Thần Ma Hệ Thống

Chương 255: Tấn cấp 40 (1)



Cự thú cấp hai quá khủng bố, Nhạc Trọng đã từng gặp con Hắc Lân Hung Trư cấp hai rồi, hắn dùng mọi thủ đoạn mà không thể làm gì được con Hắc Lân Hung Tru cấp hai lúc trước cả, hơi không cẩn thận thì hắn sẽ bị cự thú tiêu diệt. Hắn tự nhiên không muốn trêu chọc cự thú quái vật này. Đi trêu chọc đối thủ không cách nào chiến thắng không được gọi là anh dũng, đó gọi là ngu xuẩn.

Bốn con rắn nước nhỏ tiến tới gần mấy con rắn nước tinh anh này, nó lập tức kêu ré lên.

Hai con rắn nước tinh anh lập tức ngừng nuốt những đóa hoa màu hồng kia, xoay đầu lại lạnh lùng nhìn qua Nhạc Trọng. Chúng đột nhiên vặn vẹo thân thể như là mủi tên lao thẳng về phía Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng hoảng hốt, lập tức quay người bỏ chạy ra bên ngoài. Đồng thời đối đối mặt với hai con rắn nước tinh anh biến dị và con rắn nước biến dị cấp hai là hành vi không khôn ngoan.

Hai con rắn nước tinh anh đuổi theo, tốc độ nhanh như sấm sét, tuy thân hình của chúng khổng lồ nhưng mà tốc độ cực kỳ nhanh chóng, rừng cây rậm rạp không cách nào ngăn cản được tốc độ của chúng nửa phân. Nhạc Trọng có nhanh nhẹn cao tới 72 điểm cũng không thể bỏ qua chúng, ngược lại càng bị đám quái vật này càng đuổi càng gần.

- Đáng chết!

Nhạc Trọng nhìn qua hai con rắn nước biến dị này, tay phải đưa ra và gai xương bắn ra ngoài, kéo hắn phóng lên một cây đại thụ.

Thân thể hai con rắn nước biến dị quấn lấy nhau, nhanh chóng bò lên trên đại thụ này, mở cái miệng máu táp về phía Nhạc Trọng.

Tốc độ rắn nước tinh anh biến dị hơn xa rắn nước bình thường, Nhạc Trọng bị bất đắc dĩ nên phải phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ đột phá đại quan một trăm điểm, hắn chỉ có thể tránh né công kích của đám rắn nước biến dị này.

Hai con rắn nước tinh anh biến dị công kích vào chỗ mà Nhạc Trọng đã đứng lúc nãy, ngạnh sanh cắn nát cành gỗ cứng rắn, cắn nát bấy.

Nhạc Trọng biết rõ mình tuyệt đối không thể so tốc độ với súc sinh này, hắn phải trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt con rắn nước tinh anh biến dị nếu không thì hắn sẽ chỉ có chết mà thôi.

Nhạc Trọng nhảy tránh né tấn công của hai con súc sinh này, tay phải có một gai xương khác bắn ra ngoài, chèo chống hắn vọt qua đầu lâu của con rắn khác công kích. Hắn móc gai độc ra bắn sáu phát vào mấy con rắn nước biến dị này.

Xạ kích ở khoảng cách gần thì uy lực của gai độc bộc phát toàn bộ, đạn gai độc hoàn toàn có thể bắn xuyên qua đại não của chúng.

Con rắn nước tinh anh biến dị không ngừng vặn vẹo, nó uốn éo động đậy thân thể rắn cực lớn, sức lực cực lớn bẽ gãy gai xương mà Nhạc Trọng bắn ra, thân thể của nó cũng rơi xuống đất, trùng trùng điệp điệp nện vào trên đất.

Một con rắn tinh anh biến dị nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn mình, miệng rắn há lớn ra nhắm thẳng vào Nhạc Trọng.

Con rắn nước biến dị vừa mở cái miệng rắn của nó ra thì trong nội tâm của Nhạc Trọng sinh ra cảm giác báo động cực kỳ nguy hiểm, thân hình hắn nhanh lùi lại, không dám tới gần con rắn nước này, ngược lại nhảy lên một cây đại thụ khác.

Một đoàn sương mù màu xanh ngưng mà không tán rất nhanh rơi vào cành cây mà Nhạc Trọng vừa đứng. Thân cây dầy ba mươi cm bị sương mù ăn mòn, trong ba giây ngắn ngủi thì hư thối và đứt gãy. Từ trên đại thụ rơi xuống.

Tuy Nhạc Trọng toàn lực lùi lại cũng bị sương mù màu xanh này xoẹt qua sát người, cốt giáp bên ngoài thân thể của hắn bị sương mù chạm nhẹ. Hòa tàn một vết thật dài.

