Dùng Diệt Thế Ma Kiếm chặn Thuỷ Tinh Trường Tiên của Long Hành Không là lựa chọn duy nhất của Ninh Tiểu Xuyên lúc này.
Nếu đến Diệt Thế Ma Kiếm cũng không thể chống lại khả năng điểm thạch thành kim của Thuỷ Tinh Trường Tiên thì Ninh Tiểu Xuyên chỉ còn cách dùng nhục thân để chống đỡ. Lúc này bọc quanh người hắn đều là năng lượng của thế giới nguyên thuỷ nên chưa chắc đã không thể ngăn chặn được Thuỷ Tinh Trường Tiên.
Bốp!
Trong tiếng cười đắc ý của Long Hành Không, Diệt Thế Ma Kiếm và Thuỷ Tinh Trường Kiếm chém vào nhau.
Rồi Diệt Thế Ma Kiếm xuyên qua Thuỷ Tinh Trường Tiên một cách vô thanh vô tức.
Sợi roi đáng sợ đó lại bị Diệt Thế Ma Kiếm dễ dàng chém đứt, giống như lưỡi dao sắc cắt đậu phụ vậy.
Một đoạn roi dài khoảng bằng cánh tay người rơi xuống đất.
Nụ cười trên mặt Long Hành Không lập tức đông cứng, một lúc sau hắn mới hét lên đau đớn:
- Tiên linh chi hồn của ta. Thuỷ Tinh Trường Tiên này được ngưng tụ từ năng lượng của tiên linh chi hồn, sao có hể bị chặt đứt được?
Tiên linh chi hồn đã dung hợp làm một với thần hồn của Long Hành Không, lúc này bị Ninh Tiểu Xuyên chặt đứt một phần đương nhiên hắn vô cùng đau đớn, kêu thảm liên hồi.
Tiên linh chi hồn!
Ninh Tiểu Xuyên đã nghe thấy Long Hành Không nói từ này hai lần. Tuy không rõ đó rốt cuộc là thứ gì nhưng chỉ nhìn Long Hành Không là biết chắc chắn tiên linh chi hồn cũng là thứ gì đó rất mạnh.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên một tay vung lên hút đoạn roi dưới đất lên.
Vừa vào tay Ninh Tiểu Xuyên, đoạn roi lập tức biến thành hai quầng sáng hai màu khác nhau to khoảng bằng nắm tay, toả ra ánh sáng nhàn nhạt. Ninh Tiểu Xuyên nhìn thì thấy tâm thần hỏng hốt, dường như suýt bị chúng hút vào vậy.
- Tiên linh chi hồn thật lợi hại!
Ninh Tiểu Xuyên thầm kinh thán, rồi bất kể nó là thứ gì, hắn ném đoạn roi vào trong thế giới nguyên thuỷ.
Trong thế giới đó Ninh Tiểu Xuyên là chúa tể, vì thế không sợ hai quầng sáng đó gây nên chuyện gì được ở trong đó.
Hút đi hai quầng sáng, đoạn Thuỷ Tinh Trường Tiên trong tay Long Hành Không biến mất, biến lại thành đám khí cổ quái lúc trước chui vào trong cơ thể hắn, nhưng lúc này xuất hiện trong đám khói chỉ còn lại mười lăm thân ảnh.
Long Hành Không hấp thụ đám khói đó, tiếng kêu ngày càng thảm thiết.
- Phi thiếu gia, không phải ngươi nói khi dung hợp tiên linh chi hồn là không ai cướp được sao? Tại sao giờ Ninh Tiểu Xuyên lại hấp thụ được tiên linh chi hồn của ta?
Long Hành Không kêu thét lên như có người dùng đao cứa thịt hắn vậy.
Lúc này hắn cũng không còn ý định đối địch với Ninh Tiểu Xuyên nữa, cuống cuồng lao tới bên cạnh Phi thiếu gia, một tay túm tay hắn ép hỏi:
- Lúc trước ngươi đã nói chỉ cần dung hợp tiên linh chi hồn là vô địch, tại sao Thuỷ Tinh Trường Tiên của ta lại bị Ninh Tiểu Xuyên chém đứt?
- Đồ ngu, cút đi cho ta!
