Bề mặt thân thể Long Thái Nhất hiện lên một tầng ngân quang chặn đứng Ma Kiếm.
Quầng sáng đó chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên thu Ma Kiếm về, nhìn Long Thái Nhất, hơi nheo mắt lại:
- Chí Tôn phù!
Long Thái Nhất có Chí Tôn phù bảo hộ, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thấy có gì lạ.
Thiên kiêu long tộc như hắn mà không có Chí Tôn phù bảo vệ mới là chuyện lạ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Long Thái Nhất, nếu ngươi không có Chí Tôn phù thì một kiếm vừa rồi ngươi đã chết rồi!
Chí Tôn phù đã đỡ cho Long Thái Nhất phần lớn công kích vừa rồi, nhưng vẫn còn một phần sức mạnh xộc vào cơ thể khiến hắn bị thương nhẹ.
Long Thái Nhất chưa từng bị chịu thiệt thòi lớn như vậy, nói:
- Ngươi muốn nói bản tọa thua rồi? Ha ha, chỉ cần bản tọa chưa ngã xuống thì chưa thua. Thái Long Chân Võ.
Ào!
Thần lực tựa khói sương từ bốn phương tám hướng tụ về cơ thể Long Thái Nhất.
Cơ thể hắn sáng bừng, khí tức không ngừng tăng lên, sau lưng xuất hiện một vầng trăng tròn màu bạc, thấp thoáng có thể thấy chính giữa vầng trăng là một con thần long đang cuộn mình.
Long Thái Nhất đã đánh thức huyết mạch Viễn Cổ Thần Long, mượn thần lực của Thần Long tập trung vào cơ thể khiến tu vi của hắn trong thời gian ngắn tăng lên tầng thú khủng bố.
- Trong lứa trẻ của cả Thiên Hư Đại Lục, thực lực của Long Thái Nhất có thể xếp trong ba hạng đầu tiên.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên trở nên căng thẳng.
Nhưng thật ra, với sự khủng bố với Long Thái Nhất thì thậm chí hắn có thể là đệ nhất cường giả của Thiên Hư Đại Lục.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên không đột phá lên Chân Nhân cảnh tầng thứ hai thì phải mặc Thứ Thần huyết y mới đánh bại được Long Thái Nhất. Nhưng thiên tài như Long Thái Nhất chắc chắn có đại vận khí, chẳng ai đảm bảo được trên người hắn không có bảo vật hơn cả Thứ Thần huyết y.
Uỳnh!
Long Thái Nhất sau khi có được sự bổ trợ của sức mạnh Viễn Cổ Thần Long, miệng phun ra một luồng khí, lập tức biến thành cơn cuồng phong thổi bay vài chục ngọn núi trong Đại Mộng Trạch.
Một vị Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ tư vì tự cho mình tu vi cường đại, đứng trong vòng phạm vi chiến đấu của Long Thái Nhất và Ninh Tiểu Xuyên.
Phụt!
Một ngọn núi do Long Thái Nhất thổi lên đập trúng lưng vị Yêu Vương kia khiến hắn thổ huyết.
Sinh linh yêu tộc chạy tháo mạng cách xa nghìn dặm mới kịp thở.
Vị Yêu Vương kia sau khi thoát khỏi phạm vi chiến đấu của Ninh Tiểu Xuyên và Long Thái Nhất, quệt máu nơi khóe miệng xong kinh hãi nói:
- Long Thái Nhất không hổ là người đứng đầu tam đại Thần Trữ, mới là Chân Long Cảnh tầng thứ hai thôi mà chiến lực đã khủng khiếp như vậy. Sau khi dùng tới thần lực của Viễn Cổ Thần Long e là có thể ngang ngửa Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm.
Đát Hy cũng lui ra xa nghìn dặm, đôi mắt yêu mị có vài phần ngưng trọng:
- Long Thái Nhất lợi hại thật, chẳng trách mà ngông cuồng như thế. Có lẽ cả lớp trẻ Thiên Hư Đại Lục không ai là đối thủ của hắn.
Đát Hy suy đoán, nếu nàng ta giao đấu với Long Thái Nhất ở trạng thái mạnh nhất thì nhiều nhất cũng chỉ có thể đỡ được mười chiêu, sau đó thua là kết cục không có gì phải bàn cãi.
- Cũng không biết vị đệ nhất thiên kiêu của nhân tộc Bắc Cương kia có tiếp được ba chiêu của Long Thái Nhất không?
Ánh mắt Đát Hy có vài phần tò mò.
