Ninh Tiểu Xuyên cũng không định xông vào Phong Thần động phủ, cho dù muốn xông vào thì ít nhất cũng phải chờ đến khi đạt tới Thiên Nhân cảnh thì mới được.
Cổ động lưu lại từ thời đại Phong Thần, hiện nay đã sinh ra quỷ hồn, nếu không có thực lực cường đại mà xông vào, thì chẳng khác gì một con đường chết.
Thanh Tước Vương vừa chuẩn bị tiến vào Phong Thần động phủ, đột nhiên dừng bước, chợt nghĩ tới điều gì đó, nhìn Ninh Tiểu Xuyên đứng ở phía sau, nói:
- Ngươi đi trước đi!
Ninh Tiểu Xuyên vốn định chờ Thanh Tước Vương tiến vào Phong Thần động phủ, sau đó lập tức xoay người bỏ chạy, không ngờ Thanh Tước Vương lần này đã học khôn rồi.
Chim cũng trở nên thông minh?
Thanh Tước Vương tất nhiên không ngốc, chẳng qua tâm cơ của Ninh Tiểu Xuyên quá nhiều, mỗi lần đều đùa giỡn bày thủ đoạn đều vô cùng cũng chặt chẽ, bị hắn lừa gạt cũng là chuyện rất bình thường.
Chẳng qua, nếu như Thanh Tước Vương đã bắt đầu cảnh giác hắn, vậy thì cho dù hắn đùa giỡn bày bất kỳ thủ đoạn gì, cũng không thể dễ dàng thoát thân được.
- Được, vì Đại Vương, ta cam tâm chịu chết.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng lộ ra một tia thần sắc kiên quyết, tựa như một vị võ sĩ tràn đầy quyết tâm, lấy cổ đăng thanh đồng ra, dẫn đầu tiến vào cửa động, lưu lại một cái bóng lưng cao ngạo to lớn.
Thanh Tước Vương vốn còn cho rằng Ninh Tiểu Xuyên sẽ từ chối, nhưng thấy thần sắc chân thành, dứt khoát của hắn như vậy, cũng không khỏi khẽ gật đầu, lại sinh ra vài phần hảo cảm với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên tiến vào trong động phủ đen kịt, lập tức cảm thấy một luồng hàn khí xâm nhập vào thân thể, liền vội vàng vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, ngăn cản luồng lực lượng này xâm nhập.
Mặc dù Phong Thần động phủ nguy hiểm, thế nhưng, nói không chừng còn có thể tìm được thông linh kỳ dược bên trong, thậm chí là bảo vật lưu lại từ Viễn Cổ, cũng chưa chắc là không đáng để mạo hiểm. Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.
- Khặc khặc…
Trong bóng tối, vang lên âm thanh của quỷ vật, thập phần chói tai, giống như tiếng khóc của tiểu hài tử, khiến người ta có cảm giác sởn hết gai ốc.
Những âm linh quỷ vật này cũng không phải thực thể, mà chỉ là một đám hắc quang, lập tức bị hào quang của cổ đăng thanh đồng phát ra bức lui, căn bản không dám tới gần Ninh Tiểu Xuyên.
Cũng không biết chúng làm sao thai nghén ra, số lượng thật quá nhiều, quả thực giống như một đám u hồn bay lượn xung quanh.
Thanh Tước Vương cũng đi theo, mượn ánh sáng của cổ đăng thanh đồng phát ra, cẩn thận quan sát hoa văn chạm trỗ trên thạch bích.
Ninh Tiểu Xuyên cũng chú ý tới những hoa văn chạm trỗ này, vết tích cực kỳ mơ hồ, thập phần xa xưa, khiến người ta có một loại cảm giác tang thương dị thường.
Trong đó, trên một mặt thạch bích, còn khắc một cái đồ án Phượng Hoàng.
Mặc dù chỉ là một cái ấn ký mơ hồ, thế nhưng, nó lại khiến cho người khác cực kỳ rung động.
Nếu như đem linh hồn dung nhập vào trong thạch bích, sẽ tiến vào một thế giới rộng lớn tràn ngập hỏa diễm.
Một đầu Phượng Hoàng khổng lồ không gì sánh được, đang bay trên chiến trường bao la, nuốt mây mù, phun hỏa diễm, đôi cánh vỗ một cái, liền khiến cho mấy chục khối tinh cầu đều bị quạt bay, giống như hóa thành mấy chục viên hỏa cầu, rơi vào trong vũ trụ mênh mông.
