Thần Hoàng

Chương 469: Điệp tự chân phù



Tông Nguyên nghe vậy khẽ lắc đầu nói: 

- Hai người này vào hai giờ trước đột nhiên xuất hiện bên kia. Về phần thân phận người nọ ta không biết.

- Hai giờ trước?

Trong nội tâm Tông Thủ nặng nề, nhìn qua sắc trời, khi đó há không phải là lúc thần niệm sư tôn Long Ảnh lão vừa rời đi?

Hai người này chỉ sợ là đứng khá xa rồi, chẳng những Long Ảnh ở cách mấy trăm thế giới chưa từng phát giác. Thậm chí sau đó hắn nói chuyện với Tô Thần cũng không có phát hiện qua.

Chợt nhìn qua đắc ý, ngược lại hiếu kỳ nói: 

- Ngươi cùng Củng Duyệt có quan hệ thế nào?

Chuyện này hăn vẫn hiếu kỳ. Dùng thiên tư của Nghiêm Phi Bạch cùng Ca Hàm Vận thì tùy thân mang theo nhiều kỳ bảo. Thời điểm Long Môn động quật sụp đổ đã tiến vào nội môn.

Tông Nguyên cùng Củng Duyệt lại có thể đi sớm thì làm cho người ta kinh ngạc.

Tông Nguyên vẫn không đáp lời, bỗng dưng một thương đâm ra. Quanh người phát ra tiếng long ngâm. Một đầu lôi đình cự long quấn quanh người của hắn.

Thương phong mênh mông cuồn cuộn như đại dương, cũng mang theo ngàn vạn điện mang. Đã có thương ý mạnh mẽ như cuồng phong, cũng có bá đạo của Lôi Đình Long Kiếm. Đem cả hai chúng nó gần như dung hợp hoàn mỹ.

Thời điểm tất cả điện mang đều nhạt nhòa thì Tông Nguyên mới mở miệng giải thích: 

- Muốn đi lên tầng trên thực sự không phải chỉ có chín loại Chân Long kiếm ý toàn bộ ngộ mới được. Có thể chuyên chú một loại ý niệm võ đạo đem diễn biến tới tận cùng đồng dạng cũng có thể, sau khi tách ra với quân thượng thì Tông Nguyên và Củng Duyệt tìm kiếm tung tích của quân thượng ở bốn phía. Trong lúc vô tình phát hiện ra một cửa vào và may mắn thông qua.

Kỹ càng trong đó Tông Nguyên cũng không nhiều lời, Tông Thủ cũng không cần hỏi. Biết được Tông Nguyên nhất được khi tiến vào đã gặp gỡ đặc thù rồi.

Một thương vừa rồi đã có chút bóng dáng của Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm. Lực sát thương của nó còn trên cả lôi đình Chân Long kiếm ý, hẳn là Long Ảnh lão nhân đem Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm phân cách ra thành dị bản.

Xem uy thế của hắn cũng hơn cả võ học cấp Triệt Địa. Cơ hồ truy thẳng Thần Ngự Đao Thuật.

Cũng vui mừng thay cho Tông Nguyên, có thương pháp này và Huyền Đình Đoán Thể Quyết, vì luyện thể mạnh mẽ sẽ dễ dàng đột phá lên Thiên Vị.

Mà coi như Tông Thủ phát lực lần nữa thành công đứng lên vẫn như cũ cảm thấy toàn thân cao thấp như ngàn vạn con kiến thôn phệ.

Đúng rồi! Con kiến Tông Thủ cau mày nhìn qua phía dưới, chỉ thấy bốn phía đều có bầy kiến nhỏ. Không khác gì những con kiến bình thường, hoặc là kiếm ăn, hoặc là xây tổ dưới đất.

Nếu là bình thường không có gì là không đúng. Nhưng mà ở đây cách đó không lâu mới trải qua hắn cùng với Long Nhược ba người kia đem Tụ Long Sơn thiếu chút nữa đại chiến san bằng hơi chút suy nghĩ thì ngữ khí của Tông Thủ thản nhiên nói: 

- Tông Nguyên, trước khi ta bước vào bức tường kia đã ngộ rất nhiều. Xem ra cần phải bế quan ở chỗ này củng cố lĩnh ngộ một phen.

Ánh mắt Tông Nguyên hơi run sợ, đồng dạng quét qua những bầy kiến này. Lúc này khôi phục như bình thường, cũng không dị nghị. Hắn cũng cần phải có thời gian đem Lôi Đình Long Kiếm dung nhập vào trong thương thuật của mình..

Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã mười ngày sau.

Đỉnh Tụ Long Sơn, Tông Thủ đứng trên một khối đá tương đối sạch, thân hình di động cẩn thận vung quyền chung quanh.

Giờ phút này thân hình trần trụi, da thịt của hắn lộ ra ngoài, có thể thấy được hình ảnh Chân Long dài hẹp đang uốn lượn du động.

