Tây Đường Dân dâng lên bất lực, hắn dùng thời gian gần một tháng đi thử dung hội Bản Mệnh Xích Ti lên Nhị Mệnh, kết quả hai cánh tay của Nhị Mệnh đều rụng xuống, Nhị Mệnh vẫn không thể nào tiếp nhận tới Bản Mệnh Xích Ti.
Điều đáng sợ là hai cánh tay của Nhị Mệnh đều không thể Tự Hành Dung Hội trở lại, hắn không thể không dừng lại thử nghiệm.
Xét lên tính tàn phá, đạo sóng thối rữa có thể chém rụng thân thể tu sĩ Uẩn Thần, do vậy Bản Mệnh Xích Ti đáng sợ cũng nằm trong khả năng lý giải của Tây Đường Dân. Có chăng ý tưởng Tái Tạo Bản Mệnh Xích Ti lên Nhị Mệnh hay, nhưng để thực hiện nó liền không dễ dàng.
Ít nhất hiện tại phương pháp dung hội của hắn chưa đúng hướng, phải nên làm cái gì?
Hắn thu hồi Nhị Mệnh, cánh tay lại bắt đến mười mấy đạo tin tức từ Ba Lạc Na Trát.
'Đại hội tranh tài Thất Cực Bát Môn, vòng tuyển Dị Tông.'
'Ngày mai bắt đầu vòng tuyển, tháng sau liền đi tranh tài với đệ tử Thất Cực Bát Môn.'
'Ba Lạc Na Trát báo danh cho hắn.'
'Trần Khánh Ngân báo danh cho hắn.'
Ừm?
Tây Đường Dân không hiểu, cũng không hứng thú với cái gì gọi là danh ngạch đi Thí Luyện Tháp, suy cho cùng người khác sợ không có chuyện quấn thân, riêng hắn không thiếu chuyện cần phải bế quan để giải quyết.
Nhất là tính lên sự tình không phân biệt Mệnh Chủng cùng Niệm Thai giao đấu, rõ ràng Trần Huyền Ngân báo danh cho hắn không ngoài mục đích trả đòn những lần trước ăn thua thiệt, hắn cũng không ngốc đến mức làm những chuyện không ý nghĩa.
Đó là chưa kể lúc giao đấu, tất nhiên không thể thiếu những con mắt nhìn chằm chằm từ bên ngoài, hắn có tự tin chém g·iết tu sĩ Mệnh Chủng, cũng có một tia dự cảm có thể đánh cùng Niệm Thai một trận, nhưng xét lên thiệt hơn, hắn không tất yếu phải làm như thế cho người khác xem thấu chính mình.
Còn nhớ tại thời điểm là đế hoàng Đại Vu, đã có người nào nhìn thấu hết được hắn đáng sợ bao nhiêu?
Có câu sông sâu tĩnh lặng là vậy.
Đem chuyện này quên đi, hắn gọi lên Lão Quỷ:
"Cực hạn Phù Hợp Tái Tạo của ngươi nằm tại chỗ nào?"
Lão Quỷ biết rõ vấn đề Tây Đường Dân đang gặp phải, hắn suy nghĩ một hồi, lại nói:
"Hồi Lão Đại, bản chất của cấp hai Phù Hợp Tái Tạo là xem ở đồ vật chúng ta muốn Tái Tạo tới có ở chung được với Bất Diệt Tiên Nhân Thể, đem nó biến thành một bộ phận được hay không, chứ không nằm tại ở vấn đề cực hạn là cái gì.
Cái này cũng giống như nam nhân chúng ta kết hôn, có thể một, hai hay nhiều nữ nhân, nhưng vấn đề ở đây không phải là chúng ta chịu được cực hạn bao nhiêu người, mà là bao nhiêu người chấp nhận sống chung với chúng ta."
Mặc dù Lão Quỷ mô phỏng có phần thô ráp, nhưng có lẽ hắn cũng không có nói sai, vấn đề hẳn là Bản Mệnh Xích Ti có chịu dung hội tới Nhị Mệnh hay không chứ không phải Nhị Mệnh có tiếp được Bản Mệnh Xích Ti hay không.
Làm sao mới có thể để Bản Mệnh Xích Ti chấp nhận dung hội tới Nhị Mệnh?
Để lý giải vấn đề này, hắn nhất định phải lý giải được căn nguyên tồn tại của Bản Mệnh Xích Ti là cái gì.
...
Ba Lạc Na Trát đứng trước nơi ở của Tây Đường Dân do dự một hồi, vậy mà không có cắt đứt Tây Đường Dân tu luyện.
Hắn có một cái dự cảm khó khăn, nếu là lúc này Tây Đường Dân đang ở thời điểm mấu chốt tại quan khẩu nào đó, một khi bị hắn quấy rầy, cho dù Tây Đường Dân có tham gia đi Thí Luyện Tháp, mất cũng liền nhiều hơn là được.
Ba Lạc Na Trát rời đi không lâu, Trần Khánh Ngân cũng đến nơi này, cảm xúc rất là phức tạp.