Đây là loại uy năng gì?
Đánh bay tinh cầu mà lại nhẹ nhàng như ném đá.
Linh hồn của Ninh Tiểu Xuyên từ trong thạch bích triệt thối, quần áo toàn thân đều ướt đẫm, trong lòng rung động sâu sắc.
Trong đồ án Phượng Hoàng này, tựa như ẩn chứa một cái Hư thế giới.
Gần như chỉ là một cái đồ án, nhưng lại ẩn chứa lực lượng khủng bố, hút linh hồn của hắn vào bên trong, thiếu chút nữa là vĩnh viễn không thể trở ra được.
- Đồ án Phượng Hoàng trên thạch bích, có lẽ chính là tổ tiên của đầu Phượng Hoàng mà ngươi từng gặp, tại thời đại Phong Thần, Phượng Hoàng thậm chí còn có cả chiến lực giết Thần, từng thiêu đốt cả một mảnh tinh không, hơn ức vạn sinh linh đều vì vậy mà tử vong.
Thanh Tước Vương nhìn đồ án Phượng Hoàng một cái, dường như nghĩ tới truyền thuyết nào đó.
Bây giờ nàng đã có thể khẳng định, nơi này chính là Phong Thần động phủ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta dường như cảm thấy cái đồ án Phượng Hoàng này dường như cất giấu một loại chân lý Võ Đạo nào đó, nói không chừng có thể tìm hiểu ra một quyển võ kinh từ trong đó.
- Tìm hiểu võ kinh? Trên thạch bích này, mỗi một vết chạm trổ đều có thể sáng tạo ra một quyển võ kinh, thế nhưng, đây không phải là chuyện mà ngươi có thể làm được, cho dù là Thiên Nhân cảnh cũng không có khả năng tạo ra võ kinh, ít nhất cần phải đạt tới cảnh giới Vạn Cổ thì mới có năng lực tìm hiểu và sáng tạo ra võ kinh. CHúng ta nhiều lắm chỉ có thể lĩnh ngộ được một số chân lý Võ Đạo tại trên thạch bích mà thôi.
- Trên Địa Tôn cảnh chính là Thiên Nhân chín cảnh. Được chia làm: Sơ Cảnh Thiên, Trung Cảnh Thiên, Thượng Cảnh Thiên, Địa Cảnh Thiên, Thiên Cảnh Thiên, Vạn Cảnh Thiên, Thần Cảnh Thiên, Vô Cảnh Thiên, Thiên Ngoại Thiên. Đạt tới tầng thứ chín, cảnh giới Thiên Ngoại Thiên, có thể xưng là “Cửu Thiên Tôn Giả”. Áp đảo hết tất cả Thiên Nhân, thọ mệnh lên tới ngàn năm.
- Ngươi có biết trên Cửu Thiên Tôn Giả là cảnh giới gì không?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vạn Cổ Cảnh ư?
Thanh Tước Vương lắc đầu, nói:
- Trên Thiên Nhân chín cảnh, được gọi là Chân Nhân chín cảnh. Mà trên Chân Nhân chín cảnh, mới gọi là Vạn Cổ Cảnh. Một khi đạt tới Vạn Cổ Cảnh, có thể có được vạn năm thọ nguyên, được phong hào “Chí Tôn”. Đạt tới cảnh giới đó, trên trời dưới đất, không đâu không đi được, chỉ một ý niệm trong đầu là có thể khai sáng một giáo, một ý niệm trong đầu cũng có thể diệt sát một giáo. Chỉ khi đạt tới cảnh giới đó, mới có thể tham ngộ ra võ kinh, sáng tạo võ kinh.
Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa cảm thấy sự thấp kém của bản thân, ngay cả Thiên Nhân cảnh cũng không đạt tới nổi chứ đừng nói là Chân Nhân Cảnh, còn loại nhân vật như Vạn Cổ Cảnh thì có lẽ đã có thể gọi là Thần Tiên rồi.
Sống vạn năm…
Đây chính là một chuyện mà người khác ngay cả nghĩ cũng không dám.
