Thần Hoàng

Chương 1407: Chính là bá đạo



Nhục nhã đệ nhất hoàng trữ, Đế Quân tương lai của Phần Không Lục gia? Đây là vì sao? Liễu Mộ Trần hắn dù tự phụ thế nào, cũng sẽ không cuồng vọng đến vậy, ngu xuẩn đến mức đi trêu chọc Phần Không Lục gia --

Ly Vô Khuyết nhíu mày, liền muốn lên tiếng hỏi thăm.

Đàm Không Biến lại chưa từng để ý đến vị Chí Cảnh Thánh Tôn này, mà trực tiếp đi đi đến trước mặt Liễu Mộ Trần, trong miệng nhàn nhạt nói.

- -- phát rồ! Lại muốn Cửu Đô Thánh Đình ta cắt đất, nhượng xuất năm cái Tiểu Thiên Thế Giới. Lời ấy quả thật chính là trò cười lớn nhất thiên hạ. Ngươi một quốc gia như con sâu cái kiến, binh chỉ trăm vạn, tiên tu chỉ hơn mười. Rõ ràng cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, buộc Cửu Đô tiên quốc ta cắt đất? Thật sự là thấy lợi tối mắt, cũng làm trò cười cho người trong nghề! Những lời này, có phải là ngươi nói không?

Liễu Mộ Trần một hồi sững sờ. Những lời này đúng là hắn nói. Bất quá nhưng lại không hề nói đến Phần Không Lục gia, sao lại quan hệ đến nhục nhã đệ nhất hoàng trữ, Đế Quân tương lai của Lục gia được.

Nhớ rõ đệ nhất thái tử của Lục gia lúc này là Lục Hoàn Tiêu, có lẽ đang chinh chiến ở bên ngoài mấy ngàn thế giới. Chẳng lẽ là người đã đến địa hạt của Cửu Đô Tiên Đình mà hắn không biết sao?

Đế Quân tương lai, nàng này chẳng lẽ nhanh như vậy, đã tập trung vào vị trí Phần Không Thánh Đế kế nhiệm rồi sao?

Đang lúc suy nghĩ lộn xộn, Đàm Không Biến đã cười lạnh một tiếng. Bỗng dưng rút ra trường kiếm bên hông, đột ngột vung lên, sau đó chém luôn cánh tay kiacuar Liễu Mộ Trần xuống.

Cũng không biết dùng loại nào thủ pháp thần thông nào, vậy mà khiến Liễu Mộ Trần hoàn toàn không thể động đậy, không cách nào phản kháng.

Tông Thủ ở xa xa ngược lại nhìn ra một ít, trên người Đàm Không Biến hẳn là có một kiện dị bảo. Khiến cho người này có thể có được bộ phận thần thông dị pháp sánh được với Chí Cảnh.

Vẫn là Lục Vô Bệnh, ở bên giải thích nói:

- Năm vị Thánh Điện điện chủ của Lục gia ta, khi có việc cần giải quyết, đều có thể tạm thời nắm giữ một kiện chí bảo Thần giai. Không thể như tám quốc chủ, có được thực lực Chí Cảnh, nhưng chiến lực lại vượt trên Thánh Cảnh rất nhiều --

Tông Thủ thần sắc ngưng trọng có chút gật đầu, chuyệnnăm đại Thần Điện, năm kiện thần bảo hắn cũng có nghe nói.

Lúc này trong lồng ngực, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút bất lực

Không hổ là xưng bá thế giới vài vạn năm, nội tình thật sự mạnh kinh người.

Thanh âm của Đàm Không Biến vẫn còn tiếp tục, thanh âm băng hàn lạnh lùng, khiến người toàn thân rét run.

- Thử hỏi một câu, Đại Càn Tiểu Vương Tông Thủ, ngươi dĩ nhiên điên rồi sao? Hay là đã không kiên nhẫn sống nữa? Hay là đúng như đồn đãi, là một người ngu ngốc sao -- mấy câu nói đó, cũng là xuất từ miệng Liễu Mộ Trần ngươi đúng không?

Liễu Mộ Trần kinh ngạc thất thần nghe, ánh mắt hiện lên vẻ mờ mịt.

Những lời này hắn đúng là đã ghi trong chiếu thư cho Đại Càn.

Bỗng nhiên trong nội tâm khẽ động, nhớ tới một chuyện.

Tông Thủ?

Nghe nói mẫu thân người này, đã từng là Lục gia công chúa, hậu duệ duy nhất của Phần Không Thánh Đế Lục Bắc Võ.

Nghe nói là cùng một tạp hồ tư hợp, sinh hạ Tông Thủ. Bị toàn bộ Lục gia coi là phế nhân, nhét vào Vân Giới.

Chẳng lẽ nói, Tông Thủ lúc này, đã là Lục gia đệ nhất thái tử. Thậm chí sớm đã định ra là người kế nhiệm Phần Không Thánh Đế sao?

Ý niệm này vừa nổi lên, Liễu Mộ Trần chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường.

Hắn có biết tình hình trong Lục thị, biết được chỉ cần vị Tuyên Hoa kia vẫn còn.

