Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 9: Luyện chế dược hoàn



Khi vận chuyển càn khôn luyện thể đại pháp thì cảm thấy bớt đau đớn hơn, mặc dù đã tốt hơn chút nhưng các dược liệu dũng mãnh tràn vào cơ thể, làm cho kinh mạch của hắn nở ra gần như gấp rưỡi, giống như làm cho kinh mạch bạo liệt ra đau đớn không thôi, chỉ đau đớn như thế cũng không là gì, nếu chút đau đớn này không chịu được thì kiếp trước làm sao có thể thành một yêu nghiệt, làm sao có thể bị các giới chủ phối hợp vây công giết hắn chứ, hiện tại hắn cần phải làm cho trụ cột vững chắc hơn, vì kiếp trước của hắn là do tu vi cao lên mới sử dụng thiên tài địa bảo vững chắc căn cơ, nên nó chỉ ở mức tương đối, hiện tại đã luân hồi tới kiếp này nhất định phải sử dụng các tài nguyên để chế tạo căn cơ vững chắc trước, thì sau này tu luyện sẽ không lo lắng các mối họa tiềm ẩn lúc tu luyện.

Thời gian trôi qua dược lực của bồn dần dần hết tẩy các tạp chất trong cơ thể, làm cho cai bồn nước biến thành màu đen do tẩy hết tạp chất ra ngoài, một loại mùi hôi thối xông lên mũi Mạc Tuấn.

Sau khi rèn luyện thân thể để làm cho căn cơ vững chắc thì Mạc Tuấn có loại cảm giác thoải mái và nhẹ nhõm, tuy hiện tại tu vi của hắn không thay đổi nhưng thân thể của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, nếu muốn vượt cấp chiến đấu nhất định phải rèn luyện thân thể trở nên kiên cố mới có thể chứa đựng được nhiều linh lực hơn.

Vừa tẩy tủy thân thể xong thì số của ông Phùng Bất gọi tới để nói về linh dược tu luyện đã chuẩn bị hoàn tất, đây là một niềm vui bất ngờ, không ngờ Phùng Bất làm việc nhanh chóng như thế, có được tài nguyên tu luyện thì không phải lo lắng khi tu luyện nữa, nhưng trên trái đất tài nguyên khan hiếm, muốn tu luyện tới đỉnh phong rất khó, nhưng xe tới núi ắt có đường, hiện tại cần dùng bất cứ giá nào để tăng lên thực lực.

Phùng Bất hẹn Mạc Tuấn ở một căn biệt thự ở phía đông thành phố Z, Phùng Bất là một võ sư vô cùng nổi tiếng ở thành phố Z là trong thập đại cao thủ của thành phố Z, trừ nhà họ Phùng là gia tộc học võ ra con có gia tộc họ Viêm và gia tộc họ Hoàng đúng thành tam giác cạnh tranh với nhau, gia tộc họ Hoàng mạnh nhất, tới gia tộc họ Viêm cuối cùng mới là gia tộc họ Phùng, cho nện Phùng gia có thể tìm được dược liệu nhanh chóng cũng nhờ thế lực gia tộc họ Phùng vô cùng hùng mạnh tìm kiếm các dược liệu thì dễ như trở bàn tay.



Sau khi nhận được điện thoại của Phùng Bất thì Mạc Tuấn trả phòng rồi gọi taxi đi tới chỗ căn biệt thự của Phùng Bất.

Sau khi tới nơi thì lấy điện thoại ra gọi cho Phùng Bất ra đón, Phùng Bất đón xong Mạc Tuấn tới phòng khách.

"Mạc tiên sinh, cậu yêu cầu dược liệu đã được chuẩn bị đầy đủ". Phùng Bất vừa mời Mạc Tuấn ngồi xuống thì nói thẳng.

"Rất tốt, hiện tại tôi cần một căn phòng yên tĩnh và chuẩn bị cho tôi một chút đồ nghề này." Mạc Tuấn bình tĩnh nói.

Bởi vì hắn cần chế một số dược hoàn để mang theo trên người với lại hắn cần có thế lực để giúp hắn thu thập tài nguyên các nơi, hiện tại mặc dù thực lực còn thấp tài nguyên có thể kiếm được, nhưng đến khi thực lực cao tuyệt đối sẽ gặp phải các cao thủ tranh giành tài nguyên để nâng cao thực lực, nếu có thế lực trợ giúp thì nhất định sẽ vơ vét tài nguyên, tăng thực lực mau chóng để báo thù.

