- Ngươi chính là thiên mệnh chi tử còn lại, kẻ địch trời sinh của đệ đệ ta?
Rõ ràng là Mộng Thần Hậu cũng đã nghe những lời vớ vẩn của Nhạc Minh Tùng nên mới có phản ứng như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm giải thích, lắc đầu nói:
- Ta không tin về cái gọi là thiên mệnh chi tử. Lần này ta tới đây cũng chỉ vì nguyên nhân đặc biệt. Thật ra lợi ích của ta và Mộng Thần Hậu căn bản không có xung đột gì nên chúng ta hoàn toàn có thẻ giảng hòa, giải quyết xong rồi nói tiếp.
Dù thế nào cũng phải cứu Tuế Hàn Vũ ra đã rồi tính.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên mới nói vậy, hòa hoãn với Mộng Thần Hậu trước đã.
- Giảng hòa? Ngươi có tư cách sao?
Mộng Thần Hậu cười khinh bỉ:
- Ngươi cũng to gan quá, đây là địa bàn của ta, những người quanh ngươi cũng đều do Trúc Sơn Thượng Vị Thần chỉ bảo, không hề thua kém đội quân hồng y của đệ đệ. Ngươi lại lao vào đây đúng là tự tìm cái chết.
- Vậy thì chúng ta chỉ còn cách động thủ thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, lấy Diệt Thế Ma Kiếm sẵn sàng chiến đấu.
Vô Địch Thần Cầu của Nhạc Minh Tùng đang trên người Ninh Tiểu Xuyên, nếu thực sự không xong thì hắn sẽ cho phát nổ.
Nếu nó thực sự lợi hại như Nhạc Minh Tùng nói thì có lẽ cả Nữ Nhân Sơn sẽ tan tành.
Đương nhiên, nếu không bắt buộc thì Ninh Tiểu Xuyên không muốn làm vậy. Dù sao Tuế Hàn Vũ vẫn đang ở đây, tình hình của Tuế Hàn Vũ hiện này chưa chắc đã chịu được uy lực của Vô Địch Thần Cầu.
- Động thủ, mau bắt lấy hắn, để lại cho hắn chút hơi thở, ta muốn hắn còn sống.
Xoẹt!
Những mỹ nữ xung quanh tay lấy vũ khí ra, đồng thời đột nhiên đổi mục tiêu, nhằm Mộng Thần Hậu mà tấn công.
Chuyện gì vậy?
Ninh Tiểu Xuyên cầm Diệt Thế Ma Kiếm, kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó.
Mộng Thần Hậu rõ ràng cũng chấn kinh vì biến cố này nên không kịp đề phòng, bộ y phục lập tức bị rách toạc mấy đường, lộ ra làn da trắng nõn.
Nhưng thực lực của những nữ tử kia rõ ràng không bằng Mộng Thần Hậu nên sau khi hoảng loạn chốc lát, Mộng Thần Hậu đã khống chế được tình thế.
Mộng Thần Hậu quát lên:
- Các ngươi thật to gan, dám động thủ với ta. Đừng quên công pháp các ngươi tu luyện đều do ta dạy. Ta có thể dạy các ngươi đương nhiên cũng có cách khắc chế các ngươi!
Thân ảnh màu bạc lướt đi, Mộng Thần Hậu lúc này không để tâm được y phục nữa, tay xuất hiện một cây roi dài, đều khiển cây roi tấn công những nữ tử kia.
Chỉ một lát sau Mộng Thần Hậu đã kêu lên kinh ngạc:
- Không thể nào? Nhiếp Ngọc, thân pháp Ảnh Diệp ta dạy ngươi căn bản không hoàn chỉnh, sao ngươi có thể học được toàn bộ hơn nữa còn tu luyện được tới mức này?
Nữ tử khiến Mộng Thần Hậu chấn kinh mặc bộ thanh y, thân hình nhỏ nhắn nhanh nhẹn, lúc này giống như chiếc lá rơi, lượn quanh Mộng Thần Hậu khiến Mộng Thần Hậu dù tấn công thế nào cũng không trúng.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn một lát cũng thấy thân pháp của nữ tử thanh y này đúng là rất cao minh.
Sự kinh ngạc hiển nhiên chỉ mới bắt đầu, một lát sau mấy nữ tử khác cũng lần lượt khiến Mộng Thần Hậu chấn kinh.
Công pháp của những nữ tử này đều do Mộng Thần Hậu truyền thụ. Mộng Thần Hậu vì muốn khống chế họ nên đã cố tình để lại khiếm khuyết.
Nhưng giờ những điều đó đã hoàn toàn biến mất, hơn nữa còn lợi hại hơn nguyên bản.
Trong tình hình này, Mộng Thần Hậu muốn giải quyết những nữ tử này cũng không dễ.
- Mộng Thần Hậu, người Bắc Xuyên các ngươi đã hủy diệt Văn Uyên tiểu thế giới bọn ta, còn bắt ta khuất phục, gả cho tên xấu xí không giống người Phi thiếu gia. Ta vẫn nhịn cho tới giờ chính là để báo thủ. Giờ là lúc cho ta báo thù!
- Ta cũng vậy, chúng ta liên thủ bắt Mộng Thần Hậu rồi đối phó Phi thiếu gia.
…
Thấy mình có thể đối kháng với Mộng Thần Hậu thì những nữ tử này tự tin hắn, tất cả đều hét lên.
- Chỉ dựa vào các ngươi mà đòi bắt ta? Đúng là nằm mơ.
Mộng Thần Hậu giận dữ đến tím mặt.
