Thần Ma Thiên Tôn

Chương 937: Chúa Tể tấn công



- Không ngờ nhân tộc lại xuất hiện một thiếu niên thiên kiêu lợi hại như vậy!

Trên người Bát Giác Yêu Hoàng loé lên tám loại ánh sáng, lỗ máu trên lòng bàn tay lập tức liền lại.

Hắn lạnh giọng:

- Để bản hoàng xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh thế nào?

Bát Giác Yêu Hoàng xông tới, lòng bàn tay mọc ra hai cái gai nhọn, nhanh như chớp, tấn công mi tâm và vùng tim của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức thi triển thần long tật tốc, bạo phát tốc độ không hề thua kém Bát Giác Yêu Hoàng, biến thành một đạo tàn ảnh tránh được hai chiêu công kích của Bát Giác Yêu Hoàng.

- Diệt Thế Ma Lôi Đạo!

Ninh Tiểu Xuyên chập hai tay lại, lôi điện trào ra từ lòng bàn tay, biến thành vô số quả cầu sét màu đen.

Hai chưởng tung ra đồng thời bắn ra quả cầu sét nhằm tới đỉnh đầu Bát Giác Yêu Hoàng khiến hắn phải lùi sau hơn mười bước, yêu thể cường hãn đập vỡ vách đá.

Bát Giác Yêu Hoàng từ dưới đất bò dậy, toàn thân vẫn lưu động tia sét.

Yêu thể của hắn cường đại không bị thương thế nặng mà càng thêm hung mãnh, càng chiến càng mạnh, rút một cây roi sắt to từ hông ra tiếp tục tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

Khi Ninh Tiểu Xuyên chiến đấu với Bát Giác Yêu Hoàng thì Thanh Tước Vương cũng bắt đầu ngưng tụ năng lượng.

Một ngọn lửa xanh tụ lại trong lòng bàn tay Thanh Tước Vương biến thành hư ảnh của một con thanh loan hỏa diệm.

- Phá!

Tử Vong Chi Lâm đánh hư ảnh thanh loan tấn công ngọc thạch đài dưới chân.

Uỳnh một tiếng, ngọc thạch đài vốn đã bị rạn do Bạch Sắc Cốt Châu, trước công kích của Thanh Tước Vương đã vỡ tan thành một đống đá vụn.

Một làn sóng năng lượng cuồng bạo lấy Thanh Tước Vương làm trung tâm xung kích ra phá vỡ cả nửa Yêu Ngục.

Ninh Tiểu Xuyên và Bát Giác Yêu Hoàng cũng bị sóng năng lượng đánh bay, đập vỡ vô số vách đã. Ninh Tiểu Xuyên va vào mười hai bức tường mới dừng lại, nửa quỳ dưới đất, một tay chống đất.

Bát Giác Yêu Hoàng va vỡ mười bốn bức vách đá, miệng chảy máu, có phần chấn kinh nhìn thanh y nữ tử đi ra từ trong Yêu Ngục.

Hắn là Yêu Hoàng đương nhiên biết có thể cảm nhận được rõ ràng hơn yêu khí cường đại từ người Thanh Tước Vương, có phần khó tin, nói:

- Sao có thể như vậy? Yêu khí trên người ả quá tinh thuần, hơn nữa còn có thần ôn chi khí.

- Đây chính là thực lực thật sự của Thanh Tước Vương? Không hổ là sinh linh của văn minh Thần Hà. Trước kia đã coi thường Thanh Tước Vương rồi.

Ninh Tiểu Xuyên biết tu vi Thanh Tước Vương đã hồi phục ba phần, nhưng không ngờ ba phần đó lại cường đại đến mức này.

- Có lẽ Thanh Tước Vương là con gái của vị thần linh nào đó ở văn minh Thần Hà, trong người có thần huyết.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

- Bát Giác Yêu Hoàng, ngươi chọn chết hay quy thuận?

Thanh Tước Vương toàn thân bốc lửa xanh, sau lưng là đôi vũ dực màu xanh dài hơn mười mét, từng bước tới gần Bát Giác Yêu Hoàng.

Trên gương mặt Thanh Tước Vương là chút tiếu ý nhàn nhạt, khẽ xoa cằm mình giống như một thiếu nữ tà ác, nhìn Bát Giác Yêu Hoàng với ánh mắt uy hiếp.

Nhìn ánh mắt tà dị của Thanh Tước Vương, Ninh Tiểu Xuyên day day huyệt thái dương, cuối cùng cũng nghĩ thông một số điều. Thì ra Tiểu Hồng là bị Thanh Tước Vương dạy hư, biết trước như vậy thì đã không để Thanh Tước Vương làm sư tôn của Tiểu Hồng.

