Áo bào trên người Ninh Tiểu Xuyên, lại bị xé rách từng đường.
Còn may là trong người hắn có mặc Thanh Mộc Thiên Y, cho nên mới ngăn trở được một lần lực lượng của Phệ Thần Tiểu Thử, bằng không, có lẽ đã bị móng vuốt của Phệ Thần Tiểu Thử xé rách một khối huyết nhục rồi.
Một kích của Phệ Thần Tiểu Thử không đắc thủ, liền lập tức chui vào lòng đất, lại biến mất không thấy gì nữa.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn vết rách trên ống tay áo, ánh mắt ngưng tụ lại, không muốn tiếp tục ngồi chờ chết, vì vậy mới phóng thích Diệt Thế Ma Hỏa ra.
Phừng…
Ma hỏa mang tính hủy diệt tựa như một đám hỏa long uốn lượn, từ trong lỗ chân lông tràn ra, bao trùm không gian 800 mét xung quanh phạm vi thân thể của Ninh Tiểu Xuyên, quả thực giống như biến một mảnh thiên địa thành hỏa vực.
Đất đá cũng phát ra thanh âm “xèo xèo”, bị ma hỏa hòa tan, biến thành nham thạch màu vàng nóng chảy.
Ninh Tiểu Xuyên lơ lửng tại trung tâm hỏa cầu khổng lồ, mái tóc dài bay ngược lên trời, con ngươi phát sáng, trên lưng mọc ra một đôi long dực hư ảo, hai chân tản mát hào quang bảy màu, một tay cầm ngọc tỷ, tựa như một vị Hỏa Diễm Đại Đế giáng lâm nhân gian.
Mặc dù khoảng cách rất xa, thế nhưng những tu sĩ Yêu thú vẫn cảm giác được một luồng sóng nhiệt tràn tới. Bởi vì không kịp thối lui về phía sau, cho nên có một đám đông Hoàng tộc lập tức bị Diệt Thế Ma Hỏa thiêu đốt thành tro bụi, ngay cả xương cốt cũng không còn một cái.
Chân Hống Vương nhìn thấy hỏa cầu khổng lồ đường kính 800, giống như một khối hằng tinh đang lơ lửng trên mặt đất thì thập phần rung động, trong lòng thầm nghĩ:
- Nhất định là hỏa diễm Thần Thông mà Phượng Hoàng truyền cho hắn, cũng chỉ có hỏa diễm của Phượng Hoàng nhất tộc mới có thể khủng bố như thế.
Xoạt...
Đột nhiên, sau lưng Ninh Tiểu Xuyên lại xuất hiện một cánh cửa mở ra trong hư không, quả thực tựa như một màn nước dao động giữa bầu trời.
Phệ Thần Tiểu Thử từ trong màn nước chui ra, lại một lần nữa muốn đánh lén Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng, nó vừa mới bay ra, đã cảm thấy mình tựa như nhảy vào một mảnh biển lửa, hỏa diễm khắp bốn phương tám hướng tràn về phía nó, giống như muốn đem nó thôn phệ vậy.
- Còn muốn đánh lén sao?
Ninh Tiểu Xuyên ném ngọc tỷ trong tay ra, đập trúng ngực Phệ Thần Tiểu Thử.
Phành...
Phệ Thần Tiểu Thử phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn, trước ngực bị ngọc tỷ đánh lõm xuống, máu tươi bắn tung tóe, cốt nhục vỡ vụn, thân chuột rơi thẳng xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đánh chết Phệ Thần Tiểu Thử, vì vậy liền đuổi giết không tha, sau khi khí linh của ngọc tỷ thức tỉnh, lực lượng Thượng phẩm Chí Tôn Khí cũng hoàn toàn bộc phát ra.
Ngọc tỷ phát ra ánh sáng chói lọi, lại một lần nữa đánh xuống, tựa như muốn đánh Phệ Thần Tiểu Thử thành tro bụi.
Phệ Thần Tiểu Thử lập tức ném ra một khối ngọc bội hình tròn, vô số đạo quy tắc Chân Nhân từ trong ngọc bội phóng ra, hóa thành một cái lưới thần quy tắc, không ngờ lại có thể ngăn chặn ngọc tỷ lại.
