Thần Ma Thiên Tôn

Chương 747: Chân Nhân hiện thân



- Nhanh như vậy đã giết chết một vị Thần Thiên Tôn Giả rồi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thất kinh, lại một lần nữa có thêm nhận thức đối với tu vi của tu sĩ Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín.

Bàn tay Quý La mang theo Địa Ngục Kim Hỏa, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Đây là kết cục của việc tự tiện xông vào Cửu Thiên Các.

Quý La quả thực rất đáng sợ, mặc dù chỉ là một đạo ý niệm thể, thế nhưng lại có tinh thần Võ Đạo và kinh nghiệm Võ Đạo cấp bậc Cửu Thiên Tôn Giả, không đến ba chiêu đã đánh chết một vị Tôn Giả cấp bậc Thần Cảnh Thiên, tạo thành áp lực rất lớn cho Ninh Tiểu Xuyên.

Xoạt...

Quý La lấy tay làm đao, kim quang thoáng hiện, liên tiếp chém ra ba đạo đao mang.

Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ toàn bộ tâm thần vào trong Ma kiếm, trong đầu xuất hiện một loạt hình ảnh Tử Kim Hoàng Chủ cầm kiếm, rút kiếm, vung kiếm.

Kiếm tùy tâm động.

Động tác của Ninh Tiểu Xuyên, gần như tương ứng hoàn toàn động tác của Tử Kim Hoàng Chủ, mang theo một luồng kiếm vận cường đại, chém thẳng về phía Quý La.

Một chiêu này, Ninh Tiểu Xuyên đã thi triển không dưới một vạn lần, thế nhưng, không có lần nào hành vân lưu thủy, sảng khoái thuận tay như lần này, dường như chỉ thiếu chút nữa là có thể phát huy được tinh túy của “Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm”.

Xoạt...

Ma kiếm chém qua eo Quý La, chặt đứt thân thể Quý La thành hai đoạn.

Đương nhiên, Ninh Tiểu Xuyên cũng bị đao mang của Quý La chém trúng, trên vai trái lưu lại một vệt máu dài nửa thước, khiến cho nửa người của Ninh Tiểu Xuyên mất đi tri giác.

Sau khi thân thể của Quý La bị Ninh Tiểu Xuyên chặt đứt, rất nhanh đã ngưng tụ lại, tuy nhiên, khí tức rõ ràng đã yếu đi một chút.

Nàng vốn dĩ chỉ là một đạo ý niệm thể, không phải là chân thân, trừ phi hoàn toàn đánh tan ý niệm thể, hoặc là bản tôn tử vong. Bằng không, nàng gần như có thể xem là bất diệt.

- Ngươi… ngươi học được một kiếm này từ đâu?

Quý La trầm giọng nói.

Một kiếm vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên, quả thật quá mức kinh diễm, có thể xưng là cực hạn của kiếm đạo, so với bất kỳ kiếm quyết nào mà Quý La đã từng gặp, còn tinh diệu hơn rất nhiều lần.

Ninh Tiểu Xuyên cố gắng khống chế thương thế của bản thân, cắn chặt răng nói:

- Bây giờ, ngươi còn cho rằng có thể giết được ta không?

Quý La cười lạnh một tiếng, nói:

- Ta chỉ là ý niệm thể, có thể nói là bất tử bất diệt. Cho dù ngươi nắm giữ kiếm quyết tinh diệu cũng tuyệt đối không thể trốn ra khỏi tòa cung điện này.

- Ý niệm thể thì sao? Chỉ cần ta giết ngươi vài lần, lực lượng của ngươi sẽ dần dần yếu đi, căn bản không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với ta.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng có tính toán của mình.

Ninh Tiểu Xuyên muốn tu luyện thành “Diệt Thế Ma Hỏa” thì nhất định phải luyện hóa Địa Ngục Kim Hỏa.

Thế nhưng, với tu vi của hắn, muốn đối phó với ý niệm thể của Quý La còn chật vật, huống chi là chân thân của Quý La.