- Dù sao chiến lực mà Ninh Tiểu Xuyên thể hiện cũng rất khả quan, có lẽ sẽ không bị chết ngay sau một chiêu của Long Thái Nhất, ít nhất cũng phải đỡ được hai ba chiêu.
Uỳnh uỳnh!
Bên trong vòng chiến của Ninh Tiểu Xuyên và Long Thái Nhất, thần quang chói lóa, bạo phát dao động năng lượng khiến trời đất rung chuyển.
Long Thái Nhất dùng tới thần lực của Viễn Cổ Thần Long, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể không dùng tới Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm và Khai Thiên Tích Địa Đao để mượn thần lực của Tử Kim Hoàng Chủ và Thiên Đế.
Chỉ trong một tuần trà, một người một rồng đã đối quyết hai mươi bảy chiêu, tất cả đều là thần lực, mỗi chiêu đều mang sức mạnh vượt quá sức mạnh tự thân của họ.
Thi triển thần thuật vô cùng tiêu hao Chân Nguyên.
Đại chiến liên tục như vậy, Long Thái Nhất và Ninh Tiểu Xuyên đều không còn nhiều Chân Nguyên, gần như sắp cạn sạch rồi.
Long Thái Nhất thở phì phò, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại khó đối phó đến vậy.
Trên trán Ninh Tiểu Xuyên cũng ướt đẫm mồ hôi:
- Ta không thể thi trển thần thuật, lẽ nào ngươi có thể mượn sức mạnh Viễn Cổ Thần Long?
Long Thái Nhất nói:
- Tuy Chân Nguyên đã hết nhưng sức mạnh nhục thân của bản tọa ngươi cũng không thể chống đỡ được.
Grào!
Long Thái Nhất gầm lên một tiếng dài, lại biến thành con cự long bạc, từ trên trời lao xuống, móng vuốt nhằm Ninh Tiểu Xuyên đánh tới.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên hư không, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Khi Long Thái Nhất lao xuống, trong tay Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện nửa cây cổ kích.
Chân Nguyên trong người Ninh Tiểu Xuyên truyền vào cây kích, không ngừng kích phát năng lượng bản nguyên của món chí tôn vương khí này.
Khi còn là Chân Nhân cảnh tầng thứ nhất, Ninh Tiểu Xuyên chỉ phát huy được một phần năng lượng bản nguyên của Tinh La Kích.
Sau khi lên Chân Nhân cảnh tầng thứ hai hắn đã phát huy được hai phần.
Có vẻ như chỉ tăng thêm một phần sức mạnh nhưng nó tuyệt đối không đơn giản chỉ là một cộng một bằng hai.
Uy lực của chí tôn vương khí lên một tầng cao mới.
Ào!
Ninh Tiểu Xuyên lao vút về phía trước, Tinh La Kích nhằm thẳng bụng Long Thái Nhất đâm tới.
Chí Tôn phù trên người Long Thái Nhất lại phát huy tác dụng, một tầng ngân quang bọc lấy cơ thể hắn chặn Tinh La Kích lại.
Nhưng sức mạnh của Chí Tôn phù không phải là mãi mãi.
Vừa nãy Ninh Tiểu Xuyên đã khiến sức mạnh Chí Tôn phù tiêu hao đi không ít.
Chí Tôn phù tạo thành quầng sáng nhưng chỉ chặn được Tinh La Kích trong một khoảnh khác, rồi bị xuyên thủng.
Mất đi sự bảo hộ của Chí Tôn phù, lớp vảy rồng của Long Thái Nhất không chặn nổi chí tôn vương khí phát huy sức mạnh bản nguyên, yếu đuối tự con rồng giấy.
Phập!
Tinh La Kích xuyên thẳng vào bụng Long Thái Nhất rồi bay ra từ sau lưng.
Cây cổ kích đã thấm đẫm máu đỏ tươi.
Con cự long bạc gầm lên thảm thiết, cả cơ thể lảo đảo gần như sắp rơi xuống.
Ninh Tiểu Xuyên cầm cây kích đầy máu, bay lên đỉnh đầu Long Thái Nhất:
- Long Thái Nhất, ngươi có nhận thua không?
Long Thái Nhất gầm lên phẫn nỗ:
- Ta không phục. Rõ ràng Chân Nguyên của ngươi đã cạn, sao có thể còn để dùng chí tôn vương khí?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nó cho ngươi biết cũng không sao. Ta có hai Nguyên Thần, Chân Nguyên gấp đôi ngươi, khi nãy chỉ mới cạn một nửa thôi. Ngươi còn không nhận thua?
