Thần Ma Thiên Tôn

Chương 771: Thần dục dương khí



Ninh Tiểu Xuyên khá tò mò, hỏi:

- Vị Nhạc trưởng lão của Dương Giáo đó rốt cuộc có những truyền thuyết gì?

Thiên Bích Lạc nói:

- Theo truyền thuyết, Nhạc trưởng lão là đệ nhất cao thủ luyện khí của Thiên Hư đại lục. Tuy không phải Thứ Thần nhưng có thể chế ra Chí Tôn Hoàng Khí. Một trong những món trấn giáo thần binh của Dương giáo, Thiên Long Đài chính được chế từ tay ngài. Nhạc trưởng lão là vị luyện khí đại tông sư duy nhất không phải Thứ Thần nhưng lại có thể chế ra Chí Tôn Hoàng Khí.

Công Tôn Nhất Bạch nói:

- Cũng có truyền thuyết nói, Nhạc trưởng lão là con riêng của giáo chủ đời trước. Cũng có truyền thuyết khác nói là con riêng của giáo chủ đời trước nữa. Cũng có người nói là đời trước trước trước nữa… Dù sao thì rốt cuộc Nhạc trưởng lão là con riêng của đời giáo chủ nào? Rốt cuộc sống bao nhiêu năm? Những điều này không thể chứng thực rồi. Lão nhân gia là đương thế kỳ nhân chân chính, hành tẩu trong hồng trần giống như phàm trần nhân tiên.

- Luyện khí đại tông sư!

Ninh Tiểu Xuyên ngay từ đầu vẫn luôn quan sát ánh mắt của Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch, dùng Thất Khiếu Thần Ma Cung để kiểm tra nội tâm họ, hai người không giống như đang nói dối.

Nhạc trưởng lão trong hình dung của họ tuyệt đối là một vị thế ngoại cao nhân, thọ ngang với trời, bất lão bất tử. Hơn nữa còn có đại thần thông, còn là luyện khí đại tông sư, đúng là nhân vật trong thần thoại truyền thuyết.

Nhưng Nhạc Minh Tùng mà Ninh Tiểu Xuyên biết, tuy tinh thông luyện khí nhưng còn kém xa so với hình tượng thế ngoại cao nhân, thấp bé hạ lưu, hám lợi nhỏ, bất cần đời, căn bản không thể cùng là một người.

Trên vách đá xung quanh cổ động có khắc một trăm ba mươi bảy bức tượng đá.

Hai mắt của tượng đá phóng ra ánh sáng, tất cả đều chui vào cơ thể Thiên Bích lạc và Công Tôn Nhất Bạch.

Mỗi bức tượng đều có năng lượng không tầm thường, mang luồng khí tức nóng bỏng, dương cương, bá đạo.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- Rốt cuộc các ngươi đang hấp thụ năng lượng gì vậy?

Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch nhìn nhau, ánh mắt có phần do dự, tuy coi Ninh Tiểu Xuyên là người của mình, nhưng dù sao họ cũng là lần đầu gặp hắn, vẫn chưa thể hoàn toàn dỡ bỏ phòng bị với Ninh Tiểu Xuyên.

- Nếu đã coi ta là người trong giáo thì ta cũng không khách khí nữa.

Ninh Tiểu Xuyên bay lên lơ lửng trên không trung, giống như đứng giữa trung tâm vũ trụ vậy.

Thiên Bích Lạc vội nói

- Chỉ khi tu luyện được Thần Dục Kinh, chí cao võ kinh của Dương Giáo mới có thể hấp thụ Thần Dục Dương Khí mà các đời giáo chủ để lại trong vách đá. Nếu không chắc chắn không chịu nổi, tự phát nổ…mà…chết…

Đột nhiên Thiên Bích Lạc nghẹn lại, vì hắn nhìn thấy một thư sinh mặt trắng lại đang hấp thụ Thần Dục Dương Khí trong bức tượng kia thật.

Hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn của hắn và Công Tôn Nhất Bạch cộng lại.

- Thì ra…hắn cũng tu luyện Thần Dục Kinh!

Thiên Bích Lạ chỉ hơi ngạc nhiên một chút rồi chợt hiểu.

Nếu hắn thật sự là truyền nhân của Nhạc trưởng lão thì việc từng tu luyện Thần Dục Kinh cũng không có gì lạ.

Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch lập tức nhắm mắt lại, toàn lực thi triển Thần Dục Kinh, điên cuồng hấp thụ Thần Dục Dương Khí trong những bức tượng kia.

Sở dĩ Ninh Tiểu Xuyên hấp thụ được Thần Dục Dương Khí đương nhiên là vì hắn đã điều động tới sức mạnh của Ma Kiếm.

Ma Kiếm lơ lửng trong huyết khiếu, xoay tròn với tốc độ cực nhanh, hấp lực mạnh mẽ không ngừng hút Thần Dục Dương Khí vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Tốc độ hấp thụ của Ma Kiếm so với Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch cộng lại cũng nhanh hơn chục lần.