Ý niệm thể của Quý La mặc dù chỉ có một phần mười tu vi, thế nhưng vẫn ẩn chứa Địa Ngục Kim Hỏa. Chỉ cần có thể bắt được ý niệm thể của Quý La, Ninh Tiểu Xuyên sẽ đạt được một lượng lớn Địa Ngục Kim Hỏa, khiến cho tu vi đề thăng thêm một bậc.

- Cùng động thủ!

Ninh Tiểu Xuyên quát lớn với hai tên siêu cấp sát thủ đang ẩn nấp trong bóng tối.

- Chẳng lẽ còn có người khác?

Quý La thoáng kinh hãi, lập tức đưa mắt nhìn vào trong cung điện.

Xoạt...

Sau lưng Quý La, đột nhiên phóng ra một đạo kiếm quang quỷ dị, xẹt qua cổ Quý La.

Quý La có kinh nghiệm Võ Đạo của Cửu Thiên Tôn Giả, tốc độ phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, ngay khoảnh khắc kiếm quang xuất hiện, nàng đã lập tức lướt sang bên trái.

Thế nhưng, khoảnh khắc nàng lướt đi, lại có một đạo kiếm quang quỷ dị khác đâm về phía ngực nàng.

- Sát thủ Sát Thần Bảng.

Lúc nàng còn kinh hồn bất định tránh thoát đạo kiếm quang thứ hai, thì ở bên trái của nàng đã có một thanh Ma kiếm đỏ thẫm đục thủng thân thể nàng.

Lực lượng ý niệm thể của nàng lại yếu đi một phần.

- Kiếm quyết thật lợi hại.

Ngay cả hai siêu cấp sát thủ ẩn nấp trong bóng tối, cũng bị kiếm quyết mà Ninh Tiểu Xuyên thi triển dọa cho kinh sợ.

Quá tinh diệu rồi.

So với kiếm quyết ám sát cao cấp nhất của Sát Thần Bảng bọn hắn, tốc độ xuất kiếm này còn nhanh hơn, càng khiến người khác khó lòng phòng bị hơn.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã thi triển chiêu thứ tư của Diệt Thế Kiếm Quyết – “Diệt Thế Vô Kiếm”, nhanh như cầu vồng, gần như không thể nhìn thấy quỹ tích của kiếm, cho nên mới có thể đục thủng một lỗ trên thân thể Quý La.

Dưới sự phối hợp của hai siêu cấp sát thủ, Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đắc thủ, giết chết ý niệm thể của Quý La đến 12 lần.

Ý niệm thể của Quý La bắt đầu trở nên hư ảo, lực lượng yếu đi rất nhiều.

Nàng cũng biết rằng, với lực lượng của ý niệm thể thì không có khả năng giết được Ninh Tiểu Xuyên, cho nên mới dự định để ý niệm thể tiêu tán đi.

Một khi ý niệm thể tiêu tán, sẽ tự động hóa thành thiên địa Huyền Khí.

- Quý La, muốn tán đi ý niệm thể, e rằng ta không đồng ý đâu.

Ninh Tiểu Xuyên triệu hoán ra Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, cưỡng ép trấn áp ý niệm thể của Quý La vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.

Dưỡng Tâm Chân Đỉnh lơ lửng trên hư không.

Quý La ở trong đỉnh không ngừng công kích, khiến cho Dưỡng Tâm Chân Đỉnh liên tục chấn động.

Trong đỉnh truyền đến thanh âm âm lãnh của Quý La:

- Tiểu bối, ngươi cho rằng thu ý niệm thể của ta vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh thì ý niệm thể sẽ không tiêu tán ư? Tâm thần Cửu Thiên Tôn Giả cường đại đến mức nào? Chỉ cần một tia ý chí tâm thần truyền vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, ý niệm thể sẽ tự động tán đi.

- Vậy ư? Thế tại sao ngươi vẫn không tán đi?

Ninh Tiểu Xuyên mỉa mai nói.