Như cha nàng có nói qua, nếu nàng áp chế tu vi đến Mệnh Chủng, cho dù là Thập Chủng cũng không thắng được Tây Đường Dân. Lại lấy bản tính kiêu ngạo của mình, nàng cho phép mình lấy tu vi Niệm Thai, càng là Thất Thai đi đối phó một tên mới bước vào Mệnh Chủng để chữa thẹn?
Bình tĩnh suy nghĩ thấu đáo mọi sự trong đó, nếu nàng để chuyện này xảy ra, cho dù thắng được Tây Đường Dân trên lôi đài, tại tận sâu trong tâm hồn nàng cũng không xoá được vết tích chính mình không bằng Tây Đường Dân.
"Ta sẽ chờ ngươi bước vào Niệm Thai, lúc đó chúng ta đến đánh một trận công bằng."
Nàng rời đi, thỉnh thoảng cảnh tượng cái ấn tay của Tây Đường Dân chạm vào ngực cứ hiện lên trước mắt, nó giống như một nỗi ám ảnh không thể xoá nhoà trong nàng.
...
Phủ Tông chủ.
Trần Viêm nhịn xuống tâm tư muốn dùng thần niệm đi nhìn Tây Đường Dân, cái này liền không phải tính cách của hắn.
Mặc dù rất muốn Tây Đường Dân đi ra tranh tài, càng phải đi Thí Luyện Tháp, nhưng đối phương căn bản là một tên quá mức cực đoan trong việc tu luyện, hắn cũng không muốn đánh gãy cái này lại.
Suy nghĩ một hồi, Trần Viêm lập tức đánh ra mấy đạo truyền tin cho bốn Đại trưởng lão Tứ Viện, rất nhanh tứ bốn Đại trưởng lão liền tới.
Trần Viêm nói:
"Vòng tuyển tông môn lần này trên cơ bản đã khoanh định được số đệ tử nổi bật, có điều Dị Tông ta không thiếu những trường hợp tư tàng chờ ngày quật khởi, cái này rất đáng chờ đợi.
Tuy vậy, lấy sự chuẩn bị của các nhà Thất Cực Bát Môn còn lại, chúng ta vừa phải chuẩn bị số đệ tử lĩnh xướng Dị Tông, càng phải chuẩn bị những con bài đến lúc cuối mới lật mở."
Bốn Đại trưởng lão điều hiểu ý của Trần Viêm, đây là hắn đang muốn Tứ Viện liệt ra những đệ tử có khả năng đưa vào diện con bài chưa lật, đem hết thảy dự trù tiến đến giọt nước không lọt.
Vốn dĩ trong tầm mắt của bọn hắn, kết quả trên lôi đài tại Thất Cực Bát Môn không nói lên được điều gì, chỉ có đạt được cái gì trong Thí Luyện Tháp mới là trên hết.
Đại trưởng lão Lạc Viện Hoàng Hồng Nhạn có chút phân vân:
"Tin tức của các nhà trong Thất Cực Bát Môn đều nắm rõ Dị Tông ta có những đệ tử kiệt xuất nào, muốn lựa chọn những số còn lại đẩy lên làm con bài chưa lật cũng sợ không lật ra được chuyện gì."
Lời của Hoàng Hồng Nhạn không phải không có lý, số thiên kiêu của Dị Tông như Trần Khánh Ngân, Tiểu Tạp Chủng, Ba Lạc Na Trát, Phương Liên, Nguyễn Tường, Tiêu Quang... đều bị các môn phái khác ngó chừng, thực lực của số đệ tử còn lại cũng không quá nổi bật đến mức có thể giao trọng trách đến lúc cuối cùng.
Đại trưởng lão Quy Viện lại mỉm cười không rõ ý, nhưng cũng không có lên tiếng.
Đại trưởng lão Long Viện là Phó Đan cười nói:
"Hoàng sư muội lại quên một người?"
Hoàng Hồng Nhạn như nhớ ra chuyện gì, cũng có chút không chắc:
"Nhưng hắn cũng không có tham gia vòng tuyển a?"
Phó Đan tiếp tục cười:
"Không tham dự mới diệu a."
Người ở đây sao không hiểu từ 'diệu' của Phó Đan là có ý gì, toàn tông đều mặc nhiên hắn không tham gia, hết lần này đến lần khác hắn lại có thể xuất hiện trong Thí Luyện Tháp, đó mới chính là diệu.
Ngay cả người Dị Tông đều không biết cao tầng Dị Tông có chuẩn bị con bài hạ màn, đó mới là con bài chưa lật đúng nghĩa.
Vấn đề là làm sao chừa ra một danh ngạch, càng thuyết phục được đối phương đi tranh tài tại Thất Cực Bát Môn.
Đại trưởng lão Quy Viện lúc này mới mở miệng:
"Để ta đi qua gặp hắn một lần."
Chỉ thấy Trần Viêm ngay lập tức khoác tay:
"Không, ta tự mình đi qua."
Trần Viêm đương nhiên có suy nghĩ của mình, cái khó chỉ là cái gật đầu của Tây Đường Dân, về phần làm sao để đối phương trà trộn trong đệ tử Dị Tông mà không có người nhận ra, đó chỉ có thể nhìn tới Tam Nhân Biến.
Nghĩ đến việc này, Trần Viêm càng tin tưởng Tây Đường Dân là Thượng Thiên ban cho Dị Tông vượt qua thời kỳ bộc phát.