Một gã bạch diện thư sinh bộ dạng hơi chút gầy gò từ trong hàn vụ bước ra.
Thiên Bích Lạc cùng Công Tôn Nhất Bạch đều là cường giả đỉnh cao thế hệ trẻ, trong lòng đột nhiên sinh ra một cỗ cảnh giác nguy hiểm. Nụ cười trên mặt hai người lập tức thu lại, nguyên khí trong cơ thể phóng xuất ra ngoài, hóa thành một tầng nguyên cương bảo vệ thân thể. Ánh mắt đều hết sức chăm chú đề phòng vị khách không mời mà đến này!
Quang Minh Thánh Nữ thì đứng ngoài cửa cổ động, cả người không thể nhúc nhích. Thế nhưng đôi môi hồng nhuận trong suốt mê người kia lại có thể khép mở. Vừa nhìn thấy gã bạch diện thư sinh từ trong hàn vụ đi ra kia, giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng nói:
- Vị công tử này, ta chính là Thánh Nữ của Quang Minh Thánh Thổ, không cẩn thận rơi vào tay tà nhân Dương Giáo! Xin công tử hãy xuất thủ trợ giúp, cứu ta thoát khốn! Nếu như công tử có thể cứu ta thoát khỏi ma chưởng, nhất định thâm tạ!
Tòa u cốc này sâu tới hơn một ngàn thước, dưới đáy cốc lạnh lẽo vô cùng, người bình thường căn bản không có khả năng còn sống đi xuống nơi này.
Người có thể xuống tới đáy cốc, tuyệt đối đều là kỳ nhân đương thế, có lẽ là tiền bối cao nhân ẩn cư ở chỗ này, cũng có thể là đệ tử của một vị cao nhân ẩn thế nào đó.
Quang Minh Thánh Nữ tài cao học rộng, đã sớm nghe qua ác danh của Âm Dương Thánh Giáo, tự nhiên cũng biết rõ kết cục khi rơi vào trong tay hai tên dâm tặc Dương Giáo này.
Dù cho chỉ có một tia hy vọng, nàng nhất định cũng phải nỗ lực tranh thủ!
Lúc này, bạch diện thư sinh đột nhiên xuất hiện ở đáy cốc này, chính là hy vọng duy nhất của nàng hiện tại.
Công Tôn Nhất Bạch quan sát trên dưới gã bạch diện thư sinh kia một phen, cười nói:
- Thư sinh kia, thức thời liền lập tức rời đi! Loại sự tình anh hùng cứu mỹ nhân này cũng phải lượng sức mà làm! Bằng không, không chỉ là cứu không được mỹ nữ, trái lại còn tặng không tính mạng của chính mình nữa! Thật sự không đáng a!
Cánh tay Công Tôn Nhất Bạch vung lên, một cỗ kình phong từ trong ống tay áo bay ra, trùng kích lên một vách đá cách đó không xa. Nhất thời ầm ầm một tiếng, một mảnh lớn vách đá lập tức đổ sập xuống.
Chỉ là khẽ phất cánh tay một cái, cũng đã thể hiện ra thực lực cường đại, muốn dùng cái này để dọa lui gã bạch diện thư sinh kia.
Bạch diện thư sinh lộ ra thần sắc trầm tư, khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi nói tựa hồ cũng có vài phần đạo lý a!
Công Tôn Nhất Bạch cùng Thiên Bích Lạc khẽ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt.
Quang Minh Thánh Nữ rất sợ bạch diện thư sinh kia cứ vậy rời đi, trong lòng tựa hồ làm ra một quyết định thập phần quan trọng. Miệng nàng khẽ thổi ra một hơi mạnh, thổi rơi tấm lụa trắng trên mặt mình, lộ ra một tiên nhan hoàn mỹ không chút tỳ vết!
Đó là một dung nhan không kiều không mị, cặp mày thon dài, sống mũi cao ngất, da thịt vô cùng mịn màng, tràn ngập mỹ cảm linh tính, thể hiện ra một loại khí tức thánh khiết không nhiễm khói lửa nhân gian. Tựa hồ chỉ cần có thể nhìn thấy dung nhan này, cũng đã là chuyện may mắn nhất thiên hạ rồi! Nếu như có thể lấy được một vị giai nhân như vậy, bất cứ vị Hoàng đế nào cũng tuyệt đối sẽ vì nàng mà khởi xướng một cuộc chiến tranh.
