Thần Hoàng

Chương 1417: Lại xem Thái Sơ (1)



Lại một cái nữa chính là vương đạo võ học!

Tiến công chiếm đóng Thiên Phương thế giới, đạt được cứ điểm này, có thể thế quốc lực và ‘ Vương khí ’ của hắn có thể ảnh hưởng đôi chút đến Vân Giới.

Nhưng bản thân nếu không có võ đạo tu dưỡng và nền tảng nhất định, mặc dù khống chế trăm tỷ thế giới cũng vô dụng.

Trừ phi võ đạo ý niệm của hắn có thể lại đề thăng một ít mới có thể bằng vào vương đạo chi võ, cùng với một ít bí pháp kích phát tiềm năng, tạm thời có thực lực sánh được với Thánh Cảnh ở Vân Giới.

Nhưng tu vị lại cần khổ tu, khó có đường tắt.

Hắn vừa mới đạt đến cảnh giới Tiên giai không lâu, vốn đang cần tích lũy mấy chục năm mới có thể lần nữa tiến giai.

Bất quá huyết mạch dị biến trong Cửu Tuyệt Tử Ngục lại khiến cho hắn đã có đầy đủ tích lũy đạo pháp.

Lúc này cũng vừa mới nắm giữ một loại, pháp môn có thể nhanh chóng tăng lên tu vị cảnh giới, lại không có bao nhiêu tai hoạ ngầm.

Lấy Trụ Cực Mệnh Thế Thư ra, lật đến trang thứ năm.

Tông Thủ lại một hồi do dự.

Trụ Thư có tất cả chín tranh, đối ứng chín đại cảnh giới: thân, địa, thiên, linh, tiên, thần, thánh, chí.

Lúc này tu vi của hắn, đối diện ứng trang thứ năm.

Không lâu sau khi hắn đột phá Tiên Cảnh đã mở ra.

Bên trong ngoại trừ hàm ẩn thời gian vận mệnh chi pháp cao siêu hơn nữa ra, còn có hai loại pháp môn rất quan trọng đối với Tông Thủ.

Một loại là cách ngự khống Trụ Thư, đầu nhập càng nhiều linh thạch tiên thạch hơn nữa vào, khiến thời gian tăng tốc tăng lên chênh lệch gấp trăm lần.

Bất quá tỉ lệ tiêu hao cũng không phải gấp đôi, mà là cấp số nhân!

Tiêu hao nhiều đến mức khiến Tông Thủ cũng phải thấy đau lòng.

Một loại khác chính là Hồi Tố Thì Quang.

Có thể khiến linh hồn người thi pháp trở lại thời đoạn đặc biệt nào đó. Hoàn toàn phục hồi như cũ, lần nữa trải qua tất cả mình đã chứng kiến.

Bất quá lại không thể động, cũng không thể làm bất cứ chuyện gì, chỉ có thể nhìn.

Tiên thạch pháp lực cần thiết cũng nhiều hơn chút ít, Tông Thủ lại cũng không thiếu. Bất quá ngoài ra còn cần tiêu hao 300 năm thọ nguyên.

Trước kia Tông Thủ một mực chần chờ, có chút không nỡ. Lúc này đã bị bức đến hoàn cảnh bất đắc dĩ.

- Thật đúng là khiến người dắnđo! Bước vào Tiên Cảnh, thật vất vả nhiều hơn bốn ngàn năm tuổi thọ. Lúc này sợ rằng phải tiêu hao sạch rồi --

Linh Cảnh đến Tiên Cảnh, bình thường là nhìn tư chất cá nhân bất đồng, tăng chừng 1600 đến 2000 năm thọ nguyên.

Thân thể Tông Thủ lại tương đương vớiThần Cảnh, càng liệt danh trong Huyền Mệnh Kim Sách

Vì vậy vừa tiến vào Tiên Cảnh đã tăng lên 4000 năm thọ nguyên.

Mà lần này nếu tính toán không sai, như vậy hắn một lần phải cần tiêu hao ít nhất ba ngàn năm tuổi thọ.

Lặng lẽ cười cười, Tông Thủ mạnh mẽ khép bản Trụ Thư kia lại.

Không phải muốn lui lại, mà là đã quyết tâm dùng ba ngàn năm tuổi thọ để đánh cược một lần.

Chỉ là muốn thi triển phương pháp này, cần phải có thời gian dài tĩnh thần, càng cần người mạnh mexnhuw Ngao Khôn hộ phápcho hắn. Trước mắt tạp vụ rất nhiều, vẫn chưa tới thời điểm.

Ước chừng lại nửa tháng sau, cương vực của Đại Càn tiên triều rốt cục đa định ra.

Nguyên Liên cùng với 47 tiểu thế giới chung quanh đều bị chiếm cứ toàn bộ. Cộng thêm Quý Tuyên thống quân, một đường điên cuồng tấn công mạnh trong cương vực Cửu Đô Tiên Đình.

Mượn nhờ Thái Ất Thần Lôi Hạm và g Hàn Tinh Ảnh Nhận Hạm, hơn xa không hạm bình thường gấp mấy lần.

