Thần Hoàng

Chương 1518: Không thể không chiến



Đây quả thực là so với Kiệt Thốn năm đó còn phải quá mức!

Nhớ rõ cổ sử năm đó, Kiệt Thốn cũng chỉ là đem từng khối thịt nấu tốt để ở bên cạnh tửu trì mà thôi.

Đâu giống như hiện giờ, đều là đầu bếp tuyệt đỉnh tỉ mỉ pha chế?

Mà đồ đựng nhục lâm thì lại càng quá đáng.

- Không nghĩ tới Tiểu Dao nhi nàng rõ ràng cũng hư hỏng như vậy!

Tông Thủ đau đầu nhức óc, nhớ ngày đó Khổng Dao trông thấy kim chuyên đầy điện của hắn, còn rất khinh bỉ kia mà. 

Tiện tay lấy một cái chén ngọc múc một chén rượu ở trong tửu trì kia.

Tinh tế phẩm định, chỉ cảm thấy trong miệng vùa ngọt vừa thơm, như ngọc tương nơi Dao Trì chảy vào trong cổ.

Tâm thần Tông Thủ rõ ràng cũng theo đó hoảng hốt một lát:
- Cửu hương linh lộ, nhưng là xuất từ tay Thương Quan Chân Như?

Đối với vị nữ tử khiến cho hai người Lôi Động, Nhược Đào đều ái mộ không thôi này, Tông Thủ là sớm đã nghe thấy rồi. Rượu do nàng này nhưỡng cũng đã thưởng thức không ít, nhưng đáng tiếc một mực vô duyên nhìn thấy.

Võ tướng phía sau hắn đều là thần sắc mờ mịt, đều không biết vì sao. Ngươc lại là một vị nữ quan ở một bên cúi người nói:
- Đúng là Cửu Hương Linh Lộ, nửa tháng trước Dao Phi liền mua về 50 vạc.

Tông Thủ bật cười, Tiểu Dao Nhi nàng đây là lo lắng cho mình ở trong tòa hành cung này bị tịch mịch sao?

Có rượu ngon làm bạn, ngược lại là không tệ.

- Đã có tửu trì nhục lâm, như vậy tòa hành cung này liền gọi là Tửu Trì cung tốt rồi!

Sớm đã có chú ý, tòa cung điện này còn chưa có tên.

- Tửu Trì cung?

Hổ Trung Nguyên nhéo cằm, chăm chú suy tư:
- Ngược lại cũng không tệ lắm! Bất quá ta thấy vẫn là gọi Hoàng Kim cung, Bạch Ngọc cung, Nhục Lâm cung thì tốt hơn, càng lộ ra vẻ xa xỉ, xứng đôi với khí chất hôn quân của quân thượng. Lời còn chưa dứt, đã bị Tông Thủ dùng ngón tay nặng nề gõ một cái, lại không dám nói tiếp.

Cũng đúng lúc này, Tông Thủ chỉ thấy trên bầu trời có một đạo linh hoa đánh xuống, đã rơi ở trước người hắn.

Là một trương tín phù, Tông Thủ tiện tay nắm lấy, sau đó cười khẽ một tiếng:
- Quân ta đại thắng, chém đầu ba mươi hai vạn!

Nửa ngày trước, quân ở dưới trướng Tông Thủ đã bắt đầu từ Phỉ Thúy Hạp rút lui.

Cũng trong lúc Đại Thương truy kích, đại quân thông qua vết kiếm kia, vượt qua mà đánh, dùng mạnh phá mạnh, cơ hồ đem Chinh Nan đại tướng quân của Đại Thương đánh chết trên chiến trường. Khiến cho quân của Đại Thương không thể không chật vật lui về bờ Bắc, trơ mắt nhìn quân của Đại Càn thong dong trở ra.
Trong cung mỹ nữ như mây, Tông Thủ cũng không có tâm hưởng thụ. Những thiếu nữ Man tộc này phần lớn đều là thiên chân khả ai, bản tính đơn thuần. Nhưng mà Tông Thủ đã hưởng qua mỹ thực tuyệt đỉnh thế gian, khẩu vị đã kén ăn rồi, thì như thế nào có thể để ý những cô gái nhỏ này.

Phần lớn thời gian đều là một mình tĩnh tọa, tìm hiểu kiếm quyết.

Ngày ấy ngộ thông đạo của Hi Tử, Tông Thủ liền đã cảm giác kiếm thuật của mình lại có không ít tiến triển.

Tự nhiên không thể nào là liền ngộ được Sáng tạo chân pháp do Hi Tử nắm giữ, chỉ là ngày ấy khống chế kiếm trận, cấm văn, phù cấm trong khi giao đấu cũng là có chút đoạt được.

Có thể dung nhập vào bên trong kiếm thuật của hắn, cũng có chút lợi ích.

- Đáng tiếc, lĩnh ngộ vẫn là còn thiếu một chút. Bất quá phương pháp này đối với ta mà nói, là có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Nhưng đối với Ngao huynh mà nói, lại là có tác dụng lớn.

