Thần Đế Trọng Sinh

Chương 962: C962



Hỗn Thế Ma Viên dường như nhìn ra ý nghĩ của Diệp Trần, lại nói tiếp:

"Ta biết nghi hoặc trong lòng ngươi, sở dĩ ta có thể còn sống từ xưa tới nay, bất tử bất diệt, đó là bởi vì ta cũng không phải là sinh mệnh chân chính!"

Nói đến đây, thân thể Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên vẹn vẹo một lúc, thân thể cao lớn bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành bộ dáng một người đàn ông trung niên trên mặt đầy râu quai nón.

Hỗn Thế Ma Viên khẽ thở dài một hơi, trên gương mặt đầy sợi râu hiện ra vẻ hồi ức, chậm rãi nói:

"Ở vô số kỷ nguyên trước đó, Nguyên Thủy lão nhi vì nhất thống toàn bộ Tu Chân giới, góp nhặt huyết mạch mạnh nhất trên đời, sau đó dùng lực lượng pháp tắc dung hợp lại nên đã sáng tạo ra ta!"

"Thế nhưng là sau khi ta được sáng tạo ra, Nguyên Thủy lão nhi lại cảm thấy lực phá hoại của ta quá mạnh sẽ ảnh hướng đến sự ổn định của toàn bộ Tu Chân giới, thế là phong ấn ta tại đây..."

"Ta nhớ được Nguyên Thủy lão nhi đã từng nói, chờ đến khi có người xông qua Thiên Kiếp thần tháp thì chính là lúc nơi này bị phá hủy, người này chính là diệt thế chi tử, đồng thời cũng là Sáng Thế chi thần trong thế giới mới!"

"Chỉ có đến lúc đó, ta mới có thể được nhìn thấy ánh mặt trời, trợ giúp người này đạp nát một phương vũ trụ này! Đúc lại thiên địa!"

Diệp Trần nghe không hiểu cho lắm, nhịn không được nói:

"Vì sao ngươi phải nói với ta những thứ này?"

Hỗn Thế Ma Viên cúi đầu xuống, nhìn Diệp Trần ở phía dưới thật sâu một cái, chậm rãi nói:

"Đã từng có tiểu gia hỏa gọi là Hạo Thiên kia tới qua nơi này, ta cho là hắn chính là người mà ta muốn chờ, đáng tiếc hắn cuối cùng chưa thể đi tới một bước kia!"

"Nhưng bây giờ ta có thể vững tin, ngươi chính là diệt thế chi tử!"

"Ta?"


Diệp Trần nghe xong lời này của Hỗn Thế Ma Viên thì lập tức lại ngạc nhiên.

Hỗn Thế Ma Viên nhẹ gật đầu, nói:

"Ta bị vây ở chỗ này trải qua năm tháng vô tận, thấy qua vô số nhân vật thiên tại, cái gọi là tiểu gia hỏa Hạo Thiên kia là người mà trước đó ta thấy qua có thiên phú tối cao, ta vốn cho là hắn có thể giải cứu ta từ nơi này ra ngoài, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thất bại!"

"Trong mấy trăm ngàn năm nay, ta gần như đều đã không ôm bất cứ hi vọng nào, không nghĩ tới hôm nay gặp ngươi!"

"Tuy rằng ta không biết ngươi có kỳ ngộ gì, tuy nhiên lấy tu vi của ngươi chỉ có cảnh giới Hóa Thần vậy mà đã lĩnh ngộ được bốn mươi chín loại pháp tắc, so với tiểu gia hỏa Hạo Thiên năm đó, còn có phần hơn chứ không bằng!"

"Hơn nữa, tuy rằng ta bị phong ấn ở nơi này nhưng với tình huống bên ngoài lại rất rõ ràng, bây giờ một phương thế giới vũ trụ này đã bắt đầu dần dần bị hủy hoại, vô số tiểu thế giới đều đang thôn phệ lấy năng lượng của Tu Chân giới, tận thế sắp xảy ra!"

"Mà ngươi, chính là diệt thế chi tử theo thời thế mà sinh ra!"

Nói đến đây, bên trong đôi mắt của Hỗn Thế Ma Viên hiện ra thần sắc kích động nồng đậm:

"Nhân loại! Nếu như ngươi có thể giải cứu ta từ nơi này ra, Hỗn Thế Ma Viên ta nguyện ý đi theo ngươi cùng một chỗ đạp diệt thế giới này!"

Diệp Trần trầm mặc một lát, bỗng nhiên cười:

"Thật xin lỗi, ta cũng không muốn hủy diệt thế giới, cũng không cần ngươi đi theo!"

Đối với Diệp Trần mà nói, hắn đã trở thành chưởng khống giả của Hạo Thiên giới, sau khi Hạo Thiên giới chậm rãi phát triển lớn mạnh thì sớm muộn cũng có một ngày vượt qua Tu Chân giới, cuối cùng thay thế Tu Chân giới trở thành chủ thế giới mới!

Về phần Hỗn Thế Ma Viên tuy rằng có thực lực quả thực rất cường đại, nhưng đối với Diệp Trần mà nói có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Thay lời khác để mà nói thì giải cứu Hỗn Thế Ma Viên đối với hắn mà nói cũng không có động lực quá lớn.