Nhìn thấy dung nhan mỹ lệ tuyệt trần này, còn có vóc người gần như hoàn mỹ kia, ngay cả Thiên Bích Lạc cùng Công Tôn Nhất Bạch trước giờ duyệt nữ vô số đều ngây ngẩn cả người.
Quang Minh Thánh Nữ hơi có chút ngượng ngùng, thanh âm ôn nhu nói:
- Công tử, nếu ngươi có thể cứu ta thoát khỏi ma chưởng, ta nguyện lấy thân báo đáp!
Gã bạch diện thư sinh kia dĩ nhiên chính là Ninh Tiểu Xuyên.
Chỉ bất quá Ninh Tiểu Xuyên đã phục dụng Thác Cốt Đan, cải biến khuôn mặt cùng thân thể, Quang Minh Thánh Nữ căn bản không nhận ra hắn.
Không thể không nói, Quang Minh Thánh Nữ quả thật thập phần mỹ lệ, khí chất trang nhã, ngũ quan tinh xảo, dung nhan thanh lệ, mỗi một cái đường cong trên người gần như đều hoàn mỹ, mỗi một tấc da thịt đều oánh oánh sinh quang! Cho dù là một tượng đất, nhìn thấy nàng cũng sẽ tâm động.
Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng sờ sờ chóp mũi, nói:
- Không ngờ Quang Minh Thánh Nữ lại nguyện ý lấy thân báo đáp, sợ rằng bất kỳ nam tử nào nghe xong lời này, cũng sẽ nhiệt huyết sôi trào, vì ngươi mà liều mạng! Có thể cưới Quang Minh Thánh Nữ làm vợ, chỉ sợ là chuyện mà mỗi một thanh niên tài tuấn tại Bắc Cương đều muốn đạt được!
Thiên Bích Lạc lạnh lẽo nói:
- Các hạ cần phải biết rằng, mặc dù ai nấy đều muốn cưới Quang Minh Thánh Nữ làm vợ, thế nhưng cũng không phải kẻ nào cũng có thực lực đó!
Công Tôn Nhất Bạch cười nói:
- Hơn nữa, hiện tại Quang Minh Thánh Nữ chỉ là muốn mượn lực lượng của ngươi, đối phó hai người chúng ta. Đợi đến lúc nàng thật sự thoát khốn, sợ rằng chưa chắc sẽ tuân thủ hứa hẹn a!
Quang Minh Thánh Nữ gấp gáp nói:
- Công tử, ngàn vạn lần không được tin lời bọn họ! Nếu như hôm nay tránh được một kiếp, ta nhất định sẽ lấy thân báo đáp, quyết không nuốt lời!
Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa lộ ra thần sắc trầm tư, khóe miệng khẽ mỉm cười, nói:
- Quang Minh Thánh Nữ xinh đẹp động lòng người như vậy, sau khi cưới về nhà, cho dù không cần nàng sanh con cho mình, chỉ cần mỗi ngày nhìn ngắm một vị tuyệt đại giai nhân như vậy, cũng đã là một loại hưởng thụ rồi! Hai vị, các ngươi nói có đúng không?
Nhãn thần Thiên Bích Lạc cũng phát lạnh, nói:
- Lại có người dám cướp nữ nhân trong tay Dương Giáo chúng ta! Xem ra ngươi thật sự không muốn sống nữa rồi!
- Hắc hắc… Để ta lấy tính mạng của hắn!
Bá!
Chiến đao trên lưng Công Tôn Nhất Bạch tự động rời khỏi vỏ đao, tản mát ra một mảnh quang hoa chói mắt, giống như một đầu Thương Long bay ra biển rộng, một đao hướng về Ninh Tiểu Xuyên chém tới.
Thanh chiến đao kia cũng không phải binh khí bình thường, mà là một kiện Chí Tôn Khí Trung phẩm tên là Dị Long Đao.
Bên trong thân đao có phong ấn một đầu Long hồn cường đại!
Âm Dương Thánh Giáo đã từng là Đệ nhất Đại giáo của Trung Thổ, tuy rằng về sau bị nội loạn, lực ảnh hưởng của Âm Dương Thánh Giáo xa xa không bằng trước đây. Thế nhưng có thể trở thành Thánh Tử của Dương Giáo, tu vi làm sao người bình thường có thể so sánh được?