Phi thiếu gia lúc này không nể nang gì Long Hành Không, lạnh lùng quát:
- Thanh kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên là một trong tam đại thánh vật của Diệt Thế Đạo. nó chứa bản nguyên của Diệt Thế Đạo. Năm xưa tổ sư Diệt Thế Đạo dùng Diệt Thế Ma Kiếm chém chết được cả mấy vị tiên linh. Ngươi lấy số tiên linh chi hồn vứt đi này đấu với Diệt Thế Ma Kiếm của hắn, đúng là tự nộp mạng.
Tiếng quát của Phi thiếu gia khiến Long Hành Không sững người, nhưng rồi mắt hắn đỏ quạch:
- Tại sao ngươi không nói sớm cho ta biết? Ngươi lừa ta! Từ đầu chí cuối ngươi đều lợi dụng ta. Hôm nay ta phải giết ngươi, rồi giết Nhất Tích Độc Long!
Long Hành Không lúc này dường như đã hỗn loạn, bất chấp ba bảy hai mốt, lập tức định bóp cổ Phi thiếu gia.
Phi thiếu gia sắc mặt không hề thay đổi, chỉ khinh bỉ nói:
- Ngu ngốc, sức mạnh của ngươi đều là do ta ban cho. Ngươi muốn dùng nó đối phó với ta sao? Đúng là ngu xuẩn!
Tay Long Hành Không khi còn cách cổ Phi thiếu gia một chút nữa thì đột nhiên khựng lại.
Tiếp đó, cho dù Long Hành Không có muốn thu tay về cũng không được, hắn đã mất hoàn toàn quyền kiểm soát có thể.
Sắc mặt tái nhợt nhìn Phi thiếu gia, giọng Long Hành Không khàn đặc nói:
- Việc…việc này…là sao?
Phi thiếu gia liếc nhìn Long Hành Không:
- Loại ngu như ngươi đúng là lần đầu ta gặp. Ta tìm ngươi vốn chỉ để tìm một cái lò luyện để chứ tiên linh chi hồn mà thôi. Tiên linh chi hồn là thần hồn của tiên linh để lại sau khi tử vong, trong đó chứa hơn nửa sức mạnh và tất cả trí tuệ của tiên linh, chẳng ai có thể dung nạp được sức mạnh lớn như vậy. Ngươi còn ngu ngốc mà dung hợp chúng, ngươi đã muốn chúng như vậy thì ta sẽ giúp ngươi kích phát toàn bộ năng lượng.
- Đừng!
Long Hành Không sợ đến run rẩy.
Nhưng Phi thiếu gia căn bản không bận tâm Long Hành Không sẽ ra sao, đưa tay ắn lên trán Long Hành Không.
Ròi ngón tay Phi thiếu gia giống như một mũi khoan, chọc thủng trán Long Hành Không từng chút một, rồi cả ngón tay cắm thẳng vào trong.
Hai mắt Long Hành Không trợn trừng.
Rối thần thái của hắn biến mất hoàn toàn, thay vào đó là thứ ánh sáng khiến người ta run rẩy.
Con mắt của Long Hành Không hoàn toàn mất đi, trong hốc mắt chỉ còn hai quầng sáng.
Trong hai quầng sáng này xuất hiện các thân ảnh, chính là những thân ảnh từng xuất hiện trên đỉnh đầu Long Hành Không. Một thân ảnh đại diện cho một đạo tiên linh chi hồn. Giờ trên người Long Hành Không có mười lăm đạo tiên linh chi hồn nên ánh mắt có mười lăm thân ảnh.
Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng đó.
Phi thiếu gia và Long Hành Không lại lục đục nội bộ, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thấy có gì lạ. Vì hắn biết rõ, dù là Phi thiếu gia hay Long Hành Không thì cũng không cam tâm ở dưới kẻ khác. Hai kẻ như vậy đi cùng nhau sớm muộn sẽ đánh nhau.
Giờ người chiến thắng cuối cùng chính là Phi thiếu gia.
Ninh Tiểu Xuyên định tranh thủ lúc này giết hai kẻ đó.
Nhưng vừa mới bước ra thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt tím tái.
