Thời điểm tới tần hoàng mộ, Đại Càn phái cao thủ ra hết, tinh nhuệ và cung phung cũng điều động.
Nhưng chỉ ở bên nòoài tiếp ứng, dù sao tần hoàng mộ chưa xuất thế.
Linh trận bên trong vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Tất cả cơ quan chưa mất đi hiệu lực, người vào nhiều chỉ chịu chết.
Lúc này tụ tập nơi này cũng không chỉ một nhà Đại Càn. Thương Sinh Đạo cùng kiếm phật tam giáo cũng toàn lực ứng phó, hơn mười vị Thánh Cảnh đang chú ý ở xa xa.
Tông Thủ lại biết, lúc này sáu giáo đều tham gia vào chuyện này, mưu cầu bảo vật trogn tần hoàng mộ.
Đối với tranh đoạt mười hai đồng nhân tuy cũng không xen vào. Truyền thuyết vật ấy nhất định phải là người có Vương khí mới điều khiển được.
- Trọng Huyền tự cho là che giấu, kết quả vẫn bị người ta biết được...
Bên cạnh Tông Thủ chính là Nguyên Vô Thương. Hắn từ Văn phong chạy tới bên cạnh Trầm Nguyệt Hiên, sau đú từ Thiên Phương giới về Vân Giới.
- Lúc này đúng là náo nhiệt! Sẽ không biết cuối cùng chết bao nhiêu người?
Ngữ khí cười lạnh khinh thường, nhưng mà phối hợp với khôi lỗi ngọc bên cạnh đúng là lực lượng mười phần.
Con khôi lỗi đỉnh cấp này có được chiến lực Thánh Cảnh, nhưng bị áp chế nhẹ nhất.
- Trọng Huyền cũng có thể tính toán là nhân kiệt, chuyện lần này không đơn giản.
Tông Thủ lắc đầu, không cho là đúng. Đối với cái Trọng Huyền chết mà phục sinh hắn tuyệt không dám khinh thường.
Thương Sinh Đạo cùng Kiếm Tông phật môn là hắn tận lực chú ý sau đó lục tục theo vào.
Nho đạo ma tam giáo, xem ra cũng sớm nhìn ra tính toán của Trọng Huyền Ân Ngự.
Nhưng nói không chừng là do Trọng Huyền cố ý như thế, tận lực quấy thiên hạ rung chuyển bất an.
Theo hắn biết, muốn mở tần hoàng mợ, tẩy đi âm sát khí. Dùng máu huyết mười vạn đồng tử là có thể, dùng quốc lực Đại Thương mặc dù suy yếu thực lực, cũng có thể trong vòng ba ngày Cửu Cửu trọng dương hoàn thành thu thập.
- Quản hắn khỉ gió! Có ta và bốn người các ngươi, Trọng Huyền còn có thể nhấc sóng gió gì?
Nguyên Vô Thương cười nhạo, vẫn khinh thường. Sau đó đổi giọng, nói:
- Nói trở lại, Tông Thủ ngươi có nguyện thu ta làm cung phụng không?
Tông Thủ ngẩn người, chợt kịp phản ứng. Tự nhiên là vui mừng quá đỗi, nhưng mặt không đổi sắc nói:
- Chính là vì Trụ Quang Điện?
Trụ Quang Điện sớm muộn bạo lộ, thời gian mấy năm qua có vài ngàn người đi vào.
Vì vậy Nguyên Vô Thương tìm đến Tông Thủ cũng chưa từng dấu diếm hắn. Thậm chí là cố ý cho cung phụng dưới trướng thả tiếng gió ra.
Mặc dù không cần trụ thư tu bổ pháp tắc, trong nội điện Trụ Quang Điện vẫn có tốc độ nhanh gấp mười lần.
Nguyên Vô Thương cần chính là điều này.
- Được!
Nguyên Vô Thương cười hắc hắc, mắt hiện tinh mang:
- Ngươi làm người không tệ, ta nhìn thuận mắt! Nhưng mà ta trước kia là kiêm tu ma đạo hai nhà. Vẫn một thân một mình, không tông không phái, trước kia khá tốt, bây giờ tài nguyên càng ngày càng không đủ.
Tông Thủ giật mình, rồi sau đó bật cười:
- Cầu còn không được! Ngươi ngày sau cần cái gì chỉ cần Đại Càn ta có thì ngươi tùy ý lấy.
Kiếp trước Vân Giới sau linh triều một trăm sáu mươi năm, Nguyên Vô Thương chẳng biết đi đâu. Nhưng mà trước khi hắn biến mất là cường giả Thánh Cảnh hàng thật giá thật.
Chỉ dùng thời gian một trăm tám mươi năm hoàn thành con đường tu sĩ khác cần thời gian vạn năm.
Thiên phú tốt chỉ thua kém Thạch Việt Cung Nguyên nửa trù.
Mặc dù không nói thành tựu ngày sau, dùng khôi lỗi bên cạnh hắn cũng là chiến lực Thánh giai rồi.
Nguyên Vô Thương không nói thêm gì nữa, chỉ nhẹ nhàng ‘ Ân ’ một tiếng, tỏ vẻ cảm kích.