Không nghĩ tới, Hỗn Thế Ma Viên nghe được lời này của Diệp Trần thì chẳng những không có tức giận, ngược lại cười ha ha một tiếng, nói:

"Ta đoán ngươi đã trở thành chưởng khống giả của một phương tiểu thế giới rồi đi? Đáng tiếc, ngươi chỉ lĩnh ngộ được bốn mươi chín loại pháp tắc, còn có một loại cuối cùng là Hỗn Độn pháp tắc chưa có lĩnh ngộ được đúng không?"

Diệp Trần im lặng.

Hỗn Thế Ma Viên tiếp tục nói:

"Ở trong tiểu thế giới kia của ngươi, ngươi thật sự là tồn tại không có gì không làm được!"

"Thế nhưng là, chỉ dựa vào bốn mươi chín loại lực lượng pháp tắc mà không có điểm mấu chốt là Hỗn Độn pháp tắc, thì thế giới của ngươi vĩnh viễn không cách nào trở thành chủ thế giới!"

"Như là một đóa hoa vĩnh viễn không cách nào kết xuất ra quả, sớm muộn cũng sẽ chậm rãi khô héo, sụp đổ!"

Hỗn Thế Ma Viên nói chắc như đinh đóng cột.

Diệp Trần vẫn như cũ im lặng không nói, nhưng lông mày đã bắt đầu chăm chú nhăn lại.

Tuy rằng hắn rất không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, Hỗn Thế Ma Viên nói, chắc là đúng!

Điều này cũng có thể giải thích lý do tại sao lúc trước Hạo Thiên đại đế phải mạo hiểm để tiến vòa thế giới Hỗn Độn.

Bởi vì, không có loại Hỗn Độn pháp tắc cuối cùng này chống đỡ thì tiểu thế giới mãi mãi cũng chỉ là tiểu thế giới, căn bản không có cách nào trở thành chủ thế giới chân chính!

Hỗn Thế Ma Viên không tiếp tục mở miệng, dường như đang cho Diệp Trần đầy đủ khoảng thời gian đi cân nhắc.


Trầm mặc một lát, Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu:

"Như thế nào mới có thể lĩnh hội được Hỗn Độn pháp tắc?"

Hỗn Thế Ma Viên dường như sớm đã nghĩ tới, Diệp Trần chắc chắn sẽ hỏi thăn, mỉm cười chỉ vào phía trên núi Thiên Kiếp, nói:

"Nếu như ngươi có thể leo lên đ ỉnh tháp của Thiên Kiếm thần tháp, tự nhiên sẽ biết được đáp án!"

...

Nơi cách đỉnh núi Thiên Kiếp không tới trăm mét!

"Hi Nguyệt sư muội, chúng ta trước tiên vẫn là đi lên đ ỉnh núi rồi nói sau! Môn chủ đại nhân còn đang chờ chúng ta ở đó!"

Bốn người đã đợi ở chỗ này được hơn một giờ nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Trần đâu, Dư Thương Ngô nhịn không được mở miệng nói.

Đan Đồng cũng nói theo:

"Đúng vậy! Hi Nguyệt sư muội, chúng ta đến đỉnh núi chờ hắn đi, cũng giống như nhau! Mà lại nói không chừng hắn đã lên tới đỉnh núi rồi thì sao?"

Hi Nguyệt lại lắc đầu, vô cùng kiên định nói:

"Không được! Ta nhất định phải chờ Diệp Trần trở về!"

Hạc Phi ở một bên nhịn không được nói:

"Hi Nguyệt, ta nói một câu không lọt vào tai, họ Diệp kia nói không chừng đã bị con yêu thú thất giai kia ăn! Chẳng lẽ ngươi muốn một mực chờ ở dưới này hay sao?"

Vẻ mặt của Hi Nguyệt lập tức trắng bệch, hốc mắt lập tức đỏ lên:


"Không! Sẽ không! Ngươi nói bậy!!"

Hạc Phi cười lạnh, nói:

"Hi Nguyệt, xin ngươi thực tế một chút có được hay không? Đây chính là yêu thú thất giai, tương đương với cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân! Tu vi của tên tiểu tử họ Diệp kia vẻn vẹn chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một, làm sa có thể là đối thủ của yêu thú thất giai? Chắc chắn đã chết! Ngươi cũng không cần thiết phải đi lừa gạt bản thân mình, có được hay không?"

Hai người Dư Thương Ngô và Đan Đồng cũng không thể không thi nhau lắc đầu.

Tuy rằng lời nói này của Hạc Phi có chút chối tai thế nhưng nói lại là một sự thật.

Cảnh giới Hóa Thần tầng một, yêu thú thất giai, đây căn bản không cùng tồn tại một đẳng cấp!

Hơn nữa thời gian cũng đi qua dài như vậy, xác suất sống sót của tên kia gần như là không!

Bạch bạch bạch!

Hi Nguyệt nghe được lời này của Hạc Phi lập tức như bị sét đánh, liên tiếp lùi lại bảy tám bước, thân thể mềm mại lảo đảo một lúc, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.

"Không! Sẽ không! Hắn chắc chắn không có chuyện gì! Chắc chắn không có chuyện gì!"

"Hi Nguyệt vừa mới nói thì thào xong, nước mắt to bằng hạt đậu đã lăn trên khóe mi."

"Hi Nguyệt! Ngươi nên chấp nhận sự thật đi! Tiểu tử họ Diệp kia, đã chết!!"

Hạc Phi mở miệng lần nữa nói.

Tuy nhiên, lời này của hắn vừa mới nói xong thì một giọng nói đột ngột đột nhiên vang lên từ phía sau:

"Là ai nói ta chết rồi?"

P/S: Ta thích nào....chương 6 - Mấy nay ít KP quá ta.