- Tại sao lại có thể như vậy… tại sao lại có thể như vậy… Chẳng lẽ tinh thần của ngươi còn cường đại hơn Cửu Thiên Tôn Giả?

Bên trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh chợt truyền ra thanh âm cực kỳ bất an.

Lực lượng tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, mặc dù còn chưa đạt tới cấp bậc Chân Nhân, nhưng ít nhất cũng là cấp bậc Cửu Thiên Tôn Giả.

Có tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên thủ hộ Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, chân thân của Quý La, căn bản không thể truyền ý chí vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn ý niệm thể của mình bị Ninh Tiểu Xuyên lấy đi.

Phốc…

Sau khi ý niệm thể của Quý La bị Ninh Tiểu Xuyên lấy đi, tâm thần của bản tôn Quý La cũng bị trọng thương, miệng trào máu tươi, tinh khí thần đều mệt nhoài.

Nàng đang đấu pháp cùng một vị Cửu Thiên Tôn Giả khác, vốn dĩ đã chiếm thượng phong, thế nhưng, sau khi tâm thần bị thương, liền bị đối phương áp chế, chỉ có thể không ngừng phòng thủ và rút lui về phía sau.

- Khặc khặc… Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các cũng chẳng có gì ghê gớm, hôm nay lão phu sẽ lấy mạng ngươi, sau đó cướp lấy Thần Long ấu thú.

Một thanh cự kiếm dài hơn 60 mét chém ra, bên trong thân kiếm vang lên một thanh âm già nua.

Thanh cự kiếm này là một kiện Chí Tôn Khí.

Thế nhưng, người điều kiện cự kiếm, lại là một cường giả tuyệt đỉnh, từ đầu tới cuối vẫn ẩn thân tại một nơi bí mật gần đó, không chịu lộ diện.

Kiếm quang cấp tốc tăng vọt, lực lượng bạo tăng không chỉ gấp đôi, liền chém Quý La bay ngược ra ngoài.

Vụt...

Một đạo âm ảnh cao gầy từ trong bóng tối bay ra, tay cầm cự kiếm, bay thẳng về phía cung điện tại trung tâm Cửu Thiên Các.

Sau khi cự kiếm trở về trong tay chủ nhân, liền lập tức thu nhỏ lại, biến thành chỉ dài bảy thước, tản mát kiếm quang lạnh lẽo như băng.

- Cuối cùng ngươi cũng hiện thân rồi!

Quý La áp chế thương thế đuổi theo, ánh mắt thập phần sắc bén, song chưởng đồng thời vỗ xuống, đánh ra hai đạo hỏa trụ Địa Ngục Kim Hỏa, cản đường âm ảnh cao gầy kia.

Trong miệng âm ảnh cao gầy này phát ra một tiếng hừ lạnh, chợt vung kiếm chém tới, phát ra tiếng kiếm “vù vù”.

Kiếm quang như một dải ngân hà, cuốn về phía Quý La.

Hai tay Quý La run lên, trong cốt cách truyền đến thanh âm Long Phượng, thi triển ra “Long Phượng Bảo Ấn”.

Một đầu Long ảnh, một đầu Phượng ảnh từ trong cánh tay của nàng lao ra, lại thêm Địa Ngục Kim Hỏa, lập tức hóa thành Địa Ngục Hỏa Long và Địa Ngục Hỏa Phượng.

Toàn bộ tu sĩ tại Hỏa Vân Đế Thành, đồng thời nghe thấy thanh âm long phượng kêu vang.

- Thật mạnh.

Âm ảnh cao gầy lập tức thối lui về phía sau, tránh đi Hỏa Long, Hỏa Phượng, lại một lần nữa ẩn thân vào trong bóng tối.

Quý La đứng trước tòa cung điện tại trung tâm Cửu Thiên Các, thân thể thẳng tắp, ánh mắt quét nhìn bầu trời đêm hỗn loạn, trầm giọng nói:

- Còn yêu ma quỷ quái gì, cùng hiện thân cả đi!