Hắn về sau mỗi khi tiến thêm một bước đều cần rất nhiều tài nguyên. Nhưng mà nghe Tông Thủ nói như vậy cũng bất kể cái giá lớn.
Vốn những vật kia chính mình tìm kiếm, nhưng mà nếu có Đại Càn làm hậu thuẫn thì bớt đi vài chục năm.
- Càng gần Tần hoàng mộ thì áp chế càng mạnh.
Thánh Cảnh Tôn Giả yêu quý lông vũ, trước kia lục giáo tranh giành, hiện thân Vân Giới đã là trường hợp đặc biệt, trực tiếp tạo thành cảnh mấy Thánh Cảnh vẫn lạc.
Lúc này chưa chắc đã hiện thân.
Dùng thân phận địa vị của mấy người này, cho dù những người này không vào nhưng vẫn chiếm được một phần.
Tự mình mạo hiểm, khả năng không có thu hoạch còn mất mạng.
Trong Vân Giới lúc này người trảm Thánh Cảnh không chỉ có mình Tông Thủ.
Tần hoàng mộ áp chế tu sĩ càng lợi hại, những Thánh Cảnh khả năng xuất hiện giảm đi thật nhiều.
Lần này Đại Càn chuẩn bị tiến vào tần hoàng mộ bốn người, Tông Thủ, Sơ Tuyết, Nguyên Vô Thương cùng với hắn Trầm Nguyệt Hiên, đều có thực lực chống lại Thánh Cảnh.
Tình huống nào trong đó vẫn có thể ứng phó.
Trong Vân Giới này cường giả xuất hiện lớp lớp. Trong đó rất nhiều người trước kia chưa từng nghe nói qua.
Những người này chỉ cần năm sáu người liên thủ là có thể chống lại bọn họ. Một nửa người hợp lực thì bốn người bọn họ phải tạm lánh mũi nhọn.
Còn có rất nhiều, người như cũ đang ở ẩn mà không ai phát giác.
- Không sao! Những người này tuy thuộc Đại Thương, chưa hẳn cam tâm tình nguyện trợ giúp Trọng Huyền --
Tông Thủ thần sắc bình tĩnh, nhìn sang bên kia thấy từng gương mặt quen thuộc lẫn xa lạ.
Rất nhiều cai tên trước kia hắn nghe nói qua như sấm bên tai, một ít thì lạ lẫm, chưa từng nghe nói, nhưng mà thực lực thực sự mạnh mẽ.
Trong Tần hoàng mộ có mười hai đồng nhân, đây là cơ hội phục hưng duy nhất của Đại Thương. Nếu như tùy ý Ân Ngự đắc thủ thì đó là tai họa của Tông Thủ..
- Nhưng mà lần này cường giả như mây, vẫn cẩn thận là hơn, nghe không Nguyên huynh?
Nguyên Vô Thương bĩu bĩu khóe môi, hắn vẫn hết sức lông bông tùy ý.
Kỳ thật hắn nếu thật sự tùy ý gây chuyện, không biết thu liễm, sợ rằng sớm không sống tới bây giờ.
Mỗi khi thấy đối thủ, đều toàn lực ứng phó. Lần đầu tiên giao thủ với Tông Thủ, mặc dù hắn không biết mấu chốt của Tông Thủ nhưng vẫn toàn lực mà làm.
Trầm Nguyệt Hiên cầm kính thiên lý, lúc này tinh thần chấn động nói:
- Bắt đầu!
Huyết đồng của Tông Thủ nhìn qua tần hoàng mộ.
Năm đó là đông Côn Lôn sơn, có một bộ phận chìm xuống đất, không còn nhìn thấy khí thế nguy nga trước kia.
Tần hoàng mộ cũng không mộ bia, cái gọi là cửa mộ chỉ là cự thạch to lớn mà thôi.
Lúc này một bóng người hắc sắc hiện thân ở trên. Dùng máu mười vạn nam đồng vãi ra khắp bốn phương tám hướng.
Tất cả phân bố lên cánh cửa, những huyết sắc này lưu động tạo thành linh vân.
Thiên địa chí dương chi khí lập tức bừng bừng phấn chấn. Mượn nhờ trận pháp tăng cường dương lực, đem âm tà khí từ từ tiêu trừ.
Ở bên ngoài cửa mộ chung quanh ngàn dặm nhìn mặt ngoài vô cùng bình tĩnh, hết thảy như thường. Giờ này khắc này không có bao nhiêu người động dậy, nhìn qua cái mộ này.
Tông Thủ cũng tập trung tinh thần, phán đoán âm sát chi lực, theo thời gian bị triệt để khu trừ.
- Sắp tới buổi trưa? Đoán chừng là muốn nhờ dương lực buổi trưa hành động.
Lại nhìn qua thân ảnh áo choàng đen, toàn thân đều bị che kín.
Người này dường như không phải Trọng Huyền! Như vậy Trọng Huyền Ân Ngự lúc này đang ở đâu.
Kiêng kỵ nhất chính là thuật pháp của người này quỷ dị tà pháp tầng tầng lớp lớp.