Trong thâm cốc, bốn phương tám hướng đều xuất hiện đao khí, phát ra tiếng đao rít sắc bén, quả thật giống như ngàn vạn chuôi đao nhận bay lượn trong hư không vậy.
Quang mang của Dị Long Đao càng ngày càng sáng ngời, đao khí phát ra cũng càng ngày càng cường hoành, vang lên thanh âm Cự long rít gào, không ngừng vang vọng trong sơn cốc.
Ầm!
Dị Long Đao chém thẳng tới, lưu lại trên vách đá cứng rắn một đạo vết chém chiều dài hơn trăm thước. Vô số cự thạch từ trên vách đá không ngừng rơi xuống.
- Không hổ là truyền nhân của Dương Giáo! Tu vi quả nhiên cường đại! Thế hệ trẻ tuyệt đối khó gặp địch thủ!
Trong lòng Quang Minh Thánh Nữ cảm thấy lo lắng. Dù sao Công Tôn Nhất Bạch cùng Thiên Bích Lạc đều là cường giả đỉnh cao, nếu như hai người bọn họ liên thủ, phỏng chừng thế hệ trẻ Bắc Cương căn bản không người nào là đối thủ của bọn họ.
Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp tránh thoát mười bốn lần công kích của Công Tôn Nhất Bạch, thân hình liên tục biến hóa, lưu lại vô số đạo tàn ảnh trong hư không.
Trong lòng Công Tôn Nhất Bạch cũng có chút giật mình. Hắn vốn tưởng rằng với tu vi của mình, có thể dễ dàng thu thập được tên bạch diện thư sinh vô danh này. Thế nhưng liên tiếp chém ra mười bốn đao, thậm chí ngay cả góc áo đối phương, hắn cũng không đụng đến được!
Phải biết rằng, Công Tôn Nhất Bạch cũng có đẳng cấp thiên phú Vạn năm khó gặp, có thể nói là nhân vật tuyệt đại của thế hệ trẻ.
- Lẽ nào ngoại trừ né tránh ra, ngươi không còn thần thông nào khác sao?
Công Tôn Nhất Bạch thu hồi chiến đao, lui lại che ở trước mặt Quang Minh Thánh Nữ.
Hắn biết rõ, mục đích của Ninh Tiểu Xuyên chính là cứu Quang Minh Thánh Nữ, chỉ cần nắm Quang Minh Thánh Nữ trong tay, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ phải chủ động xuất thủ.
- Được rồi! Vậy ta sẽ cho các ngươi kiến thức một chút thần thông của ta!
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên ngừng lại, bàn tay khẽ nâng lên, đặt song song trước ngực. Trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một đóa hỏa liên chín cánh, vô số lực lượng Quy tắc đan xen bên trong hỏa liên. Đóa hỏa liên phát ra quang hoa sáng ngời, so với mặt trời còn chói mắt hơn nhiều.
- Không tốt!
Thiên Bích Lạc cảm thụ được lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong đóa hỏa liên kia, lập tức đem nguyên khí toàn thân đánh lên trên cổ tháp, thức tỉnh lại Khí linh của cổ tháp.
Tòa cổ tháp lập tức bành trướng lên, hóa thành khổng lồ như một ngọn núi, đánh thẳng về phía đóa Diệt Thế Hỏa Liên kia.
Ầm!
Diệt Thế Hỏa Liên lập tức nổ tung, khiến cho toàn bộ u cốc đều bùng cháy lên dữ dội.
Ầm một tiếng, vách đá bốn phía đồng loạt sụp đổ xuống, đất đá cũng bị ngọn lửa thiêu đốt hòa tan ra thành từng dòng nham tương nóng nỏng.
Tòa u cốc vốn dĩ lạnh lẽo vô cùng, trong nháy mắt đã biến thành một tòa hỏa cốc hoàn toàn bị hỏa diễm bao phủ.
- Bích Lạc Hoàng Tuyền!
Thiên Bích Lạc thi triển ra một loại thần thông, xé rách không gian ra một khe nứt, từ bên trong tuôn ra một dòng đại hà âm khí sâm sâm, trên đại hà phiêu phù vô số bạch cốt cùng quỷ hồn.
Đây chính là Hoàng Tuyền Thủy!
Thiên Bích Lạc mượn dùng Hoàng Tuyền Thủy, rốt cuộc cũng dập tắt được Diệt Thế Ma Hỏa!