Sắc mặt của Nhạc Trọng đại biến, nếu như hắn bị sương mù màu xanh bao phủ, chỉ sợ sẽ bị hòa tan thành chất lỏng hư thối. Trong nội tâm đối với con rắn nước này tràn ngập kiêng kỵ. Hắn vừa rồi nếu như tới gần con rắn nước một chút thì tuyệt đối chạy không khỏi khói đọc mà con rắn phun ra ngoài.

Nhạc Trọng nhanh chóng đổi viên đạn. Cầm gai độc trong tay nhắm vào đầu của con rắn nước tinh anh biến dị bắn liên tục, dươi tài bắn vô cùng tinh chuẩn, một phát đạn gai độc đâm vào trong mắt của con rắn. Viên đạn lập tức xuyên phá con mắt phải của con rắn, đại lượng dịch nhờn hỗn hợp với máu từ trong mắt của con rắn bắn ra ngoài.

Con mắt bị bắn nát thì con rắn nước biến dị giãy dụa mạnh, vô cùng thống khổ mở to cái miệng như máu của nó nhắm qua Nhạc Trọng phun ra mọt ngụm khói màu xanh.

Cảm giác nguy hiểm trong lòng của Nhạc Trọng phát huy tác dụng cực lớn, con rắn nước tinh anh vừa mở miệng thì thân hình của Nhạc Trọng cũng đã rời khỏi phạm vo công kích của con rắn, đồng thời lợi dụng gai độc bắn liên tục vào mắt trái của con rắn.

Sáu phát đạn bắn ra, con mắt còn lại của con rắn bị bắn phá, nó chợt phát ra âm thanh tê tê tê thống khổ, không ngừng phun ra khói độc màu xanh.

Dưới làn khói độc xanh bao phủ, chung quanh biến thành tịch mịch. Cỏ dại héo rũ, cây cối hư thối, hai con chuột lúc lơ đãng bị khói đọc bao phủ lập tức hóa thành nước mủ. Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vn

Nhạc Trọng xa xa trốn đi, nhìn qua đám khói xanh kia bao phủ.

Sau khi con rắn nước này phun khói đọc xong thì thoáng cái đã uể oải, nó lè lưỡi run run trong không khí một hồi, chợt như là sét đánh nhào đầu về phía Nhạc Trọng.

Loài rắn này dùng đầu lưỡi để cảm giác con mồi của mình, tuy con rắn nước trải qua biến dị. Nhưng mà nó vẫn bảo lưu tập tính và phương thức, sở dĩ nó phun khói đọc đó là bởi vì hai mắt của nó đau đớn cho nên sinh ra tức giận.

Lúc này kỹ năng Ảnh Bộ tiếp tục qua ba mươi giây. Nhạc Trọng không tiếc hao phí thể lực lần nữa sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ. Tốc độ lập tức tăng vọt đến trên 100 điểm.

Lúc này con rắn nước tinh anh biến dị mở cái miệng ra và nhanh như thiểm điện lao thẳng về phía Nhạc Trọng, thân hình của Nhạc Trọng lóe lên và bỏ qua công kích của con rắn nước biến dị. Hắn thuận thế thoáng cái nhảy lên đầu lâu của con rắn biến dị, cầm ám ma đao trong tay toàn lực chém vào đầu lâu của con rắn nước tinh anh biến dị.

Lân giáp của con rắn nước tinh anh biến dị này có một tầng dịch nhờn kỳ dị, Nhạc Trọng đâm vào một đao thì bị dịch nhờn nào làm giảm bớt lực chém, ám ma đao bị trượt ra ngoài, không cách nào phá vỡ lân giáp trên đầu của con rắn nước biến dị.

Nhạc Trọng nhướng mày thầm nghĩ trong lòng:

- Ám ma đao cũng không được sao? Đáng tiếc, nếu mình học được kỹ năng cường hóa lưỡi đao là tốt rồi!

Những con dị thú biến dị cấp cao này khó đối phó nhất chính là da lông của chúng, thủ đoạn bình thường không thể làm gì được chúng cả. Cộng thêm chúng có tầng tầng thiên phú và kỹ năng mạnh mẽ, nhân loại muốn chiến thắng chúng cực kỳ khó khăn. Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay có thể dễ dàng chém giết L2, rắn nước biến dị bình thường không cách nào chém được lân giáp của con rắn nước này.

Con rắn nước tinh anh biến dị này cảm ứng được Nhạc Trọng đang ở trên đầu của nó, nó lập tức lắc đầu đâm vào trên một cây đại thụ.

Nhạc Trọng không dám dừng lại trên đầu của con rắn nước nửa phần, nhẹ buông tay lăn qua một bên.