Các đời giáo chủ của Dương giáo, khi dự đoán trước được đại hạn của mình sẽ tới Bắc Cương thích phóng toàn bộ Thần Dục Dương Khí còn trong cơ thể giữ vào trong động, giữ trong các bức tượng người đá này.

Mỗi đời truyền nhân Dương Giáo tới Bắc Cương để lấy Thần Dục Dương Khí, tôi luyện cơ thể, thúc đẩy sự tu luyện Thần Dục Kinh.

Thần Dục Dương Khí có thể được gọi là nguyên khí cương mãnh nhất thế gian.

Ninh Tiểu Xuyên hấp thụ Thần Dục Dương Khí giống như hút từng ngọn hoả diệm vào người vậy. Huyết dịch trong cơ thể sôi sùng sục, xương cốt, cơ thịt, lục phủ ngũ tạng, toàn thân trên dưới đều như bị thiêu đốt.

Nếu không phải hắn có Thần Ma Chí Tôn Thể thì có lẽ đã bị Thần Dục Dương Khí thiêu thành tro bụi rồi.

Thần Dục Dương Khí tuy cương mãnh, bá đạo, nóng bỏng, nhưng có lợi cực lớn đối với nhục thân của tu sĩ. Sau khi dung nhập vào huyết nhục, Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh bản thân đang không ngừng mạnh lên.

Sau nửa giờ, Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch gần như đồng thời dừng việc hấp thụ Thần Dục Dương Khí lại. Toàn thân họ đỏ rực giống như trong cơ thể có cả một vầng mặt trời vậy.

Họ lập tức ngồi xuống đất, thi triển Thần Dục Kính, luyện hoá Thần Dục Dương Khí.

Thần Dục Dương Khí rất mãnh liệt, Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch cũng mất ba tháng mới hấp thụ được một lần. Mỗi lần cũng chỉ hấp thụ được một lượng nhỏ. Nếu không, dương khí quá mạnh sẽ khiến cơ thể bốc cháy.

Nhưng điều khiến họ kinh ngạc chính là Ninh Tiểu Xuyên một lần đã hấp thụ được lượng Thần Dục Dương Khí bằng mười lần của hai người họ, hơn nữa còn chưa dừng lại.

- Trời ạ. Một lần hấp thụ nhiều Thần Dục Dương Khí như vậy, lẽ nào hắn không sợ sẽ bị thiêu chết sao?

Công Tôn Nhất Bạch trợn mắt.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không biết Thần Dục Dương Khí không thể hấp thụ lượng lớn, chỉ cảm thấy Thần Dục Dương Khí có tác dụng rất lớn với tu luyện nhục thân, là cơ ngộ không thể có nhiều.

Nếu cơ ngộ đã xuất hiện thì phải nắm bắt, phải hấp thụ càng nhiều Thần Dục Dương Khí càng tốt, cường hoá nhục thân.

Sau một giờ, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy dương khí trong cơ thể đã bão hoà, cho Ma Kiếm dừng lại.

Định bắt đầu luyện hoá Thần Dục Dương Khí.

Nhưng khi hắn dừng hấp thụ Thần Dục Dương Khí mới phát hiện dương khí trong cơ thể đã vượng thịnh đến cực điểm, thậm chí có phần không kiểm soát được.

Phừng!

Cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bốc cháy, đúng như biến thành một người lửa.

Thần Dục Dương Khí mà hắn hấp thụ bằng hai mươi lần lượng Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch.

- Nguy rồi, Thần Dục Dương Khí lại bá đạo như vậy ư.

Ninh Tiểu Xuyên cố áp chế ngọn lửa quay về cơ thể, rồi lại kích phát sức mạnh của Thần Ma Chí Tôn thể, vừa áp chế Thần Dục Dương Khí vừa luyện hoá nó.

Thân thể hắn giống như miếng sát bị nung đỏ, đứng trên mặt đất cũng khiến đất bị thiêu phát ra tiếng lách tách.

- Hắn…hắn áp chế được Thần Dục Dương Khí? Cũng quá biến thái rồi!

Công Tôn Nhất Bạch thật sự phục Ninh Tiểu Xuyên sát đất.

Nếu là hắn hấp thụ nhiều Thần Dục Dương Khí như vậy, có lẽ cơ thể đã nổ tung mà chết rồi.

Thần Dục Dương Khí không ngừng bị Ninh Tiểu Xuyên luyện hoá, chuyển hoá thành sức mạnh nhục thân.

- Cuối cùng cũng áp chế được rồi.

Nhiệt độ cơ thể của Ninh Tiểu Xuyên trở lại bình thường, nhưng Thần Dục Dương Khí chưa hoàn toàn bị luyện hoá, đại khái luyện hoá được một phần mười, còn lại đều bị sức mạnh Chí Tôn Thể áp chế trong huyết mạch.

Với lượng Thần Dục Dương Khí khổng lồ như vậy dù với thể chất của Ninh Tiểu Xuyên cũng phải mất ba tháng mới luyện hoá hết được.