Quang Minh Thánh Nữ thừa dịp vừa rồi ba người bọn họ đấu pháp, lập tức giãy thoát khỏi sự trấn áp của cổ tháp, toàn thân hóa thành một đạo thân ảnh tuyệt mỹ, bước ra một bước về phía hư không, lập tức bay ra xa hơn trăm thước, đáp xuống sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Tu vi của gã bạch diện thư sinh này không ngờ lại cường đại như vậy, hoàn toàn vượt qua dự liệu của nàng!
- Ngươi rốt cuộc là ai? Chỉ sợ cũng là thiên tài đỉnh phong nhất tại Bắc Cương, là một trong Bắc Đấu Thất Tinh Thần a! Nếu không, cũng không có khả năng khiến cho huynh đệ chúng ta chật vật như vậy!
Thiên Bích Lạc tay nâng cổ tháp, điều động toàn bộ nguyên khí trong cơ thể. Trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một mảnh tường vân ngũ thải, sắc mây cuồn cuộn. Từng đạo từng đạo quang hoa ngũ thải chiếu rọi xuống thân thể hắn.
Trong lòng Quang Minh Thánh Nữ cũng sinh ra vài phần hiếu kỳ với gã bạch diện thư sinh này. Bởi vì tu vi của gã thư sinh này quả thật rất mạnh, không có khả năng là hạng người vô danh!
Tuổi còn trẻ đã có tu vi cường đại như thế, đủ để danh chấn toàn bộ Bắc Cương!
Công Tôn Nhất Bạch nói:
- Đúng rồi! Động phủ này chính là một chỗ mật địa của Dương Giáo chúng ta tại Bắc Cương, ngoại nhân không có khả năng biết được vị trí của động phủ! Vì sao các hạ lại có mặt ở chỗ này? Lẽ nào ngươi cũng là người trong Dương Giáo?
Công Tôn Nhất Bạch cùng Thiên Bích Lạc đều cực kỳ tự tin đối với tu vi của chính mình, tin tưởng vững chắc không có khả năng có người theo dõi sau lưng mình đến đây. Cho nên bọn họ mới hoài nghi gã bạch diện thư sinh này thực tế vẫn luôn ẩn nấp dưới đáy u cốc. Rất có khả năng là nhân tài do chi nhánh Dương Giáo tại Bắc Cương bồi dưỡng ra.
Nghe Công Tôn Nhất Bạch suy đoán như vậy, ngay cả Quang Minh Thánh Nữ, trong lòng cũng khẽ rùng mình một cái, thoáng kéo ra một chút khoảng cách với Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu như gã bạch diện thư sinh trước mắt này cũng là người trong Dương Giáo, như vậy nàng chẳng phải là vừa chạy thoát khỏi ổ sói lại rơi vào hang hổ sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nói cho ta biết, tòa động phủ này rốt cuộc cất giấu bí mật gì? Có lẽ ta có thể tha cho hai người các ngươi một mạng!
- Thật là buồn cười! Ngươi thật cho rằng, bằng vào sức một mình ngươi có thể chống lại hai huynh đệ chúng ta sao? Trấn Nguyên Tháp!
Thiên Bích Lạc vỗ một chưởng lên trên cổ tháp, đem nguyên khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng đánh vào trong cổ tháp.
Trên bề mặt cổ tháp chợt xuất hiện vài bức đồ án cổ lão. Chí Tôn Vương Khí hoàn toàn bị kích hoạt, một đạo quang trụ cường đại từ trên đỉnh tháp lao ra, bắn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Ta giúp ngươi một tay!
Công Tôn Nhất Bạch cũng đem nguyên khí trong cơ thể đánh vào Trấn Nguyên Tháp, quang hoa của Trấn Nguyên Tháp càng thêm sáng ngời hơn.
Từng đạo từng đạo lôi điện to cỡ miệng chén từ trong tháp lao ra, hóa thành từng đạo từng đạo điện trụ, toàn bộ đều bắn thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Thiên Bích Lạc cùng Công Tôn Nhất Bạch đều là cao thủ đỉnh cao thế hệ trẻ, tu vi không hề yếu hơn Thiên Hoàng Thái Tử.
Cả hai người liên thủ, cộng thêm một kiện Chí Tôn Vương Khí hoàn chỉnh, coi như là một ít Cửu Thiên Tôn Giả tu vi hơi yếu một chút cũng không dám chính diện giao phong cùng bọn họ!