Thần Hoàng

Chương 107: Lôi Loan ấn ký



Lúc chạng vạng tối, trên đường lớn của cánh đồng hoang vu có thể thấy được một đoàn sương mù như mờ như ảo chạy như bay.

Theo cảnh vật chung quanh biến ảo tạo ra những màu sắc bất đồng, lúc xanh đậm, bỗng nhiên vàng xám. Nếu nhìn từ xa không thể thấy được sự tồn tại của nó.

Còn nếu là tới gần có thể thấy được một đầu sư tử mạnh mẽ chiều cao hơn hai trượng đang đang chóng chạy băng băng.

Sương mù quấn quanh người khiến thân ảnh của nó dưới trời chiều đồng dạng giống như ẩn giống như hiện.

Mà Tông Thủ thì ngồi ở trên lưng cự sư, hai mắt dường như nhắm mà không phải nhắm, hắn thoải mái dễ chịu tắm ánh nắng cuối cùng trong ngày.

Ngoài ra phía sau cự sư có kéo hai sợ dây thừng.

Sau dây thừng là Sơ Tuyết sắc mặt đỏ bừng bị kéo, mà Tiểu Kim cũng đang sôi nổi, bất quá phần lớn thời gian đều bị bay trên không trung. Thân hình tròn vo giờ phút này làm ra biểu lộ rất đáng thương.

Trong mắt Sơ Tuyết lóng lánh tinh quang, nàng nhìn Tông Thủ với vẻ đáng thương, chỉ thiếu chút nữa mở miệng khẩn cầu.

Mắt thấy thiếu niên nằm trên lưng cự Sư giống như đã ngủ. Ánh mắt nàng bỗng nhiên hơi đổi, lặng yên nhún người giẫm lên đuôi Liêm Ảnh Sư muốn trèo lên lưng nó.

Nhưng mà còn chưa đứng vững đã bị một đạo bạch quang đánh úp lại, một cục đá chọi trúng Sơ Tuyết khiến thân hình nàng tê rần muốn ngã xuống lưng cự sư. mãi tới khi đứng vững, nàng trề bản mặt đưa đám nói:

- Thiếu chủ, Tuyết Nhi đã chạy đã nửa ngày! Hơn ba trăm dặm đường, một khắc cũng không ngừng, một ngày rồi chưa từng nghỉ ngơi.

Tông Thủ khe khẽ thở dài, phảng phất là đại mộng mới tỉnh đứng thẳng lên, hắn duỗi cái lưng mệt mỏi ra.

Mỏi mệt đêm hôm đó cuối cùng đã biến mất không ít.

Lúc trước còn cảm thấy đầu cự sư này không thích hợp làm hộ giá của hắn nhưng giờ phút này lại cảm thấy, có một đầu tinh thú thay đi bộ như vậy tựa hồ cũng rất là không tệ.

Theo hắn được biết thì hộ giá Linh Sư phần lớn lựa chọn hồn thú tinh mị để dễ dàng khống chế, thứ hai cũng dễ dàng đào tạo, chỉ cần đầy đủ âm lực cùng Hồn thạch với đầy đủ tài liệu, có thể tăng lên giai vị cực nhanh.

Mà hộ giá tinh thú cực nhỏ.

Tinh thú có huyết nhục chi thân thể, thường thường mang theo không tiện. Bản thân khí huyết cường hoành, đối với khống hồn chi trận có kháng cự chi lực, rất dễ cắn trả. Tâm thần liên hệ nên Linh Sư tiêu hao hồn lực mấy lần thú, càng không thể phong ấn.

Vị giai chiến lực tăng lên cũng gian nan nhất.

Mặc dù Linh Sư ngẫu nhiên lựa chọn tinh thú với tư cách hộ giá, cũng chọn loại có linh trí hoặc ấu thú để đào tạo.

Tiểu Kim chính là thuộc về loại thứ nhất, kỳ thật tiểu gia hỏa này linh trí không kém, chỉ là trong mắt tại nhân, Niêm Thú trời sinh không có chỉ số thông minh.

Còn nếu là ấu thú, trừ phi là vừa ra đời chính là đẳng cấp cao tinh thú. Nếu không cũng không chọn, từ lúc ban đầu nhất giai đến cửu giai không có mấy ngàn năm thời gian, hao tốn vô số linh dược căn bản không có khả năng làm được.

Giống như Lăng Vân Long Nhược, khống chế đầu hắc giao kia thật sự là dị số. Nghe nói là từ lúc nó là hắc mãng cho tới bây giờ tiếp cận hóa rồng chỉ cần dùng hai mươi năm nữa thôi.

Giờ phút này Liêm Ảnh Sư dưới người hắn theo hầu mặc dù không được tốt lắm, nhưng ngộ tính không tồi.

Ngày hắn dùng hồn ngự kiếm, chỉ sử xuất một lần lung ảnh kiếm ý mà đầu sư tử này đã linh ngộ để huyết mạch biến dị tiến vào tứ giai.

Liêm Ảnh Sư chẳng những hăng hái chạy đi mà còn tự ý tiềm hành, chiến lực top đầu đủ để đối kháng yêu thú đỉnh phong đồng gian, còn đối với top giữa và cuối là vương giả trong các loài tinh thú.

Chỉ là địa tinh thú tự ý chính là che dấu ẩn núp, chạy gấp thi triển một kích tất sát chính là thích khách trong bóng tối, dùng để hộ giá còn không bằng Tiểu Kim hiện tại.