Vậy thì hậu duệ của Bắc Vũ tuyệt đối sẽ không thể quay về Lục thị.

Đàm Không Biến lại một lần nữa huy kiếm, ‘ răng rắc ’, không chút lưu tình chém tần gốc đầu gối hắn.

- Lại nghe nói trong Cửu Đô Tiên Đình có một tên tiên tu nho nhỏ gọi là Hồng Cửu Trần, từng nói Thiếu chủ nhà ta là tạp chủng bị Lục thị vứt bỏ, nhiều lần nhục nhã tính toán, Liễu Mộ Trần ngươi chẳng những không hỏi tội, ngược lại còn rất che chở đúng không?

Liễu Mộ Trần đồng tử bỗng nhiên co lại, ngưng thành hình châm, hoảng sợ thất sắc nhìn về phía Tông Thủ ở xa xa.

Người này, thực đã là đệ nhất hoàng trữ của Phần Không Lục thị sao?

Ly Vô Khuyết cũng mắt hiện dị sắc, trực tiếp mở miệng hỏi thăm:

- Đàm điện chủ, đệ nhất hoàng trữ Phần Không Lục thị mà ngươi nói, chính là vị Đại Càn Tiên Quân Tông Thủ này sao?

- Đúng vậy!

Đàm Không Biến đến cùng cũng không thể hoàn toàn bỏ qua vị Chí Cảnh Thánh Tôn này được, nhàn nhạt nói:

- Ước chừng ba tháng trước kia, Thiếu chủ huyết mạch thăng hoa, đã thức tỉnh Phần Thế Huyết Đồng. Là huyết đế duệ tinh khiết độc nhất vô nhị trong Lục gia ta. Được Phần Không Tổ Đình xác định là Lục gia đệ nhất thái tử. Cho nên những lời của người này, quả thực tội không thể tha --

Trên mặt Ly Vô Khuyết lập tức lúc trắng lúc xanh, ánh mắt nhìn về phía Tông Thủ càng thêm kinh dị.

Tự nhiên hắn biết, huyết mạch thăng hoa, Phần Thế Huyết Đồng mà Đàm Không Biến nói ý vị như thế nào.

Việc đó có thể khiến thực lực toàn bộ Lục gia đều tăng lên ít nhất một thành đến hai thành!

Ba vị Chí Cảnh, một vị Thánh Đế, tám vị quốc chủ, năm mươi chín vị Thánh Cảnh nguyên lão, đều sẽ vì vậy mà được ích lợi vô cùng. Huyết mạch chi lực đều có thể tăng lên

Huyết đế duệ tinh khiết, cũng có nghĩa là người này sau khi bước vào Chí Cảnh, còn có thể khiến huyết mạch Phần Không của Lục thị càng tiến thêm một bước.

Mà trừ phi người này tự mình buông tha cho quyền kế thừa Đế Quân, nếu không những người khác của Lục thị căn bản không có tư cách tranh đoạt cùng kẻ này!

Hít sâu một hơi, nỗi lòng Ly Vô Khuyết bình tĩnh lại, mới lại mở miệng:

- Có câu người không biết không có tội, Liễu Mộ Trần trước đó cũng không biết việc này. Lúc này cũng đã chịu trừng phạt --

Lời còn chưa dứt, đã bị Đàm Không Biến cắt đứt:

- Cho nên bản điện tôn, mới không phanh thây xé xác hắn!

Ngữ khí nguội lạnh, không lưu tình chút nào, cứ thế cắt đứt lời đằng sau của Ly Vô Khuyết.

Người này quả thật cũng nên cảm kích, nếu theo quy định của Lục thị, người ngoại tộc làm nhục Thánh Quân, sẽ phải bị trói Nguyên Hồn, đặt trên Phần Không Đăng Đài, bị thiêu mười ngày mười đêm

Tông Thủ dù chưa lên đế vị, nhưng vẫn có thân phận thái tử thân phận, cũng có thể xử như Thánh đế.

Ly Vô Khuyết lần nữa nhíu mày, lập tức lại nhìn về phía Tông Thủ. Liễu Mộ Trần cũng tâm hữu linh tê, cũng lộ vẻ buồn bã nhìn qua.

Biết được lúc này nơi đây, người duy nhất có thể cửu tánh mạng hắn chính là Tông Thủ.

Ngay cả Ly Vô Khuyết, cũng làm không được --

Tông Thủ bất đắc dĩ, thực sự không muốn cứ vậy để Liễu Mộ Trần chết đi.

Thầm nghĩ đây là tội gì chứ? Hắn đã sớm đoán biết, Phần Không Lục gia có thể sẽ mượn người để làm lớn. Lại cũng chưa từng nghĩ đến, phản ứng của Lục gia lại nhanh như vậy.

Lại nói tiếp Cửu Đô Tiên Đình phát ra chiếu thư, chỉ mới có nửa ngày đã bị người này biết được.

Tất nhiên đã sớm tiềm phục ở phụ cận, tùy thời chuẩn bị tham gia.