Thần Hoàng

Chương 296: Tâm phiền sinh ghét



Long Nhược cười cười, tiện tay phẩy tay áo một cái thu hồi linh kiếm màu trắng bạc, sau đso hiếu kỳ nói:

- Tổ sư đệ tới đây không phải hỏi tiến cảnh tu hành toái kim kiếm ý chứ? Có chuyện gì đừng ngại nói thẳng, sư huynh đệ ta giao tình thâm sâu, không cần khách khí.

- Thật đúng là hỏi kiếm ý của sư huynh ngươi ngộ thế nào, còn hơn ba tháng nữa chính là Long Môn mở ra, Vũ Thánh Lưu Ảnh xuất hiện. Cho nên sư thúc mệnh ta tới hỏi tiến cảnh sư huynh khả năng bên trong ba tháng đột phá không.

Tổ Nhân Cuồng cười cười ha ha tiếp theo lại hạ giọng nói chuyện:

- Còn có một sự tình muốn thông cáo sư huynh. Sư huynh từng lệnh một vị Tứ đại đệ tử chú ý tin tức Càn Thiên Sơn thế tử Tông Thủ? Người này muốn ta tiện thể nhắn cho ngươi, nói là ngay tại ba ngày trước vị thế tử kia đã tru sát ba người Tông Thế, Tông Minh cùng Tông Hạo chính thức đăng cơ trở thành Càn Thiên Sơn Yêu Vương đời thứ hai.

Mắt Long Nhược lập tức co lại lộ vẻ cả kinh: xem tại TruyenFull.vn

- Ngươi là nói Tông Thế, Tông Minh tất cả đều chết ở trong tay hắn?

Tổ Nhân Cuồng nói Tông Thủ kế thừa Yêu Vương vị, mấy người kia chết cũng làm hắn kinh ngạc.

Trước đó ít ngày hắn biết được đệ tử Tông gia đích mạch tại Càn Thiên Sơn thế lực rắc rối, cây lớn rễ sâu.

Tông Thủ muốn làm bọn hắn nhượng xuất Yêu Vương vị, mượn thần tử dưới trướng hắn thì còn có vài phần thần công nhưng muốn loại bỏ ba người này thì rất khó.

- Không chỉ như thế đâu, sư huynh ngươi nghe nói qua Tuyết Mạc Ngôn chưa? Hắn là nhân tài mới xuất hiện xuất chúng nhất ở bên trong, hậu bối thế hệ này của Tuyết gia tại Vân Giới.

Thấy ánh mắt Long Nhược chớp lên, rõ ràng cho thấy nghe nói qua người này. Tổ Nhân Cuồng cũng không hề giới thiệu, thản nhiên nói:

- Ba ngày trước, người này cùng Đạo Danh Tông Vụ Diệp Chân Nhân, Huyền Tố Tông Lệ Hổ Cát Thường, tính cả vài vị Huyền Võ tông sư cùng Hoàn Dương Cảnh Linh Sư đều cùng chết tại tế thiên đàn bên trên Càn Thiên Sơn. Nghe nói là Tông Thủ tự tay trảm. Thậm chí mà ngay cả Thiên Hồ Tông Thị tộc bá Tông Chính cũng thua ở trong tay hắn.

- Điều đó không có khả năng!

Long Nhược nghe vậy bỗng nhiên đứng lên, trong mắt nhất thời nảy lên vẻ kinh nghi. Phế nhân không cách nào tu hành, có Thiên Nhân chi chướng sao có thể có thể trảm sát Tuyết Mạc Ngôn?

Dù thật sự là hắn nhìn lầm rồi, dùng mười tháng trước, Tông Thủ mới đạt tới cảnh giới Võ sư, cũng tuyệt đối không thể ngắn không đến một năm thời gian mạnh tới bực này.

Đạo Danh Tông Vụ Diệp, Huyền Tố Tông Cát Thường cũng đều là thế hệ nổi bật. Đừng nói là ba người này, mặc dù tùy ý một vị Huyền Võ tông sư đã dễ dàng dùng một ngón tay bóp chết Tông Thủ.

- Ta lúc đầu cũng kinh dị, thậm chí chưởng giáo đã từng phát phù hỏi.

Đối với sự thất thố của Long Nhược, Tổ Nhân Cuồng cũng không thấy giật mình, cười nhạt khẽ lắc đầu:

- Về sau lại để cho người tra xét rõ ràng một phen, phát hiện ngày tế thiên mọi người ở đây đều là nói không tỉ mỉ hoặc là dốc sức liều mạng nói khoác Tông Thủ thế tử cao cường, Thiên Vị Võ Tông cũng không phải đối thủ của hắn hay là giữ kín như bưng, không chịu nhiều lời. Càng làm người ta ngạc nhiên là trong phường thị càng có đồn đãi kỳ quái nói Tông Thủ tám tuổi thì tru sát bốn đầu lục giai yêu thú, mười tuổi thì bức lui Âm Giao trong Tà Linh, còn có rất nhiều phiên bản quái lạ...