- Không nhận!
Long Thái Nhất vô cùng cao ngạo, từ nhỏ tới giờ hắn chưa bao giờ biết thua là gì, tuyệt đối không chịu nhận thua.
Ninh Tiểu Xuyên nhấc Hỗn Thế Chiến Chùy lên, dùng sức mạnh một tỷ ba trăm năm mươi triệu cân công kích đỉnh đầu Long Thái Nhất.
Xương sọ của cự long vỡ nát, hai mắt tối sầm lại, lập tức rơi xuống đất cái rầm!
Vị tuyệt thế thiên kiêu của long tộc đã chết ngất.
Đôi mắt Đát Hy lóe kỳ quang, đôi môi đỏ mọng hé mở, có phần không thể tin nổi:
- Long Thái Nhất thua rồi?
Đừng nói là Đát Hy, tất cả sinh linh yêu tộc đều há hốc mồm sững sờ, cằm sắp rơi cả xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên vốn định đánh thêm một đòn nữa lên đầu cự long nhưng hai vị lão giả long tộc đã tới.
Họ sợ Long Thái Nhất bị Ninh Tiểu Xuyên giết nên từ xa đã hô lên:
- Diệt Nhân Vương, xin hãy nương tay! Điện hạ đã thua, mong ngươi đừng ra tay nữa. Tiếp tục thì tính mạng điện hạ sẽ không thể giữ nổi.
Long tộc trước nay luôn coi mình có huyết mạch cao quý, không coi sinh linh khác ra gì.
Nhưng trước chiến lực cường đại của Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả trưởng lão của long tộc cũng không thể không cúi mình, chỉ để giữ mạng cho Long Thái Nhất.
Hai vị trưởng lão kia đều la Chân Long cảnh tầng thứ ba, chắc chắn là đại nhân vật của yêu tộc, nhưng họ không có tự tin đánh bại Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên biết không thể giết Long Thái Nhất, thấy hai trưởng lão long tộc tới thì thu Hỗn Thế Chiến Chùy về, nói:
- Xin hỏi hai vị trưởng lão, điện hạ long tộc đả thương bằng hữu của ta, món nợ này tính thế nào?
Một trưởng lão cười trừ:
- Long tộc đồng ý dùng thông linh kỳ dược và huyền thạch để bồi thường, không biết Diệt Nhân Vương nghĩ sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thôi được, ta muốn hai mươi cây thông linh kỳ dược từ năm nghìn tuổi trở lên, ngoài ra là ba nghìn viên thiên phẩm huyền thạch.
Nghe Ninh Tiểu Xuyên mở miệng, một vị trưởng lão phẫn nộ, định xông tới thì bị vị kia ngăn lại.
Người kia đau lòng, nghiến răng nói:
- Bọn ta đồng ý.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu long tộc đã có thành ý như vậy, bản vương trả long tộc điện hạ cho các ngươi. Ta tin với danh dự của long tộc, trong vòng ba ngày sẽ đưa đồ bồi thường tới phủ đệ của ta nhỉ?
- Trong ba ngày, chắc chắn sẽ đưa tới.
Vị trưởng lão kia lòng đau như cắt nhưng không thể không đồng ý.
Với sự cao ngạo của long tộc, một khi đã đồng ý thì không thể nuốt lời.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ cần về động phủ đợi họ đưa tới là được.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên không đi theo Thiên Mộng Yêu Hoàng thì căn bản không thể hạch sách long tộc như vậy, cho dù hắn có đánh bại Long Thái Nhất thì long tộc cũng có cách giết chết hắn.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Tất cả sinh linh đều biết Ninh Tiểu Xuyên là Diệt Nhân Vương mà Thiên Mộng Yêu Hoàng sắc phong.
Những cường giả hàng đầu long tộc đều không dám mạo hiểm đắc tội Thiên Mộng Yêu Hoàng để giết một tiểu bối con người.
Bất luận Thiên Mộng Yêu Hoàng có phải thật sự phong thưởng người này không, nhưng Thiên Mộng Yêu Hoàng đã làm như vậy có nghĩa là Ninh Tiểu Xuyên là người của Thiên Mộng Yêu Hoàng. Ai dám giết Ninh Tiểu Xuyên nghĩa là xúc phạm tới Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Lớp trẻ long tộc có thể đối phó với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng ngay cả Long Thái Nhất còn thua thì ai có thể là đối thủ của hắn?
Ninh Tiểu Xuyên chính vì hiểu rõ điều này nên mới dám hạch sách long tộc như vậy.