Ánh mắt và nét mặt của họ quá giống nhau!

- Bái kiến Thanh Loan đại nhân!

Bát Giác Yêu Hoàng cũng rất thức thời, biết mình không phải đối thủ của Thanh Tước Vương nên vội cúi người biểu thị trung thành.

Từ sức mạnh Thanh Tước Vương vừa thể hiện có thể đoán thực lực thật sự của nàng ta rất không đơn giản, Chí Tôn bình thường không thể sánh được.

Bát Giác Yêu Hoàng biết lai lịch Thanh Tước Vương không vừa, ngay cả Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng không tùy tiện giết. Giờ tu vi Thanh Tước Vương lại hồi phục, nếu được làm môn hạ của Thanh Tước Vương thì với hắn có lẽ cũng là cơ duyên.

- Coi như ngươi biết điều. Đứng lên đi. Sau này ngươi sẽ biết đi theo bản công chúa chắc chắn là sự lựa chọn đúng đắn.

Thanh Tước Vương gãi gãi mũi, lông mày hơi nhướn lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt trong veo nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chọn chết hay quy thuận?

- Cái gì?

Ninh Tiểu Xuyên vừa đứng lên đã nghe Thanh Tước Vương hỏi, trong lòng không khỏi thấy đột ngột.

Lẽ nào Thanh Tước Vương muốn qua cầu rút ván?

- Ha ha, đùa với ngươi thôi!

Thanh Tước Vương vỗ vỗ vai Ninh Tiểu Xuyên, cười:

- Với thân phận truyền nhân đời thứ tư Diệt Thế Đạo, ngươi có tư cách đứng ngang hàng với bản công chúa. Chưa biết chừng sau này ta còn phải nhờ ngươi làm một việc. Đúng rồi, giờ Chư Thần Chi Tử sẽ lần lượt tới Đại Diêm, ngươi tốt nhất đừng sử dụng sức mạnh của Diệt Thế Đạo, nếu bị người khác nhận ra thì ngươi sẽ phiền phức lớn đấy.

Thần tình của Thanh Tước Vương trở nên nghiêm túc.

- Tại sao? Lẽ nào truyền nhân của Diệt Thế Đạo không được chào đón ở văn minh Thần Hà?

Ninh Tiểu Xuyên dùng một ngón tay đẩy tay của Thanh Tước Vương trên vai mình ra.

Thanh Tước Vương cười:

- Không đơn giản là không được hoan nghênh. Ngươi phải biết là rất lâu trước kia Diệt Thế Đạo các ngươi có một vị truyền nhân suýt chút nữa đã tiêu diệt cả văn minh Thần Hà. Nếu ngươi để lộ thân phận thì chắc cũng đoán được sau này sẽ thảm thế nào?

- Suýt nữa đã tiêu diệt cả văn minh Thần Hà? Ai mà có sức mạnh hủy diệt khủng bố như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc.

Văn minh Thần Hà là nơi người phàm không thể tưởng tượng, cho dù là một vài thần linh cũng không biết rốt cuộc văn minh Thần Hà cường đại tới mức nào.

Với sinh linh ở Đại Diêm, đó là cửu thiên thần giới, là nơi vô cùng thần thánh.

Ai có thể tiêu diệt một nền văn minh như vậy?

Vị truyền nhân nào đó mà Thanh Tước Vương nói chắc chắn không phải tổ sư Diệt Thế Đạo, mà là truyền nhân đời hai hoặc ba.

- Lẽ nào… người đó nếu không phải Tuế Hàn Vũ thì chính là sư tôn của Tuế Hàn Vũ?

Ninh Tiểu Xuyên thở ra một hơi dài, cứ cảm giác bí mật mà Thanh Tước Vương nói quá kinh người.

Thanh Tước Vương chỉ nói:

- Sau này ngươi sẽ biết. Dù sao bây giờ nếu ngươi không muốn bị truy sát thì tốt nhất đừng để lộ sức mạnh Diệt Thế Đạo. Sinh linh Đại Diêm không biết Diệt Thế Đạo nhưng thiên kiêu văn minh Thần Hà thì có thể nhận ra truyền nhân Diệt Thế Đạo.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Chư Thần Chi Tử rốt cuộc mạnh thế nào?

Thanh Tước Vương nhíu mày:

- Ngươi căn bản không thể tưởng tượng được sự rộng lớn của văn minh Thần Hà đâu. Ta còn không biết ở đó có tất cả bao nhiêu vị thần linh. Huống hồ là số lượng các thiên kiêu. Dù sao thì cũng có nhân kiệt nghịch thiên lợi hại hơn cả ta, tu vi rất đáng sợ. Chỉ khi ngươi thật sự trưởng thành thì mới chiến đấu được với họ.