Nói đến chỗ này Tổ Nhân Cuồng trực tiếp đem một quả ngọc giản quăng ra, chỉ mới nhìn một nửa, vẻ mặt hắn ẩn lộ ra vui vẻ:

- Nói như vậy, vị thế tử này mười tuổi đã là cường giả cùng giai với chúng ta bây giờ.

Âm Giao trong khe Tà Linh tương đương với đầu linh sủng thất giai hắc giao, có âm tà chi lực hỗ trợ, cho dù thất giai cường giả trước mặt hắn chỉ có chịu chết. Có thể bức lui nó thì thực lực tự nhiên là vô cùng mạnh mẽ.

Bất quá ngay sau đó, ánh mắt Long Nhược lộ vẻ thận trọng:

- Nhìn kẻ này làm việc quả quyết tàn nhẫn. Tự lập nhất tộc càng lộ ra thủ đoạn phi phàm, lúc đầu ta vẫn còn có chút coi thường hắn. Sau lưng hắn nhất định có cao nhân tương trợ,

- Chắc chắn rất cao minh, tuổi còn nhỏ đã có tâm kế như thế, lúc trước gặp mặt ở Vân Thánh Thành, ta liền nhìn ra chút ít mánh khóe. Đáng tiếc là Thiên Nhân chi chướng không cách nào tu hành!

Tổ Nhân Cuồng lắc đầu thở dài có vẻ đáng tiếc, tiếp theo hắn suy tư nói:

- Về phần vị cao nhân kia sau lưng kẻ này! Hắc! Tế thiên đàn biến hóa qua đi có một việc cực kỳ kỳ quái. Vô luận là Vân Hà Sơn, Liệt Diễm Sơn hay là Tuyết thị cùng Đạo Danh Tông, Huyền Tố Tông lấy được tin tức thì đều có đồn đãi, không một thế lực nào có thể biết tế thiên đã xảy ra chuyện gì, ám tử của bọn họ ở Càn Thiên Sơn thành đều bị người ta nhổ sạch toàn bộ. Ta đoán người sau lưng Tông Thủ chẳng những thực lực cường đại áp đảo Tông Chính. Thế lực của hắn tất nhiên không tầm thường, nói không chừng sẽ ra tay với vật trong Âm Long Cốc. Về phần Tông Thủ thực lực xác thực không tồi, bất quá cái chết của mấy người Tuyết Mạc Ngôn ta đoán không quan hệ với hắn, những lời đồn đãi đó chỉ để che dấu tai mắt người thôi. Nói đi cũng phải nói lại, sư huynh, chuyện của Âm Long Cốc, tông ta liền quyết định buông tay bất kể sao?

Long Nhược gật đầu, lời của Tổ Nhân Cuồng không mưu mà hợp với hắn, nghe lời phía sau thì cười cười nói:

- Làm sao lại mặc kệ? Đồ vật trong địa bàn của mình, tiền lời không thể thiếu một phần của Lăng Vân tông ta được. Sao cần phải nhảy ra để trở thành cái đích cho chư tông chỉ trích? Hết thảy chờ sự tình Long Môn Long Sơn chấm dứt thì nói tiếp, nếu có được Vũ Thánh Lưu Ảnh, ta và ngươi nhất định có thêm nhiều chỗ tốt.

- Vũ Thánh Lưu Ảnh sao? Ta lần này nhưng chưa hẳn có thể kiếm đến một danh ngạch vào nội môn chứ nói gì tới thứ đó.

Tổ Nhân Cuồng sờ lên cái mũi cười khổ, hắn đứng lên đang muốn cáo từ thì nghĩ tới một chuyện.

- Đúng rồi! Long sư huynh, ta nghe nói ngươi gần đây từng cùng Hàn Nghịch Thủy Thượng Tiêu Huyền Linh Tông có chút giao tình. Gần đây người này, nghe nói bởi vì chuyện đám hỏi náo đầy bụi đất mà lo lắng. Vốn hắn muốn mượn lực của Thượng Tiêu Tông cùng Đan Tuyền Tông tạo áp lực Huyền Sơn Thành. Bất quá ta nghe nói ngay tại hai ngày truwocsm Huyền Sơn Thành chủ Hiên Viên Thông cũng đột phá đến Thiên Vị cảnh giới. Nghe nói đã có hai cái đại tông ý muốn lôi kéo người này nhập môn.

Long Nhược không khỏi khẽ giật mình lần nữa, sau đó thần sắc trở nên âm trầm.

Sự tình lần này có biến cố, nhất thời khó mà khiến tâm thần Long Nhược hoàn toàn bình tĩnh.

Trong lòng cảm giác không hài lòng càng ngày càng đậm, bực bội khó mà kềm chế nổi tinh thần.

Lại là Tông Thủ, càng ngày hắn càng cảm giác sự tình của người này đã thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Mặc dù hắn thả ra đoạn nhận kiếm trước người nhưng vẫn không thể triệt để bình tâm tĩnh khí.

Đoạn nhận kiếm này ban đầu cũng là đoạt được từ vị thế tử Càn Thiên Sơn kia, thật sự là làm lòng người sinh phiền ghét.