Nữ tử mặc thanh y kia lúc này lướt người đi, tạo thành mấy cái bóng:
- Các tỷ muội, dùng trận pháp sư phụ mới truyền thụ!
Mấy nữ tử đang liên thủ đối phó Mộng Thần Hậu lập tức đổi hướng, tạo thành một cái trận pháp cổ quái.
Vốn dĩ có bảy người động thủ với Mộng Thần Hậu, bảy người cũng chỉ giữ thế cân bằng với Mộng Thần Hậu, thậm chí họ còn hơi yếu thế.
Nhưng lúc này hai người đã rời khỏi vòng chiến, để năm người ở lại đối kháng.
Bốn trong năm người đứng bốn phía quanh một người tạo thành trận pháp hình trong. Vị trí của năm người không ngừng thay đổi cho nhau, lúc này có thể duy trì ba người đối diện với Mộng Thần Hậu.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn một lúc cảm thấy trận pháp này vô cùng ảo diệu, đến hắn cũng không thể hiểu được.
Có trận pháp trợ giúp, thực lực năm người vốn không bằng Mộng Thần Hậu giờ thực lực đại tăng, liên tiếp mấy chiêu khiến Mộng Thần Hậu vô cùng thảm hại.
Cuối cùng năm nữ tử vây Mộng Thần Hậu ở giữa. Mộng Thần Hậu lúc này tóc tai đã rối bời, khí tức hỗn loạn, bộ y phục đã rách tả tơi, năm nữ tử xung quanh tiếp túc tấn công khiến y phục trên người càng ngày càng ít. Cuối cùng bộ y phục của Mộng Thần Hậu tan tành thành từng mảnh.
Mộng Thần Hậu lúc này áo bên ngoài đã không còn nữa, nếu không phải còn lớp lót thì có lẽ thân thể đã phơi bày hết rồi.
Trận chiến giữa nữ nhân thật đáng sợ!
Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh mà không biết nói gì.
Rõ ràng những người này muốn Mộng Thần Hậu mất mặt nên mới phá nát y phục của nàng ta. Nam nhân chiến đấu trước nay chưa từng có chuyện tương tự, vì cho dù không còn y phục cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy, cùng lắm cởi trần đánh nhau là được.
Nhưng nữ nhân thì khác, có lẽ chẳng nữ nhân nào lại muốn lộ cơ thể trước mặt mọi người, Mộng Thần Hậu cũng vậy.
Vốn dĩ Mộng Thần Hậu sau khi bị rách y phục vẫn miễn cưỡng bình tĩnh được nhưng vô tình nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên thì Mộng Thần Hậu lập tức mất khống chế.
Nếu chỉ bị nữ tử nhìn thì cũng chẳng sao, dù gì đều là nữ nhân.
Nhưng giờ lại có Ninh Tiểu Xuyên là nam tử ở đây.
Mộng Thần Hậu bạo nộ, thân thể bùng phát một luồng năng lượng cường đại, đẩy lùi mấy nữ tử kia ra.
Nhưng rồi đại điện lại có thêm mấy nữ tử nữa vào, thực lực Mộng Thần Hậu tuy mạnh nhưng một mình khó địch lại đông người. Huống hồ những nữ tử kia cũng không phải tầm thường, có tới mười lăm nữ tử liên thủ, tạo thành ba trận pháp như vừa rồi áp chế Mộng Thần Hậu.
Mộng Thần Hậu lần này không còn gì che chắn nữa, vừa thẹn vừa tức, thét lên một tiếng, bị tức đến ngất đi.
Nữ tử xung quanh lấy ra một dải lụa giống như đã từng trói Ninh Tiểu Xuyên ra trói chặt Mộng Thần Hậu.
Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh không nhúng tay vào.
Nhìn một đống mỹ nữ đánh nhau, còn khiến đối thủ trần như nhộng Ninh Tiểu Xuyên cũng thấy buồn cười.
Khi Mộng Thần Hậu bị chế phục xong, Ninh Tiểu Xuyên mới tiến lại:
- Chư vị, lần này ta phải đa tạ các vị rồi!
Ninh Tiểu Xuyên khách sáo một câu, ánh mắt lập tức dừng ở một người.
Nữ nhân này chính là Lý Hương Hồn, lần đó đã đón Tuế Hàn Vũ vào Nữ Nhân Sơn.
Vừa chế phục được Mộng Thần Hậu, rõ ràng Lý Hương Hồn có chút kích động.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, Lý Hương Hồn bình tĩnh lại, nói:
- Ngươi không cần khách sáo. Cho dù không có ngươi thì bọn ta cũng chuẩn bị hôm nay đối phó với Mộng Thần Hậu. Nhưng vừa rồi hình như Mộng Thần Hậu nói ngươi và Phi thiếu gia là đối thủ, nếu vậy chúng ta có thể liên thủ cùng đối phó Phi thiếu gia.
Tất cả nữ tử lúc này đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên với ánh mắt trông chờ, trong đó có đến mấy người thậm chí không chút che giấu cảm tình đối với hắn.
Cũng khó trách họ, so với Phi thiếu gia thì chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên là nam nhân trong nam nhân. Những người này có không ít người còn là thiếu nữ ít trải sự đời, bị gương mặt đó của Phi thiếu gia hành hạ đã lâu, nay thấy Ninh Tiểu Xuyên có cảm xúc khác lạ cũng là bình thường.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, cười:
- Việc liên thủ đương nhiên dễ nói. Nhưng trước khi đó ta muốn gặp sư phụ của các ngươi trước.