- Chém cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng gọi ra 18 thanh kiếm Cụ Tượng Thần Thông, hóa thành một trận mưa kiếm, chém về phía Phệ Thần Tiểu Thử.
Phệ Thần Tiểu Thử muốn chạy trốn, thế nhưng lại bị “Tru Thần kiếm trận” do 18 thanh Cụ Tượng Thần Thông kiếm tạo thành ngăn cản, vây nó tại trung ương, không cho nó có cơ hội đào tẩu.
- Nhân loại, đây là do ngươi bức ta đấy!
Phệ Thần Tiểu Thử cắn chặt răng, lấy ra một cái bình thuocso màu trắng, đổ một viên Nhân cấp đan màu vàng trong bình thuốc ra.
Bề mặt viên Nhân cấp đan dày đặc đan văn chằng chịt, phát ra kim mang chói mắt. Quang mang màu vàng hình thành một mảnh đan vân, thập phần linh tính.
Toàn bộ tu sĩ đều ngửi thấy một luồng đan hương nồng đậm, bên tai truyền đến thanh âm “thình thịch”.
Tựa như tiếng tim người đang đập.
Thế nhưng, thanh âm “thình thịch” này lại phát ra từ viên đan dược trong tay Phệ Thần Tiểu Thử.
Chẳng lẽ viên đan dược này lại có tim?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm viên huyền đan trong tay Phệ Thần Tiểu Thử, thốt lên:
- Đó chính là… Nhân cấp đan Vương phẩm.
- Đúng vậy, chính là Nhân cấp đan Vương phẩm.
Phệ Thần Tiểu Thử phát ra một trận cuồng tiếu, nói:
- Vốn ta định chờ sau khi đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín mới phục dụng viên Nhân cấp đan Vương phẩm này, nhất cử trùng kích Chân Nhân đại cảnh. Thế nhưng, nếu ngươi đã cường đại như vậy thì ta chỉ có thể sớm phục dụng viên Nhân cấp đan Vương phẩm này. Bây giờ ta là cảnh Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám, mặc dù không đảm bảo 100% sẽ trùng kích đến Chân Nhân Cảnh, nhưng ít nhất cũng có năm thành cơ hội a.
Dứt lời, Phệ Thần Tiểu Thử liền muốn nuốt viên Nhân cấp đan Vương phẩm vào, trùng kích Chân Nhân Cảnh.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Ngươi không hiểu gì về dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm rồi, với cảnh giới của ngươi bây giờ, phục dụng Nhân cấp đan Vương phẩm thì kết cục duy nhất chính là bị Nhân cấp đan Vương phẩm khiến cho bạo thể mà vong. Ngươi căn bản không thể chịu được dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm.
- Ngươi cho rằng ta sẽ tin lời của ngươi ư?
Phệ Thần Tiểu Thử trầm giọng nói.
Trí tuệ của nó không thấp, tất nhiên sẽ không tin lời nói của địch nhân.
Thế nhưng, sau khi nghe Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, trong lòng Phệ Thần Tiểu Thử quả thật sinh ra chút do dự, dù sao thì hắn cũng không phải Dưỡng Tâm Sư, cho nên hiểu biết về đan dược rất hạn chế.
Viên Nhân cấp đan Vương phẩm này là do nó trộm được từ Dược Thần Cốc, vốn định mượn nhờ viên đan dược này để trùng kích Chân Nhân Cảnh.
Về phần dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm mạnh như thế nào thì hắn lại không rõ ràng lắm, nhiều nhất chỉ từng gặp thông qua ghi chép về Nhân cấp đan Vương phẩm trên điển tịch, nghe đồn viên đan dược này vô cùng kỳ diệu, cho nên mới đi lấy trộm nó.
Hắn tin rằng, phục dụng Nhân cấp đan Vương phẩm thì tuyệt đối có thể trợ giúp hắn trùng kích tới Chân Nhân Cảnh.