Hiện ra màu sắc băng lam, tổng cộng có tám đầu cự long! Da thịt của hắn lúc này không ngừng khép mở.

Từ tư thế quyền phong của Tông Thủ thì tám đầu long ảnh này tụ cùng một chỗ cũng bỗng nhiên tản ra.

Quyền phong cũng biến ảo bá đạo cương mãnh, khi thì bỗng nhiên nhu hòa phiêu dật khiến đất đá vỡ vụng chung quanh lại nhao nhao bay lên trời, uốn lượn bốn phía.

Mà thiên địa linh năng chung quanh giống như có loại cảm giác khác lạ nhao nhao tụ nhập ở thân hình của Tông Thủ.

Chuyện nay cũng không phải công hiệu bản thân Thôn Thiên Nguyên Hóa Công, mà là công hiệu của quyền pháp.

Sáu ngày trước thương thế trên người Tông Thủ đã triệt để khỏi hẳn. Cũng vào ngày hôm đó Tông Thủ không chút do dự đem hai linh mạch cùng dung nhập vào trong thân thể, bước vào cảnh giới tứ mạch Vũ Tông.

Mà quyền pháp luyện thể cũng là Tê Ma Linh Giáp Quyền luyện da luyện gân luyện màng, lần nữa đổi thành Tiểu Ngũ luân Minh Vương Quyền.

Tuân theo Âm Dương Ngũ Hành tuần hoàn chi pháp, lại một lần nữa luyện ngũ tạng, luyện lục phủ.

Trước kia là dùng bản thân sinh ra nội lực tinh nguyên để rèn thân thể, cường hóa nội tạng.

Giờ phút này lại mượn nhờ thiên địa linh năng, dùng vô cùng tinh khiết, linh năng vô cùng vô tận rèn luyện, tăng cường.

Trong thân thể con người tuy được gọi là tự thành thiên địa, tự thành thế giới nhưng vẫn có hạn. Cùng mượn thiên địa linh năng rèn luyện thì hiệu quả tất nhiên là không phải hơn kém chút xíu mà so sánh.

Mấy ngày gần đây Tông Thủ luyện thể ngày tiến ngàn dặm. Nhưng càng như thế càng cảm thấy căn cơ bất ổn. Tiến cảnh quá nhanh, từ Tiên Thiên đến Vũ Tông không dùng tới năm thang, mà hôm nay hắn càng đem đệ ngũ mạch nhét vào trong quá trình quy hoạch, đoán chừng không qua mười ngày là dung hợp được rồi.

Nếu không phải từ chỗ Hiên Viên có được rất nhiều đan dược. Nếu không phải là từ Long Ảnh lão nhân có được long nguyên dung nhập trong cơ thể, hắn tuyệt đối không dám làm như vậy.

Khác vơi Tông Nguyên, kiếm thuật của hắn kết hợp với Hám Thế Linh Quyết, chính thức kết hợp cương nhu đều quá mức bá đạo, quá mức cương mãnh! Nếu không phải thân thể tuyệt cường thì tuyệt đối khó chèo chống nổi.

Mà song mạch quả nhiên có thể giúp hắn thuyên chuyển linh năng nhiều hơn thường nhân mấy lần. Nhưng mà yêu cầu đối với thân thể cũng vượt qua mấy lần.

Luyện thêm tập một lát thẳng tới khi bản thân hao hụt không sai biệt lắm. Tông Thủ mới thở hồng hộc dừng lại, phát hiện thân hình của hắn sau khi dung nhập long nguyên thì thể lực không được tăng cường mà trở nên yếu ớt.

Một quyền đánh ra toàn lực mà làm, còn có sức lực trăm vạn cân triệt để kíp nổ song mạch, thậm chí có thể đến hai trăm ngàn cân lực lượng, cơ hồ không kém hơn những Huyền Vũ tông. Nhưng mà loại trạng thái này chỉ duy trì được trong nửa canh giờ.

Đại bộ phận thể lực đều bị luân mạch khí cơ xung đột mà tiêu hao. Hơn nữa mỗi lần luyện quyền toàn thân cũng có vô số nổi khổ.

Giờ phút này toàn thân của hắn mồ hôi đầm đìa, cơ bắp tứ chi đang run rẩy. Tông Thủ lại cưỡng ép áp chế đi, cảm giác mệt mỏi buồn ngủ đem một giọt linh năng máu huyêt hút vào người.

Hắn vận chuyển Nội Quan Huyền Đình Đoán Thể Quyết, toàn thân lập tức tràn ngập điện quang.

Có thể phát giác được mỗi tế bào trong thân thể mỗi lần đối kháng sẽ kích thích điện quang, không lâu sau lại cường hóa một chút.

Cả quá trình này thay đổi một cách vô tri vô giác, cơ hồ không cách nào cảm giác. Nhưng mà thường thường ngày hôm sau lại có cảm giác thân thể được cường hóa một ít.