- Trong truyền thuyết, tại Thiên Đế Sơn có một vị Chí Tôn Vạn Cổ, nhưng cũng chỉ mới nghe đồn cách đây vài ngàn năm trước, bởi vì chưa bao giờ chính thức gặp được vị Chí Tôn đó. Chính vì tin đồn này, cho nên Thiên Đế Sơn mới uy chấn thiên hạ, tại Bắc Cương, gần như không người nào dám đắc tội với Thiên Đế Sơn.
Thanh Tước Vương nói.
Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Ma kiếm, muốn khoét đi đồ họa Phượng Hoàng ở trên thạch bích.
Phiến đá khảm này tuyệt đối là báu vật vô giá, so với giá trị của một quyển võ kinh còn cao hơn, mặc dù không tìm hiểu được gì, nhưng mang ra ngoài đấu giá cũng có thể bán được với cái giá trên trời.
Thế nhưng, Ma kiếm vừa đâm vào thạch bích thì trên thạch bích lại nổi lên từng trận hào quang, phản chấn lực lượng của Ma kiếm trở về, chấn cho cánh tay Ninh Tiểu Xuyên run lên.
- Đừng lãng phí sức lực nữa, nơi này là Phong Thần động phủ, có Thần lực của Thần Linh cổ xưa gia trì, chúng ta không có khả năng khoét phiến đá khảm ở nơi này ra đâu.
Thanh Tước Vương nói.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Tước Vương đang nói chuyện, đột nhiên có một luồng khí tức âm hàn dị thường đang chậm rãi tiếp cận.
Lúc tới phạm vi gần mười mét xung quanh Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Tước Vương, luồng khí tức âm hạt chợt phát ra một tiếng rống lớn, quỷ trảo màu đen duỗi ra, chụp thẳng xuống đỉnh đầu của hai người.
Quỷ trảo trải đầy hắc lân dày đặc, năm cái móng vuốt bén nhọn vươn ra, trong mỗi cái lân phiến đều phát ra quỷ hỏa.
Ầm...
Thanh Tước Vương phản ứng cực nhanh, lập tức ném Chí Tôn Khí trong tay ra ngoài, một đoàn kim quang tạo thành một đầu Kim Long cực lớn, thoáng cái đã nghiền nát quỷ trảo màu đen thành mảnh nhỏ.
Trong bóng tối phát ra tiếng gào thét vô cùng thống khổ.
- Là Thiên Quỷ Hồn Sát, tại lối vào của Phong Thần động phủ, không ngờ lại có loại quỷ vật cấp bậc này, xem ra ta vẫn còn xem thường độ hung hiểm của Phong Thần động phủ rồi.
Thanh Tước Vương khẽ cau mày, cảm thấy có một luồng lực lượng vô cùng khủng bố từ sâu trong động phủ truyền đến, thập phần khiến cho người khác tim đập mạnh.
Chiến lực của Thiên Quỷ Hồn Sát tuyệt đối không yếu hơn Cự Linh Quỷ Vương, cho dù trong tay Thanh Tước Vương cầm Chí Tôn Khí, thì cũng chưa chắc đã có thể dễ dàng chiến thắng.
Một tiếng quỷ gào lại lần nữa vang lên.
Thiên Quỷ Hồn Sát tiếp tục công kích, hình thành một cái hư ảnh màu đen cực lớn, lộ ra cái miệng dính máu, gầm thét điên cuồng, phát động công kích với Thanh Tước Vương.
Thanh Tước Vương phóng thích Chí Tôn Khí ra đấu pháp với Thiên Quỷ Hồn Sát, đột nhiên trông thấy Ninh Tiểu Xuyên hóa thành một đạo lưu quang bảy màu, lướt qua Thiên Quỷ Hồn Sát, xông vào sâu bên trong Phong Thần động phủ.
Nhãn lực của Ninh Tiểu Xuyên rất chuẩn, liền nắm chặt cơ hội lúc phòng ngự của Thiên Quỷ Hồn Sát yếu nhất mà vượt qua, tiến đến phía sau Thiên Quỷ Hồn Sát.
Hắn đứng sau lưng Thiên Quỷ Hồn Sát, nhìn thoáng qua Thanh Tước Vương, sau đó lại tiếp tục phóng đi, biến mất trong huyệt động hắc ám.