Chỉ cần đạt tới Chân Nhân Cảnh, nó tin rằng với chiến lực cường đại của mình, chỉ cần một chưởng, cũng có thể đánh chết tên nhân loại đứng đối diện kia.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu như ngươi nổ tung, tất nhiên ta sẽ rất cao hứng. Thế nhưng, nếu ngươi muốn lãng phí một viên Nhân cấp đan Vương phẩm thì ta lại không thể mặc kệ được.
Nhân cấp đan Vương phẩm đã thai nghén ra tam hồn thất phách, trí tuệ không thấp hơn nhân loại.
Loại đan dược cấp bậc nà, quả thực chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Chỉ có Vương cấp Đại Dưỡng Tâm Sư mới có thể luyện chế ra được Nhân cấp đan Vương phẩm.
Toàn bộ Thiên Hư Đại lục, cũng chỉ có vài vị Vương cấp Đại Dưỡng Tâm Sư, bởi vậy có thể thấy được mức độ trân quý của Nhân cấp đan Vương phẩm.
Viên Nhân cấp đan Vương phẩm trong tay Phệ Thần Tiểu Thử, bề mặt đan dược có khắc từng sợi “Đan xích”.
Đan xích chuyên dùng để giam cầm thông linh đan dược, giống như một sợi xích sắt, quấn quanh bên ngoài đan dược, giam giữ linh hồn đan dược.
Chỉ có y thuật tinh xảo của Đại Dưỡng Tâm Sư mới hiểu được cách chạm khắc “Đan xích”.
Nếu như không có Đan xích bao quanh Nhân cấp đan Vương phẩm, chiến lực của một viên Nhân cấp đan Vương phẩm, tuyệt đối có thể sánh ngang một vị Chân Nhân.
Tu sĩ nuốt Nhân cấp đan Vương phẩm vào miệng, Đan xích tại bề mặt đan dược sẽ hòa tan, lúc đó Nhân cấp đan Vương phẩm cũng sẽ thoát khốn mà ra.
Nếu như tu sĩ không trấn áp nổi lực lượng của Nhân cấp đan Vương phẩm thì chắc chắn sẽ bị bạo thể mà chết. Đương nhiên, Nhân cấp đan Vương phẩm cũng sẽ đồng quy vu tận cùng tu sĩ phục dụng nó.
Cho nên, Phệ Thần Tiểu Thử ăn một viên Nhân cấp đan Vương phẩm, quả thực không khác gì nuốt một vị Chân Nhân vào bụng, có thể đoán trước được kết cục.
Phệ Thần Tiểu Thử tất nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Ninh Tiểu Xuyên, vẫn khư khư cố chấp, quát:
- Ta là hậu duệ của Phệ Thần Thử, thể chất cường đại, ngay cả xương cốt của Thần mà ta còn có thể thôn phệ được, chẳng lẽ lại không chịu nổi dược lực của một viên Nhân cấp đan Vương phẩm?
Mặc dù Phệ Thần Tiểu Thử rất có lòng tin đối với bản thân, thế nhưng, vì đề phòng trường hợp xấu nhất, hắn cũng không dám nuốt hết toàn bộ Nhân cấp đan Vương phẩm vào.
Ầm...
Nó dùng hàm răng cắn viên Nhân cấp đan Vương phẩm thành hai nửa, nuốt một nửa vào bụng, còn một nửa khác thì cho vào một cái bình ngọc, đậy kín lại.
Hàm răng thật cứng, không ngờ lại có thể cắn Nhân cấp đan Vương phẩm thành hai nửa, ngay cả Ninh Tiểu Xuyên đứng nhìn mà cũng có chút nghẹn họng trố mắt.
Cắn một viên Nhân cấp đan Vương phẩm thành hai nửa, quả thực giống như cắn đứt một vị Chân Nhân thành hai đoạn, e rằng cũng chỉ có hàm răng của Phệ Thần Thử mới có thể làm được mà thôi.
Thế nhưng, một viên Nhân cấp đan Vương phẩm, một khi bị cắn thành hai nửa, đan dược nhất định sẽ hồn phi phách tán, thậm chí dược lực sẽ giảm xuống không bằng một phần mười.
Có thể nói, nửa viên Nhân cấp đan Vương phẩm mà Phệ Thần Tiểu Thử nuốt vào, chỉ còn không đến một phần hai mươi dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm.