Tuy hắn chỉ luyện hoá được một phần mười, nhưng sức mạnh nhục thân tăng lên ít nhất bốn lần, cho dù không dùng bất cứ loại thần thông nào mà chỉ tuỳ ý đánh ra một quyền cũng có thể sánh với một chiêu toàn lực của tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới thứ tám.

Nếu luyện hoá được hoàn toàn Thần Dục Dương Khí thì Ninh Tiểu Xuyên thậm chí có thể chỉ dùng hai nắm đấm cũng chiến đấu được với tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới thứ chín.

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác tinh khí tràn trề, tại những chỗ như lưng, ngực và bụng dưới đều như có lửa thiêu đốt. Cơ thể sung mãn sức mạnh, kìm nén đến khó chịu, rất muốn đại chiến một trận để phát tiết hết sức mạnh và tinh khí.

- Nhị vị, ta đi trước. Còn vị Nhạc trưởng lão mà hai người nói ta phải đi gặp chứng thực đã.

Ninh Tiểu Xuyên nói xong biến thành một đạo lưu quang bay ra khỏi động.

- Ấy huynh đệ, ngươi…

Công Tôn Nhất Bạch nhìn Ninh Tiểu Xuyên biến mất, khẽ lắc đầu thở dài:

- Ít ra ngươi cũng phải để lại tên chứ!

- Người này chắc chắn là tuyệt đại thiên tài do Nhạc trưởng lão bồi dưỡng. Nếu hắn chịu liên thủ, huynh đệ chúng ta nhất định có thể gây chấn động các đại Thánh Thổ ở Bắc Cương, mở ra một thời đại mới huy hoàng hơn.

Thiên Bích Lạc nói.

Ninh Tiểu Xuyên với Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch không có thâm thù đại hận gì, nên cũng không tiếp tục đấu với họ.

Hắn tuy cứu Quang Minh Thánh Nữ cũng chỉ là tiện thể. Khi đó thật ra hắn muốn biết rõ thân phận của hai người bọn Thiên Bích Lạc, muốn biết sao Bắc Cương tự nhiên lại xuất hiện hai cao thủ đỉnh cấp như vậy.

- Quang Minh Thánh Nữ quả nhiên vẫn rời đi, xem ra nàng ta tưởng ta là người của Dương giáo thật.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu cười khổ.

Ra khỏi động thì không thấy Quang Minh Thánh Nữ đâu, rõ ràng đã rời đi rồi.

Đi gặp Tiểu Hồng cái đã.

Ninh Tiểu Xuyên bay lên khỏi đáy u cốc, đáp xuống mặt đất, tới dãy sơn lĩnh hoang vu kia, lướt một cái bay vào trong rừng, rất nhanh đã thấy bóng Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng đứng trên một cành cây, tay cầm một thứ quả màu đỏ gặm không ngừng. Nhìn Ninh Tiểu Xuyên phía dưới, cười nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, không phải ngươi đi làm anh hùng cứu mỹ nhân sao? Sao chỉ có một mình quay về, mỹ nhân đâu rồi?

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Vị mỹ nhân đó vốn là định dùng thân báo đáp, nhưng sau khi thoát nạn thì nàng ta tự chạy mất rồi, thật khiến người ta đau lòng. Hay là chúng ta đuổi xem, chưa biết chừng lại đuổi kịp.

- Đuổi chứ, sao lại không đuổi? Nếu nàng ta đã muốn dùng thân báo đáp thì chính là nữ nhân của ngươi. Nếu nữ nhân của ngươi không gả cho ngươi mà lại gả cho người khác thì không phải ngươi sẽ rất mất thể diện hay sao? Ngươi mất thể diện thì ta cũng cảm thấy chẳng có gì vinh quang.

Tiểu Hồng nhảy khỏi cây, trợn mắt nói.

Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên, nói:

- Ngươi bao nhiêu tuổi mà hiểu nhiều vậy?

- Đừng có nghĩ ta là trẻ con, ta biết không ít hơn ngươi đâu. Rốt cuộc ngươi có đuổi không? Ta đã thấy vị mỹ nhân đó của ngươi bay đi hướng kia. Giờ chúng ta đuổi chắc chắn là kịp.

Tiểu Hồng chỉ về một hướng.

Ninh Tiểu Xuyên gãi cằm. nếu thật sự tới Quang Minh Thánh Thổ giết Thiên Hoàng Thái Tử thì đương nhiên không thể dùng thân phận Ninh Tiểu Xuyên, bắt buộc phải dùng một thân phận khác.

Nhưng thân phận khác thì muốn vào Quang Minh Thánh Thổ lại không phải chuyện dễ dàng gì.

Trừ phi thân phận đó là ân nhân cứu mạng của Quang Minh Thánh Nữ.

Để Quang Minh Thánh Nữ đưa hắn vào Quang Minh Thánh Thổ, đó không phải cách ổn thỏa nhất hay sao?