- Quá gian trá, để bổn Vương giúp hắn ngăn cản Thiên Quỷ Hồn Sát, còn bản thân thì xông vào sâu bên trong Phong Thần động phủ tìm kiếm bảo vật.
Thanh Tước Vương nhìn chằm chằm bóng lưng của Ninh Tiểu Xuyên, có cảm giác kích động muốn đè Ninh Tiểu Xuyên xuống đất mà hành hung một trận.
Phành...
Thân hình Thiên Quỷ Hồn Sát đều là do quỷ khí ngưng tụ mà thành, biến hóa ngàn vạn, lúc này thân hình lại ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một đầu Cuồng Long màu đen khổng lồ, chiến đấu với Kim Long do Chí Tôn Khí ngưng tụ thành.
Thanh Tước Vương thúc giục toàn bộ lực lượng của Chí Tôn Khí, thi triển đến mức tận cùng, muốn trấn áp Thiên Quỷ Hồn Sát, sau đó thừa cơ xâm nhập vào trong Phong Thần động phủ.
Thế nhưng Thiên Quỷ Hồn Sát lại căn bản không để cho nàng có cơ hội đó, một cái xúc tu trải đầy lân phiến, thô như cánh tay, dài tới mấy chục thước, quấn quanh người Thanh Tước Vương, mạnh mẽ kéo về phía miệng quỷ.
- Tức chết ta rồi!
Kim quang trong tay Thanh Tước Vương lóe lên, một thanh Hoàng Kim Thánh Mâu phóng ra, hóa thành một đạo hỏa diễm màu vàng, đâm thủng thân thể của Thiên Quỷ Hồn Sát, đóng đinh lên vách tường.
Ục ục…
Thiên Quỷ Hồn Sát ở trên thạch bích giãy giụa, phát ra tiếng gầm lớn, đôi quỷ nhãn cực kỳ oán độc nhìn chằm chằm Thanh Tước Vương.
- Bổn Vương không có thời gian dây dưa với ngươi.
Thanh Tước Vương cũng lạnh lùng liếc nhìn Thiên Quỷ Hồn Sát một cái, sau đó chạy sâu vào bên trong Phong Thần động phủ, muốn đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Thiên Quỷ Hồn Sát liên tục phát ra tiếng hét giận dữ, thân thể cao lớn đột nhiên phân giải thành từng tia quỷ khí màu đen, lại lần nữa ngưng tụ thành thân thể trên đỉnh đầu Thanh Tước Vương, từ trên cao phát động công kích.
Ầm...
Ầm...
Thanh Tước Vương lại bị cuốn lấy, chỉ có thể tiếp tục đấu pháp với Thiên Quỷ Hồn Sát, căn bản không rảnh đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên ban đầu định thừa cơ Thanh Tước Vương và Thiên Quỷ Hồn Sát đấu pháp với nhau, liền lập tức lui ra khỏi Phong Thần động phủ, bỏ trốn mất dạng, tránh cho Thanh Tước Vương thật sự ra tay giết chết hắn.
Thế nhưng, sau khi tiến vào Phong Thần động phủ, trong lòng hắn lại sinh ra một trận chấn động kỳ dị, cảm giác như sâu bên trong động phủ, có một thứ gì đó đang kêu gọi hắn?
Cốt châu màu trắng tại mi tâm của hắn nhảy lên, dường như cũng cảm ứng được điều gì đó.
Chính bởi nguyên nhân này, cho nên hắn mới quyết định xông vào Phong Thần động phủ.
- Cốt châu chính là Thiên Đế mang bên trong từ Phong Thần động phủ ra ngoài, khẩu quyết của "Thiên Địa Huyền Khí" cũng được ghi chép trên cốt châu, vậy thì… vậy thì Thiên Địa kinh phải chăng cũng được khắc lên vách tường bên trong Phong Thần động phủ?
Thứ mà bây giờ Ninh Tiểu Xuyên khao khát nhất, chính là Thiên Địa kinh.
Nếu như không tìm thấy Thiên Địa kinh, e rằng cả đời hắn cũng không thể đạt tới Thiên Nhân cảnh.
Nếu như Thiên Đế đã có quan hệ với Phong Thần động phủ, vậy thì nói không chừng mình cũng có thể tìm được Thiên Địa kinh bên trong Phong Thần động phủ này.
Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng chạy sâu vào bên trong, sợ bị Thanh Tước Vương đuổi theo.