Ninh Tiểu Xuyên thu ý niệm thể của Quý La vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, đang định chạy ra khỏi cung điện, thế nhưng, vừa mới chạy tới cửa ra vào, đã nhìn thấy chân thân Quý La đứng bên ngoài, hơn nữa, nàng còn đánh lui một vị Cửu Thiên Tôn Giả tu vi cường đại khác.

- Nữ nhân này cũng quá biến thái rồi.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức lui về phía sau, toàn thân lạnh như băng, nếu như Quý La xông vào, hắn căn bản không thể trốn thoát, chỉ có thể chờ chết.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Quý La đứng ở bên ngoài, tất nhiên cũng biết rõ Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn bị vây trong cung điện, cho nên mới cố ý cản đường Ninh Tiểu Xuyên đào tẩu.

Cuồng đồ dám trấn áp một đạo ý niệm thể của nàng.

Nàng đã phán quyết Ninh Tiểu Xuyên tử hình rồi.

- Nếu như thật sự không được, có lẽ chỉ có thể mượn nhờ lực lượng của Thiên Đế Nhận, như vậy có lẽ mới có được một đường sinh cơ.

Bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên ứa đầy mồ hôi, tùy thời chuẩn bị triệu hoán Thiên Đế Nhận, giết ra khỏi Cửu Thiên Các.

Cho dù bại lộ Chí Tôn Hoàng Khí thì cũng không hối tiếc.

Bây giờ đã không thể quan tâm đến chuyện khác nữa rồi.

Đúng lúc này, Quý La đứng ở bên ngoài đột nhiên biến sắc, trong miệng thổ ra một ngụm máu tươi.

Ầm...

Thân thể của nàng bay ngược ra ngoài, nện lên một trụ đồng ở bên ngoài cung điện, chấn cho cung điện rung động một phen.

Nếu không phải có trận pháp cường đại thủ hộ, e rằng cả tòa cung điện đều đã sụp đổ rồi.

Quý La ôm ngực đẫm máu, ngồi co quắp dưới đất, miệng không ngừng hộc ra máu tươi:

- Chân… Nhân…

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể thấy rõ Quý La bị người nào đánh bay, chỉ cảm thấy một trận gió lạnh từ bên ngoài thổi vào, khiến cho huyết dịch toàn thân hắn thiếu chút nữa đông cứng.

Chỉ thấy một người toàn thân bọc đầy vải trắng bay vào cung điện, trực tiếp xông vào thông đạo dưới mặt đất, chỉ trong giây lát đã biến mất không còn bóng dáng đâu nữa.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn thấy một cái bóng, thế nhưng người toàn thân bọc đầy vải trắng này lại để lại ấn tượng không thể xóa nhòa cho hắn, cảm thấy đối phương giống như một cỗ xác ướp, toàn thân tản mát âm khí tử vong.

Khiến người ta khó phán đoán nhất chính là, đối phương rốt cuộc là người sống hay là người chết?

- Chính là hắn… đã kích thương Quý La.

- Một vị Cửu Thiên Tôn Giả bị đánh bay đi, chẳng lẽ một Chân Nhân vừa giáng lâm?

Vụt...

Sau khi bóng người tựa như xác ướp xông vào thông đạo, Quý La và Dạ Xá Đà cũng lập tức phản hồi, xông vào cung điện, trực tiếp bay xuống thông đạo dưới mặt đất, đuổi theo cái “xác ướp” kia.

Lúc Quý La xông vào cung điện, tất nhiên cũng chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên đứng trong cung điện, thế nhưng nàng căn bản không có thời gian để ý tới loại tiểu nhân vật như Ninh Tiểu Xuyên.

Đại địch trước mắt các nàng, chính là cái “xác ướp” cường hoành kia.

Bốn vị Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các đều xông vào thông đạo dưới mặt đất, hiển nhiên muốn liên thủ với cái “xác ướp” toàn thân quấn đầy vải trắng. Đó mới là đại địch chân chính của các nàng.