Vì Phi thiếu gia lúc này giơ ra cái bình sứ đầy vẻ khiêu khích. Trong bình đó là bốn người Tử Hàn Yên.
Phi thiếu gia nhìn Ninh Tiểu Xuyên như đang cảnh cáo hắn nếu còn động đậy thì sẽ lập tức hạ độc thủ với mấy người họ.
Mấy người Tử Hàn Yên rơi vào tay Phi thiếu gia, Ninh Tiểu Xuyên không thể không quan tâm tới họ.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên như vậy, Phi thiếu gia vẫn cắm một ngón tay trên trán Long Hành Không, vẻ mặt như có vài phần ngạc nhiên:
- Ninh Tiểu Xuyên, xem ra ta cũng đánh giá cao ngươi rồi. Ngươi dường như vẫn bận tâm sống chết của mấy nữ nhân này, người đa sầu đa cảm như vậy sẽ không đi được xa trên con đường tu luyện đâu.
Ninh Tiểu Xuyên mặt tối sầm:
- Nói ít thôi, ngươi muốn thế nào mới thả người?
- Ngươi lại coi là thật à?
Phi thiếu gia nhìn Ninh Tiểu Xuyên như đang suy nghĩ:
- Nếu vậy ta muốn ngươi tự sát trước mặt ta.
Ninh Tiểu Xuyên không động đậy, nhìn Phi thiếu gia như nhìn một tên ngốc:
- Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý điều kiện vậy sao? Ngươi là kẻ thông minh, đừng có giở những hoa chiêu vậy nữa đi.
Phi thiếu gia lắc đầu, gương mặt lạnh lùng khẽ mỉm cười:
- Xem ra ngươi vẫn rất bình tĩnh, không vì mấy nữ nhân này mà rối roạn tâm trí. Nếu vậy thì ta sẽ ra điều kiện. Rất đơn giản thôi, ta muốn ngươi nói hết bí mật của ngươi, đặc biệt là nguồn gốc sức mạnh của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, hắn biết Phi thiếu gia muốn biết rõ về thế giới nguyên thuỷ trong người hắn.
Đó là bí mật lớn nhất của Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ, nếu là lúc khác bất luận thế nào Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể nói.
Nhưng lúc này dường như hắn chỉ có thể nói mà thôi.
- Thế giới nguyên thuỷ là ta tu luyện được trong một cơ duyên tình cờ nên cho dù cho Phi thiếu gia biết thì hắn cũng không thể bắt chước được. Lấy bí mật này đổi lấy sự an toàn cho mấy người Tử Hàn Yên cũng không thiệt gì. Nhưng vấn đề là Phi thiếu gia gian xảo như vậy, chỉ sợ hắn biết rồi cũng không thả người.
Đổi hay không?
Ninh Tiểu Xuyên không ngừng thầm tính toán.
Phi thiếu gia lúc này có phần mất kiên nhẫn:
- Ninh Tiểu Xuyên, dù sao cho dù ngươi không nói thì rồi ta cũng có cách lấy hết bí mật của ngươi thôi. Vì thế ngươi vẫn nên quyết định nhanh lên, nếu không bốn người họ đều sẽ chết!
Nói rồi Phi thiếu gia bóp lấy bình sứ như sắp bóp nát nó.
Bốn người Tử Hàn Yên bị nhốt trong bình, tu vi bản thân có lẽ đã bị phong ấn toàn bộ, nếu giờ Phi thiếu gia hạ thủ thì họ sẽ rất nguy hiểm.
Thấy họ có thể bị nguy hiểm, Ninh Tiểu Xuyên vội nói:
- Được, ta nói.
Bốn người Tử Hàn Yên đứng bên trong, thông qua thành bình nhìn ra ngoài.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên vì họ mà bị Phi thiếu gia uy hiếp phải khuất phục, trong lòng họ rất đau đớn, nhưng cũng có cảm giác ngọt ngào. Cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên là nam nhân có thể dựa dẫm cả đời.
- Muốn giết ta thì ta cũng sẽ khiến ngươi chết không yên!
Long Hành Không bỗng kêu lên, hai tay lập tức bóp chặt cổ Phi thiếu gia muốn bóp nát nó.