Thần Đế Trọng Sinh

Chương 810: C810



Thật ra thì nếu bàn về thực lực chân thật, Diệp Trần nhiều nhất cũng chỉ có lực lượng ngang với Tuyệt Vô Địch thậm chí còn hơi kém hơn nửa bậc.

Chỉ trách, hai người Tuyệt Vô Địch và Long Thần đều lấy ấn tượng ban đầu làm chủ, nhận định thực lực của Diệp Trần kém xa tít tắp Tuyệt Vô Địch, cho nên mới bị đánh vẻ mặt hai lần liên tiếp.

Mà Diệp Trần tuy rằng trước sau hai lần bức lui Tuyệt Vô Địch, thật ra thì cũng đều là lợi dụng ý nghĩ khinh địch của đối phương, hơn nữa đối phương lại có chỗ cố kỵ, không dám hạ sát thủ đối với Diệp Trần cho nên mới không có chuẩn bị sẵn sàng, nhưng thật ra Diệp Trần căn bản không tạo thành bất cứ thương thế gì đối với Tuyệt Vô Địch.

Thế nhưng Tuyệt Vô Địch cũng không có nghĩ như vậy, hắn rất tự tin khi đưa ra ước hẹn ba chiêu, kết quả hai lần đều bị Diệp Trần bức lui, quả thực còn khó chịu hơn là giết hắn!

"A!!!"

Xấu hổ giận dữ đan xen, Tuyệt Vô Địch lập tức ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, hai con ngươi đều trở nên đỏ ngầu vô cùng, đằng đằng sát khí:

"Tiểu tử! Hôm nay ta không thể không giết ngươi!!"

Ầm ầm!

Kèm theo một tiếng quát lớn của Tuyệt Vô Địch, một đạo kim mang từ trong cơ thể của hắn nổ bắn mà ra!

Thứ này thế mà là một con Cự Long màu vàng kim!

Tuy nhiên bóng mờ hình con Cự Long màu vàng kim này, sau khi quanh quẩn trên không trung một lát thì biến thành một cây trường thương màu vàng kim, chắc là bản mệnh pháp bảo của Tuyệt Vô Địch.

"Hoàng Kim Thánh Long thương!!"

"Đây chính là một kiện Tiên khí chân chính a!"

"Có thể bức bách Tuyệt Vô Địch lấy ra Hoàng Kim Thánh Long thương, tiểu tử này cũng coi là lợi hại!"


...

Trong đám người lập tức có người bắt đầu kinh hô lên!

Long Thần ở một bên thấy vậy, hai mắt cũng không thể không trừng một cái, trên mặt hiện ra vẻ ngưng trọng, rất rõ ràng sau khi bị làm nhục hai lần, Tuyệt Vô Địch đã hoàn toàn động sát tâm đối với Diệp Trần!

Long Thần theo bản năng muốn ngăn cản, thế nhưng chỉ bước ra một bước rồi lại chậm rãi lui trở về.

Trước đó hắn vẫn cảm thấy, tên vô danh tiểu tốt trước mắt gọi là Diệp Trần này, khẳng định còn lâu mới là đối thủ của Tuyệt Vô Địch, cho nên mới mở miệng giúp đỡ, nhiều lần khuyên bảo Tuyệt Vô Địch.

Nhưng những kết quả thì lại để cho Tuyệt Vô Địch bị làm nhục nhã.

Mà trên thực tế, tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh này hiển nhiên cũng không có đơn giản như bọn họ tưởng tượng vậy!

"Từ biểu hiện lúc trước của hắn đến xem, cho dù thực lực không bằng Tuyệt Vô Địch, nhưng cũng không quá tệ, Tuyệt Vô Địch muốn giết hắn thì chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy! Không bằng chờ ba chiêu của bọn hắn qua đi, lại ra tay ngăn cản cũng không muộn!"

Sau khi hạ quyết tâm, Long Thần chậm rãi lui về phía sau mấy bước, không lên tiếng ngăn cản Tuyệt Vô Địch nữa.

Mà lúc này, Tuyệt Vô Địch đứng lơ lửng giữa khôn trung, tay cầm Hoang Kim Thánh Long thương, mũi thương chỉ thẳng vào Diệp Trần, lạnh giọng nói:

"Tiểu tử! Lấy ra pháp bảo của ngươi đi! Bản công tử cho dù muốn giết ngươi cũng tuyệt đối không muốn chiếm tiện nghi của ngươi!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần cười lạnh, "Bằng ngươi, còn chưa xứng để cho ta sử dụng pháp bảo!!"

Tuy rằng biết rõ, Tuyệt Vô Địch là một đối thủ rất cường hãn, nhưng không đến vạn bất đắc dĩ, Diệp Trần vẫn không muốn sử dụng Diệt Thế Ma đao, bởi vì Diệt Thế Ma đao này là át chủ bài lớn nhất của hắn!

Hơn nữa, những người trước mắt này có lẽ còn chưa biết được hắn đã đạt được Diệt Thế Ma đao, một khi để lô ra ngoài, khó tránh khỏi sẽ làm cho người ngấp nghé, chờ sau khi tiến vào Mê La Tinh Hải sẽ trở thành mục tiêu công kích.


Oanh!

Diệp Trần vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức xôn xao lần nữa.

Đối mặt với Tuyệt Vô Địch trong tay cầm Hoàng Kim Thánh Long thương, hắn thế mà còn từ chối sử dụng pháp bảo!

Hắn là điên rồi sao?

Ngay cả Long Thần cũng cảm thấy Diệp Trần có chút quá cuồng vọng!