Hai tiếng sau Phùng Bất đã chuẩn bị xong căn phòng và một số dụng cụ, mặc dù Phùng Bất cũng rất nghi hoặc nhưng vẫn làm theo, Phùng Bất cũng nhìn không ra được Mạc Tuấn định làm gì.

Mạc Tuấn thấy thể liền ra tay giúp ông ta luyện hóa dược hoàn, sau mười phút ông ta đã cảm thấy sức lực tràn trề.

Ông ta được Mạc Tuấn giúp luyện hóa dược hoàn xong thì ông ta trở nên có sức sống hơn và mạnh hơn lúc trước.



" Cảm ơn Mạc tiên sinh đã giúp, tôi cảm thấy võ công của mình cứ như là nhảy vọt, sức mạnh tràn trề, đại khái là nửa bước nội khí cảnh rồi." Phùng Bất sau khi kiểm tra thân thể kích động vui vẻ nói.

Mạc Tuấn tạm thời có thời gian cùng Phùng Bất nói chuyện, hóa ra võ công của địa cầu được chia làm võ sĩ, võ sư, khi có nội lực là nội khí cảnh và tông sư cảnh, Phùng Bất là gia tộc nhà võ biết rõ nhiều thứ so với người bình thường.

Mạc Tuấn hiểu rõ thì hỏi về các dược liệu tu luyện tiếp theo, dược liệu tu luyện tiếp theo trái đất chỉ có vài loại, còn một số loại như thiên chu trăm năm và liên sinh trăm năm, Phùng Bất nghe đều chưa nghe qua kể cả miểu ta hình dáng cũng chưa từng thấy qua.

Xem ra bước kế tiếp tu luyện sẽ khó khăn hơn, phải xem cơ duyên rồi, cơ duyên tới thì nhất định sẽ có cơ hội tăng thực lực lên.

Mạc Tuấn về nhà là lúc tối rồi không thấy mẹ nuôi đâu thì sử dụng thần thức tra xem, hóa ra trên bàn có một bức thư.

Khương Tiểu Linh cũng vừa lúc về, do cô ta phải tiễn Lý khuynh Tuyết về nhà và tung lên các tin rằng Khương Tiểu Linh đã kết hôn, nhằm cho các tin tức tới tay của Tống gia, muốn Tống gia biết là mình đã kết hôn.

Mạc Tuấn cầm bức thư lên" Mạc thiếu gia, con hãy bảo trọng bởi vì tôi thực tế chỉ là một người hầu của mẹ của ngài, vì lo lắng cho ngài không được tốt nên tôi vẫn luôn ở bên ngài chăm sóc ngài tới khi trưởng thành, hiện tại tôi đã trở về gia tộc chăm sóc mẹ của ngài, xin ngài đừng tìm tôi trước khi ngài đạt tới thực lực tiên thiên, xin ngài hãy đừng tìm tôi trước khi thực lực chưa đủ." Ở dưới có chữ ký của mẹ nuôi.



"Xem ra ở cái thế giới này có cả tiên thiên, nhưng làm sao có thể ở thế giới này nguyên khí mỏng manh, muốn đạt tới tiên thiên sao mà khó khăn không lẽ võ công tiên thiên hẳn là một tầng cấp trên tông sư, để có cơ hội phải tìm hiểu một phen, nếu là thực lực tiên thiên của tu chân giới, thì phen này rất phiền toái, vì không biết ngày tháng năm nào mới có thể tu được tới thiên tiên khi ở trái đất, nhưng nếu đạt tới thiên tiên thì đã có khả xuyên qua các tinh cầu, tìm chỗ thiên địa nguyên khí nông đậm để tu luyện rồi, xem ra ở trái đất không hề đơn giản như bề ngoài của nó." Mạc Tuấn tại chỗ trầm ngâm.

Khương Tiểu Linh vừa về tới thấy Mạc Tuấn đang trầm ngâm bèn lên tiếng hỏi:"Anh Mạc anh sao thế, có chuyện gì sao?"

Mạc Tuấn quay người lại nói:" mẹ nuôi đã đi rồi...".

Cả hai người đều im lặng trong chốc lát, sau một lúc thì Khương Tiểu Linh khuyên nhủ:" vậy chúng ta ngày mai sẽ đi tìm mẹ về."

"Có tìm mẹ cũng chưa chắc về được, mẹ nói đi một nơi rất xa nhưng lại không biết là đi đâu."Mạc Tuấn đau lòng nói.