Rầm!

Cánh cửa của một gian Yêu Ngục khác bị phá vỡ, Liêu bước ra.

- Liêu thúc, tu vi của thúc cũng hồi phục được ba phần rồi đúng không?

Thanh Tước Vương hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn sang Liêu, nghĩ bụng, tu vi của Liêu quả nhiên cao thâm khó lường, dựa vào sức mạnh bản thân phá vỡ Thứ Thần Quy Tắc của Thiên Mộng Yêu Hoàng, đúng là lợi hại!

Liêu dịu dàng nhìn Thanh Tước Vương, khẽ gật đầu:

- Một cái Nhân Thần Chi Môn trong Mãng Cổ Nguyên đã mở ra, chúa tể và Chư Thần Chi Tử từ Yêu Hồng Thần Vực chắc sẽ đến Thiên Hư Đại Lục sớm thôi. Công chúa điện hạ, chúng ta phải mau chóng vào Phong Thần động phủ trước khi chúng tới.

- Tất cả nghe theo sự sắp xếp của Liêu thúc.

Thanh Tước Vương gật đầu.

Đột nhiên Liêu ngẩng lên nhìn về một hướng, khóe mắt nhướn lên có chút ý cười:

- Đến nhanh thật, khí tức có chút quen, hình như là một vị lão bằng hữu.

- Ý của Liêu thúc là sao?

Ninh Tiểu Xuyên đang suy nghĩ lời của Liêu thì đột nhiên Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung trong cơ thể hắn rung lên, cảm nhận được một luồng sát khí khủng khiếp từ vạn dặm bay tới, đang tiếp cận Yêu Tộc Thánh Quốc.

Tu vi của đối phương rất cường đại, không hề che giấu tu vi và sát khí của mình.

- Rốt cuộc là ai tới Yêu Tộc Thánh Quốc? Lẽ nào cường giả của văn minh Thần Hà?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Liêu, cuối cùng cũng hiểu ý câu vừa rồi của Liêu.

Xem ra cường giả của văn minh Thần Hà đã đánh tới Yêu Tộc Thánh Quốc rồi.

- Đi thôi, ta cũng ra ngoài thôi.

Liêu chắp tay sau lưng đi ra khỏi Yêu Ngục. Khi đi qua Ninh Tiểu Xuyên thì nhìn hắn đầy thâm ý:

- Truyền nhân Diệt Thế Đạo, ngươi phải cẩn thận. Từ lúc này ngươi sẽ là kẻ địch của cả thế gian.

Liêu, Thanh Tước Vương, Bát Giác Yêu Hoàng, Kim Giác và Ngân Giác Yêu Vương đều ra khỏi Yêu Ngục, còn Ninh Tiểu Xuyên lại đi vào sâu trong Yêu Ngục để cứu Thất Huyền Đạo Nhân.



Cửu Đầu Tử Giao bước vào Đại Mộng Trạch khiến cả Đại Mộng Trạch rung chuyển dữ dội.

Những Yêu Hoàng, Yêu Hậu trong Đại Mộng Trạch đều bị kinh động, nhìn về phía Cửu Đầu Tử Giao, có thể cảm nhận được luồng sức mạnh bức người từ hắn.

Grào! Grào

Hơn mười cái xác Chí Tôn theo phía sau Cửu Đầu Tử Giao.

Chúng phun ra thi khí đen ngòm, tiếng rú chói tai.

- Yêu Hoàng, Yêu Hậu Đại Mộng Trạch còn không mau ra bái kiến bản chúa tể?

Cửu Đầu Tử Giao giơ cây Chiến Hồng Thương đầy máu lên, một đạo lôi điện từ đầu mũi thương bắn lên trời một tia sét khiến cả bầu trời thành biển sét.

Rầm.

Lôi Thần Yêu Hoàng vốn đang trốn trong tầng mây bị Cửu Đầu Tử Giao bắt rơi xuống đất.

Chiến giáp trên người Lôi Thần Yêu Hoàng bị vỡ vụn, toàn thân đầy thương thế, kinh hãi nhìn Cửu Đầu Tử Giao:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

- Đồ không có kiến thức, ngay đến bản tọa cũng không biết, ngu xuẩn!

Cửu Đầu Tử Giao cười khảy:

- Bản tọa tha thứ cho sự vô tri của ngươi. Dù sao ngươi cũng chỉ là một kẻ trong Đại Diêm mà thôi.​