Phải biết, cho dù là hắn, tay không đối chiến với Tuyệt Vô Địch trong tay cầm Hoàng Kim Thánh Long thương cũng không dám nói nắm chắc một trăm phần trăm có thể chiến thắng được hắn!

Dù sao Hoàng Kim Thánh Long thương này thực sự là một kiện Tiên khí, đủ để tăng lên gấp đôi sức chiến đấu của Tuyệt Vô Địch!

"Được được được!"

Tuyệt Vô Địch nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức tức giận đến giận quá mà cười:

"Tiểu tử, ngươi quả nhiên đủ cuồng! Coi như bản công tử không dùng pháp bảo, ngươi cho rằng ta không thể giết ngươi sao?"

Tuyệt Vô Địch nói xong, vậy mà thu hồi Hoàng Kim Thánh Long thương vào trong đan điền.

Hắn vừa rồi cũng là tức giận cho nên mới gọi bản mệnh pháp bảo ra, nếu như Diệp Trần thật sự không sử dụng pháp bảo mà hắn dùng thì cho dù có giết được đối phương thì vẫn không cách nào rửa sạch được sự nhục nhã trước đó, ngược lại sẽ bị người ta nói là ỷ vào dùng pháp bảo Tiên khí mà dành được thắng lợi.

Cho nên, hắn nhất định phải quang minh chính đại, công bằng chính trực chiến thắng Diệp Trần, mới có thể tìm về thể diện mà chính mình vứt bỏ!


"Tiểu tử! Hôm nay ta sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, quyền pháp vô thượng của Kình Thương tông ta!"

Oanh!

Sau khi lời này của Tuyệt Vô Địch rơi xuống, chỉ thấy hai cánh tay của hắn khẽ run lên, lập tức biến hóa ra vô số đạo hư ảnh, trên người giống như sinh ra vô số cánh tay!

"Vạn Phật Thiên Ảnh!!"

Tuyệt Vô Địch quát lớn một tiếng:

Ầm ầm ầm ầm!!

Trên chín tầng trời kia lập tức xuất hiện ngàn vạn đạo quyền ảnh, mỗi một đạo quyền ảnh đều giống như một ngọn núi lớn, như là từng viên từng viên đại pháo to lớn hướng về phía Diệp Trần mà bắn tới!

"A!!"

Những người đang quan sát trên đài cao, nhìn thấy một màn kinh thiên này thì lập tức lại thi nhau lùi lại lần nữa, thậm chí có người đã lui ra rất xa chui vào nơi xó xỉnh.

Mà Diệp Trần thì trong nháy mắt bị chìm ngập vào bên trong ngàn vạn đạo quyền ảnh to lớn kia.

Một chiêu này của Tuyệt Vô Địch hoàn toàn chính xác rất mạnh!

Chẳng những phong bế tất cả đường lui của Diệp Trần, hơn nữa quyền thế cuồn cuộn, kéo dài không dứt, hắn cứ mỗi làn ngăn lại một quyền, nham thạch dưới chân sẽ bị lún xuống mấy chục mét!

Mấy chục quyền xuống liên tiếp, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn rơi vào bên trong nham thạch, thậm chí dưới mặt đất đã sâu tới ngàn mét!

Hơn nữa, va chạm tới tấp khiến khí huyết trong thể nội của Diệp Trần sôi trào, nếu như không phải hắn tu luyện Cửu Thiên Phần Thân quyết, sự cường đại của nhục thân gia tăng lên rất nhiều thì chỉ sợ ở dưới một chiêu này của đối phương đã bị thương không nhẹ rồi!

Mà lúc này, mọi người ở trên đài cao nhìn thấy Tuyệt Vô Địch mạnh mẽ đánh ra một cái vực sâu không thấy đáy, lập tức mặt mũi của tất cả mọi người đều đầy vẻ kinh ngạc


"Không nghĩ tới quyền pháp của Tuyệt Vô Địch cũng tinh diệu như thế!"

"Một chiêu cường đại như thế, cho dù là Phản Hư chân quân chỉ sợ cũng không ngăn được a?"

"Tiểu tử kia không phải đã chết rồi chứ?"

...

Mọi người vừa sợ hãi thán phục vừa lo lắng.

Nếu như Diệp Trần thật sự chết rồi, vậy thông đạo Mê La Tinh Hải vẫn có thể mở hay không mở ra? Chẳng lẽ bọn họ phải một chuyến tay không mà về rồi?

"Tuyệt Vô Địch! Ngươi ra tay cũng quá hung ác đi! Quên Long lão đại là nói như thế nào rồi sao?"

Trong đám người, Yến Cuồng Sinh một trong thập đại thiên kiêu nhịn không được mà gầm thét một câu, "Không sai! Nếu như bởi vì ngươi mà khiến mọi người không thể nào tiến vào Mê La Tinh Hải, trách nhiệm này ngươi đảm đương nổi sao?"

Phong Hoa Vũ cũng không nhịn được quát lớn.

Tuyệt Vô Địch cười lạnh: "Ta đã thu mấy phần lực, nếu như hắn chết rồi thì chỉ có thể trạch chính hắn quá yếu, đây cũng không nên trách ta!"

Không nghĩ tới, Tuyệt Vô Địch vừa mới nói ra lời này thì một giọng nói đạm mạc đột nhiên từ dưới vực sâu truyền lên:

"Chỉ dựa vào cái quyết pháp bất nhập lưu này của ngươi, ngay cả gãi ngứa cho ta cũng không đủ vậy mà cũng muốn giết ta?"

Giọng nói rơi xuống.

Oanh!

Thân ảnh Diệp Trần đã từ trong vực sâu nổ bắn mà lên!

P/S: Ta thích nào...chương 1.