Hai mươi ngày đã đánh hạ suốt hai mươi sáu thế giới, trong đó thậm chí còn có hai trung thiên thế giới.

Bất quá đến lúc này, thế lực quanh thân cũng đều kịp phản ứng. Một mặt tạo áp lực với Đại Càn, hoả lực tập trung cương vực.

Một mặt khác lại liên thủ tham gia, nhanh chóng chia cắt đất đai còn sót lại của Cửu Đô Tiên Đình.

Quý Tuyên binh thiếu, chỉ có thể bất đắc dĩ dừng lại, chuyển thành phòng thủ.

Kỳ thật cũng không cách nào đánh chiếm thêm được nữa, một bộ phận ranh giới đoạt từ Cửu Đô Tiên Đình cách Nguyên Liên Giới khá xa, làm sao để thống trị đã là một vấn đề, phòng thủ lại càng phiền toái,

Chiếm lĩnh dễ dàng, chưa hẳn có thể thủ được.

Đối với Quý Tuyên, Tông Thủ kỳ thật cực kỳ thoả mãn.

Lúc này tất cả quốc thổ Đại Càn cộng lại, có tất cả năm Trung thiên thế giới năm, 69 Tiểu Thiên Thế Giới, đã có quy mô đơn giản.

Trong đó bộ phận tới gần Nguyên Liên càng là nơi màu mỡ hiếm có.

Vị kia ở ‘ kiếp trước ’ chính là mượn tài lực nhân lực phong phú ở đây để quật khởi.

Chỉ cần vài năm tiêu hóa, liền đánh sưu cao thuế nặng làm phong phú quốc lực.

Khiến Tông Thủ vui mừng nhất vẫn là những khí sư kia của Cửu Đô Thánh Đình.

Gia tộc của Nghi Linh Tố quả nhiên lực ảnh hưởng cực lớn. Thông qua người này khuyên bảo, có gần bảy thành người đáp ứng đi Nguyên Liên.

Hàn Tinh Ảnh Nhận Hạm dời tới cũng nhiều hơn dự liệu một ít, đạt đến 16 chiếc.

Những không hạm, không có Cửu Đô Tuyệt Nhân Sĩ tọa trấn, giá trị giảm đi rất lớn.

Nhưng bản thân cũng có được chiến lực có thể so sánh được với Tiên cảnh đỉnh phong, tốc độ càng vượt qua không hạm bình thường mấy lần, vẫn có giá trị rất lớn.

Tiên triều và thế lực tu hội bình thường, đều sai một người làm nhất giới chi chủ.

Ngoài phụ trách thủ ngự ra, hàng năm cũng cần nộp lên đại bộ phận tài nguyên.

Tu vị đã đến Thần Cảnh, bình thường đều không để ý tục vụ. Cũng không muốn dễ dàng dính nhân quả nghiệp lực.

Cho nên bình thường đều là từ trong tu sĩ tiên cảnh kỳ chọn lựa nhân tuyển Giới Chủ.

Đại Càn tiên triều của Tông Thủ lại bất đồng, không lập Giới Chủ vị.

Dựa theo thể chế mà Tông Thủ và Lục Vô Bệnh cùng nhau thương nghị định ra, từng thế giới, đều phân đất phong hầu mấy nước, đều có ba năm danh ngạch có thể đến Nguyên Liên thế giới, tiến vào Tham Nghị Điện.

Một gã thiết trấn thủ, hai tên phó tướng, đều không để ý tục vụ, chỉ phụ trách huấn luyện chiêu mộ binh lính binh mã, đào tạo tu sĩ trong giới.

Bất quá Tuần phủ một gã, tham chính một gã, còn lại cũng có một số quan viên khác như như bách hoa sử, lệnh thú sử. Ngoại trừ chức trách giám thị ra, còn phụ trách trưng thu thuế phú, điều giải tranh chấp giữa các nước và tông phái cùng với bồi dưỡng các loại linh dược linh thú, ân cần săn sóc linh mạch các nơi.

Hai cái sau mới là trọng điểm. Bình thường chính vụ, đều có các quốc gia tự mình xử trí.

Chỉ khi nào quốc quân thất đức, hoặc là quân thần hoa mắt ù tai, kêu ca thật lớn thì Đại Càn mới có thể tham gia can thiệp, làm tròn chức trách thượng quốc.

Lại có bạc sử, đây cũng là trọng yếu nhất, phụ trách tất cả thương mậu sự vụ.

Quốc sách buông lỏng, mặc dù vẫn phụ thuộc, nhưng kỳ thật so với vơ vét vẫn ôn hòa hơn nhiều..

Vì vậy các nơi mới theo cũng không gặp phải quá nhiều p hản kháng. Dân chư giới rất nhiều đều bán tín bán nghi, thái độ cẩn thận, thử thăm dò tiếp xúc với Đại Càn.

Đã đến lúc này, tình thế chung quanh đã hơi dần ổn định lại. Huyền Linh Tu Hội, Cực Tuyệt Thánh Đình và Thất Thánh Minh ở phụ cận hoặc là gặp phải trọng thương, hoặc là bản thân phiền toái không ngừng nên đối với sự quật khởi của Đại Càn có tình nhưng lực không đủ.