Linh năng biến ảo, trong chốc lát liền đem một trương địa giai thượng phẩm tín phù hóa thành dã hạc, bay ra khỏi tòa Tửu Trì cung này.

Hắn đối với việc tham ngộ Sáng tạo chân pháp, chỉ có phù lục cao cấp nhất này mới có thể chịu tải nổi.

Kỳ thật tác dụng không lớn, nhưng mà pháp tắc của Hi Tử là từ trong nhân đạo diễn sinh ra, lại tất nhiên sẽ khiến cho Ngao Khôn vui mừng không thôi.

Sau khi phát ra tín phù, Tông Thủ liền không tiếp tục đi nghiên cứu cấm văn đạt được ở trong Thương Sinh thất kiếm nữa.

Đạo của Hi Tử là một trong những đại đạo đứng đầu nhất thế gian, thậm chí áp đảo cả Sáng Thế pháp tắc.

Nhưng mà đạo đồ của Tông Thủ hắn đã định, cũng không có tâm vì nước vì dân tràn đầy, vẫn là buông tha mới tốt.

Đa số tất cả thời gian, đều là đang nghiên cứu Sát lục kiếm ý cùng Tru tuyệt kiếm ý.

Sát lục, Tru tuyệt, cấp độ của cái phía sau hơn xa cái phía trước, nhưng mà giữa hai cái, thực sự lại có chỗ liên hệ.

Sát lục kiếm ý đã đột phá đến tầng thứ kiếm ý Hồn cảnh hậu kỳ.

Mà liên đới đến cái Tru tuyệt kiếm ý này, cũng là đột phá dễ dàng nhất.

Trong lòng Tông Thủ có dự triệu, sau trận chiến này, tất sẽ là một hồi sát lục thịnh yến. Binh khí ở trong tay, không thể không sắc bén!

- Ma đạo!

Một tia lệ khí lăng lệ ác liệt thời thời khắc khắc đều đang ở trong lồng ngực Tông Thủ mà cắn xé, kích đụng vào. Đang gặm nhấm lục phủ ngũ tạng của hắn.

Đã không cần phải đợi thêm bao lâu nữa.

Mỗi ngày ngoài tôi luyện kiếm thuật ra, Tông Thủ còn phân một chút tinh lực chú ý tới chiến cuộc ở tiền phương. Mỗi khi đến lúc trời chạng vạng tối, đều đem chiến báo ở tiền phương duyệt qua từng cái, không bỏ sót một chi tiết.

Từ sau khi 320 vạn đại quân của Đại Càn từ phía nam Hoành Liên sơn mạch rút lui được bốn ngày, cơ hồ đều là tin chiến thắng quay lại, đều không có một lần bại.

Hà lưu của Nam Cương thêm đan vào nhau, mặc dù là Đại Thương chuẩn bị đầy đủ, cũng là tiến lên gian nan.

1800 vạn đại quân bị những kênh rạch, đầm lầy chằng chịt kia sinh sinh phân cách thành hơn mười cỗ.

Điều này cũng cấp cho Khổng Dao có cơ hội thừa dịp mượn lực lượng của thủy sư, bỗng nhiên đem 80 vạn tinh nhệu xuyên vào hậu phương của Đại Thương. Chỉ là một trận này đã có thể diệt được bốn mươi vạn địch nhân.

Rồi sau đó dùng công thay thủ, ở trong một chỗ tam giác châu nguyên, cùng với đại quân ở cánh bên trái của Đại Thương đối kháng chính diện. Lấy thời gian một ngày, cuối cùng liền đem trăm vạn đại quân đối diện đánh bại.

Mà đợi cho thời điểm viện binh của Đại Thương đến, thuộc hạ của Khổng Dao đã thừa dịp lên vân hạm nghênh ngang rời đi.

Mười ngày ba trận chiến, cũng là đại thắng. Sau lúc này, quân mã Đại Thương mới bắt đầu cẩn thận hơn.

Khổng Dao tuy lại chưa tìm được cơ hội gì, nhưng vị Chinh Nam đại tướng quân kia cùng Nguyên Thần hoàng đế thực sự là cực không dễ chịu, bước đi liên tục khó khăn, một mực bị ngăn trở ở Mân Hà phía bắc, không tiến thêm được.

Mà lúc này phiền toái hơn, là Khổng Dao ở chỗ này bày vườn không nhà trống. Tất cả bộ tộc đều đã nghe tiếng mà lui. Ở chỗ này, một hạt lương thực đều không chiếm được.

Thực sự quả nhiên giống như Tông Thủ sở liệu, Đạo gia Nho môn nhúng tay, có vô số túi càn khôn chè chống. Lương thảo cho 1700 vạn đại quân còn lại vẫn có thể nỗ lực chèo chống được.

Chiến cuộc giằng co như vậy, Khổng Dao mặc dù có thể lợi dụng thủy sư, thỉnh thoảng có chỗ thu hoạch.