Bất quá dùng để làm tọa kỵ cũng miễn cưỡng phù hợp. Mặc dù không thể bằng phi hành nhưng ngủ ở trên lưng cự sư thoải mái hơn là trên xe ngựa nhiều.

Tựa hồ cảm ứng được tâm niệm của Tông Thủ, Liêm Ảnh Sư không khỏi phát ra một tiếng rên rĩ, tựa hồ đang bi ai vì vận mệnh tọa kỵ của mình.

Tông Thủ không thèm để ý, đang muốn nhập định minh tưởng thì sau lưng có một ánh mắt hình viên đạn xuyên thấu lưng hắn.

Tông Thủ bất đắc dĩ lên tiếng nói:

- Đừng trừng mắt nữa, ta chỉ muốn tốt cho nàng thôi. Dược hiệu Nhân Cực Đan cực thịnh cấp độ thân luân, linh đan Trúc Cơ cao cấp nhất. Tuyết nhi nàng phải có cơ duyên tốt lắm mới được viên thuốc này trợ giúp, được ta dạy dỗ, trong vòng ba tháng có thể tiến vào cảnh giới tiên thiên. Bất quá viên thuốc này rất khó để phân giải lực lượng, chạy càng nhiều thì càng có lợi cho nàng. Tình hình của Tiểu Kim không khác gì nàng, có câu rằng: bảo kiếm phong tòng ma lệ xuất, mai hoa hương tự khổ hàn lai ( bảo kiếm đi ra từ trong ma luyện, hoa mai không chuốc khổ sao có thể tỏa hương) Không trải qua mưa gió có thể nào gặp cầu vồng...

Thần sắc Sơ Tuyết tức giận, vẫn có chút không phục. Dược lực Nhân Cực Đan có mạnh tới mấy sao có thể bằng tất cả tinh hoa của trứng Lôi Loan?

Tiếp theo lại chỉ thấy Tông Thủ tự tiếu phi tiếu quay đầu nhìn lại:

- Đương nhiên nếu là Tuyết nhi chịu học ba bộ Đạo Dẫn Thuật của Thiếu chủ và ghi nhớ toàn bộ thì không cần vất vả chạy nữa...

Khuôn mặt Sơ Tuyết xụ lại như mướp đắng, so với Đạo Dẫn Thuật buồn ngủ muốn chết kia, nàng muốn chạy còn hơn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tông Thủ cười cười, đem ý niệm vào trong hồn hải. Từ cái ngày thôn phệ Lôi Loan tinh nguyên, lần thứ nhất Tông Thủ cẩn thận kiểm tra thần hồn của mình.

- Quả nhiên là bởi vì tinh thần bổn nguyên của Lôi Loan mới như thế...

Chỉ thấy chữ "Lịch" đã ở giữa vòng xoáy giốn con loan điểu đang giương cánh bay.

Mà càng làm người giật mình chính là phía dưới loan điểu có một đầu thất vĩ Linh Hồ hiện ra, cả hai ẩn ẩn có dấu hiệu dung hợp.

Hắn không dám để ý niệm tới gần, chỉ cần là tụ tập chung quanh điện năng, đầu loan điểu kia ẩn hiện ánh sáng nhạt.

- Thất vĩ Linh Hồ cùng Vân Hoang Lôi Loan, huyễn cùng lôi hợp nhất?

Tông Thủ cười khổ không thôi, hai loại lực lượng không có bất kỳ mối quan hệ nào với nhau.

Lại quan sát toàn bộ hồn hải, giờ phút này đã lớn mạnh hơn mười lần trước kia, sơ hiện quy mô, vòng xoáy càng thêm khổng lồ.

Trước đó, Tông Thủ tai hoạ ngầm chưa từng hiện ra giờ phút này cũng bắt đầu có dấu hiện.

Chỉ thấy thần hồn của mình cũng chẳng biết tại sao thủng lỗ chỗ. Chỉ có một tầng cách ngăn, bảo hộ bên ngoài.

Mà tình hình của hắn lúc này như khí cầu có khe hở, hồn lực bành trướng khi nào đạt tới trình độ nhất định sẽ xì hơi ra.

Ngoài ra còn có huyết mạch của bản thân, hạch tâm hồn hải ngoại trừ Thất vĩ Linh Hồ còn có một đạo huyết mạch ấn ký không hiểu.

Giờ phút này mặc dù xu thế dung hợp Lôi Loan ấn ký không hề rơi vào thế hạ phong.

- Huyết mạch này còn lẫn một thứ khác....

Tông Thủ ẩn có điều ngộ ra, ước chừng đây cũng là một trong nguyên do Lăng Vân Long Nhược buông tha cho hắn, nguyên hồn của hắn trời sinh liền có mối họa sụp đổ.

Tình hình của hắn bây giờ nếu không tu chỉnh lại hồn lực thì một khi tu tập, tu vi hồn lực sau này trì trệ không tiến, cũng không cần bao nhiêu ngày sẽ bỏ mạng.

- Trời đưa đất đẩy làm sao mà một môn Thôn Thiên Nguyên Hóa Đại Pháp, một quả trứng Lôi Loan rõ ràng đã triệt để giải quyết tai hoạ ngầm này. Ta nên nói là vận khí tốt hay là trời muốn ta đi trên con đường Linh Sư đây?