Có lẽ Phệ Thần Tiểu Thử căn bản không biết rõ, cắn Nhân cấp đan Vương phẩm sẽ tạo thành hao tổn lớn như thế nào đối với dược lực của đan dược.
Có lẽ, trong mắt nó, phục dụng nửa viên Vương phẩm Nhân cấp đan này, cũng không khác gì hấp thu một nửa dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm.
- Quả thực quá lãng phí rồi!
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy trong lòng mình đang nhỏ máu, đây là một viên Nhân cấp đan Vương phẩm chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, không ngờ lại bị cắn thành hai nửa, quả thật đúng là chà đạp giá trị đan dược.
Đại Dưỡng Tâm Sư luyện chế viên Nhân cấp đan Vương phẩm này, nếu như biết Đan Vương do mình dốc hết tâm huyết luyện chế, lại bị người khác chà đạp như vậy, đoán chừng nhất định sẽ tức đến chết.
Lúc này, không chỉ có Ninh Tiểu Xuyên, mà ngay cả Thạch Cơ Yêu Hậu trong đại quân Yêu thú cũng tức giận không gì sánh được.
Đây là một viên Nhân cấp đan Vương phẩm, cho dù là đối với nàng thì cũng là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Không ngờ sau khi Phệ Thần Tiểu Thử đạt được Nhân cấp đan Vương phẩm, không những không hiến cho nàng, mà còn sinh lòng phản loạn với nàng.
Cho dù Phệ Thần Tiểu Thử ăn viên đan dược này vào, đánh bại được Ninh Tiểu Xuyên thì nàng cũng quyết sẽ không lưu lại tính mạng của Phệ Thần Tiểu Thử, nhất định phải xử tử nó. Khiến cho toàn bộ Phệ Thần Thử nhất tộc đều phải diệt tộc.
Mặc dù Phệ Thần Tiểu Thử lãng phí dược lực của Nhân cấp đan Vương phẩm, thế nhưng, cũng chính vì thế cho nên dựa vào thể chất cường đại của nó, nói không chừng có thể hấp thu và tiêu hóa dược lực của nửa viên Nhân cấp đan Vương phẩm đó, trùng kích đến cảnh giới cao hơn.
- Nhất định phải giết chết nó trước khi nó kịp tiêu hóa dược lực của nửa viên Nhân cấp đan Vương phẩm kia!
Công kích của Ninh Tiểu Xuyên càng thêm mãnh liệt, tần suất cũng tăng nhanh.
Phành phành phành...
Ngọc tỷ liên tục đánh ra 30 lần, cuối cùng cũng đánh nát tấm lưới cực lớn do quy tắc Chân Nhân tạo thành.
Đùng…
Cổ ngọc hình tròn thủ hộ trên đỉnh đầu Phệ Thần Tiểu Thử đột nhiên vỡ nát, hóa thành một đám ngọc phấn.
Sau khi mất đi sự bảo vệ của quy tắc Chân Nhân, Phệ Thần Tiểu Thử cũng hoàn toàn phơi bày dưới những công kích của Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng, lúc Ninh Tiểu Xuyên đánh ngọc tỷ xuống thì lại bị Phệ Thần Tiểu Thử một tay tiếp được.
Phệ Thần Tiểu Thử một tay nâng ngọc tỷ, không ngừng phát ra tiếng cuồng tiếu:
- Nhân loại, ta đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín, ta xem xem ngươi sẽ đánh với ta một trận như thế nào đây?
Cánh tay Phệ Thần Tiểu Thử run lên, một luồng lực lượng cường đại từ trong cơ thể hắn tràn ra, đánh ngọc tỷ bay ngược trở về.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp lấy ngọc tỷ, thối lui xa mấy chục trượng, ánh mắt trở nên ngưng trọng, cảm giác lực lượng của Phệ Thần Tiểu Thử tăng mạnh, chắc chắn đã trùng kích đến Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín.
Hơn nữa, lực lượng bản thân nó vẫn không ngừng cấp tốc tăng lên, tựa như thật sự muốn trùng kích đến Chân Nhân Cảnh vậy.