Thần Mộ 2

Chương 154: Hắc ám vô biên



"Không, làm sao lại như thế…" Ngân long Giai ti lệ hoảng hốt kêu lên, lúc này nước mắt ròng ròng chảy xuống hai bên má. Lúc này, nàng đã hóa thành nhân hình, dung nhan thanh lệ vô cùng thê lương, giống như một người đã mất đi linh hồn.

Rất lâu sau, nàng ngẩng đầu, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn phụ thân, run rẩy nói : "Phụ thân, người … đang đùa với con phải không? Con với y vừa mới gặp mặt, người lại nhốt y vào 18 tầng địa ngục, tại sao lại thế?"

"Con gái …" Lão long không giải thích, từ không trung nhẹ nhàng đáp xuống, đứng bên cạnh Giai ti lệ.

"Không, tại sao người lại làm như vậy?" Giai ti lệ kêu lên, dùng sức đấm vào ngực Khôn đức.

"Hắn không phù hợp với con!" Lời nói của lão bạo quân rất lạnh lùng, kiên quyết.

"Việc của con không cần người quản, người quản quá nhiều rồi, con hận người!" Ngân long Giai ti lệ nước mắt chảy như suối, điên cuồng giãy giụa, muốn rời khỏi Khôn đức.

Lúc này, trên cao không, lục đầu thần ma viên, hoàng kim thần long ba đầu Kì lạp ngang tư, đấu thần Trát lí tư, 3 người cũng đã nộ hỏa xung thiên, mắt nhìn thấy huyền giới sắp sửa rơi vào tay, lại bị Khôn đức phá, khiến cho hi vọng của bọn chúng trở thành mây khói.


Lúc này, cả bọn hận chỉ muốn ngửa mặt lên trời hét lớn, đối với những người đạt đến đẳng cấp như bọn chúng, đều là những kẻ sành sỏi, sau khi tự mình tới Đông thổ 1 chuyến, sớm đã xác định được huyền giới Đỗ gia đã được tế luyện vạn năm, đối với tu luyện giải mà nói thì đó thực sự là 1 khôi bảo.

"Khôn đức, ngươi thật quá khinh người!"

Lục đầu thần ma viên là kẻ nóng nảy hấp tấp nhất, trong nháy mắt đã hóa thành 1 cự viên cao trăm trượng, đội trời đạp đất, lông lá toàn thân chớp mắt lại biến thành màu huyết hồng, lục đầu thần nam viên đã triệt để rơi vào trạng thái cuồng bạo.

Đây là tuyệt học độc đáo của yêu tộc "dã tính hồi quy", trong chớp mắt sức mạnh tăng lên bội phần, toàn thân ở vào trạng thái điên cuồng giữa thú và yêu.

Thiên phạt lại lần nữa xuất hiện, trên không trung mây đen vần vũ, trời đất tối sầm, từng đạo từng đạo thiên lôi giáng xuống.

"Grào …"

Ma viên khiếu nguyệt, lục đầu thần ma viên cao trăm trượng thực sự muốn liều mạng, dù cho có bị thiên lôi đánh chết, nó cũng phải kéo theo Khôn đức.

Hoàng kim thần long ba đầu và đấu thần Trát lý tư lập tức khai mở nội thiên địa, giúp lục đầu thần ma viên đỡ lại thiên lôi, nếu không ma viên chắc không chịu được lâu, chắc chắn sẽ bị đánh chết.

Khôn đức niệm một tràng chú ngữ, ngân quang lấp lánh, Giai lệ tư trong chớp mắt đã bị tống ra xa ngàn trượng, tới 1 nơi an toàn.

"Con khỉ ranh kia, ngươi phải biết, ta giết chết các ngươi dễ như trở bàn tay, ta chỉ là không muốn tạo sát nghiệt mà thôi, nếu như không biết đường tiến thôi, thì đừng trách ta không khách khí." Khôn đức lạnh lùng nhìn đám người trên không trung.

Kì lạp ngang tư và Trát lý tư còn đỡ, bọn họ nhìn thấy lão bạo quân thực sự nổi giận, lập tức cảm thấy lạnh cả sống lưng, sớm đã có ý định rút lui.

Nhưng mà, lục đầu thần ma viên đã tiến vào trạng thái "dã tính hồi quy" đã trở lên cuồng bạo, cự đại huyết chưởng điên cuồng nhắm tới lão long. Thiên lôi cũng theo đó mà giáng xuống.


Lão long lúc này tuy mang nhân hình, nhưng chưởng lực đánh ra vẫn cuồng bạo vô cùng. Lão không còn lưu tình, cự đại quang chưởng xuất hiện phía trước, đón đầu cự chưởng của lục đầu thần ma viên.

Bùng

Grào!

Một tiếng nổ vang lớn nổi lên. Lục đầu thần ma viên kêu thảm 1 tiếng. Thân hình khổng lồ không ngờ lại bị nhân hình nhìn nhỏ hơn nó gấp bội lần hất văng đi. Đồng thời lúc này, thiên lôi điên cuồng giáng xuống, lục đầu thần ma viên hét lên thảm thiết, bị đánh tới mức toàn thân khét lẹt .

"Dừng tay! Bình tĩnh!" Kì lạp ngang tư và Trát lý tư 1 mặt kiệt lực giúp lục đầu thần ma viên ngăn chặn thiên lôi, một mặt quát vào tai nó, không để nó tùy tiện hành động.

Hai người sở dĩ giúp thần ma viên củng chẳng phải có ý tốt gì, mà là không muốn thần ma viên bị đánh chết, chọc giận người đứng sau lưng nó khi đi tìm lão long báo thù, thì bọn họ cũng không tránh khỏi liên lụy.

Lão bạo quân dường như cũng có chút cố kị, dường như đại lượng không muốn tính toán với bọn chúng, lão bay lên không, đem toàn bộ lôi điện còn lại chuyển dịch phương hướng đánh lên hư không. Qua đó cứu ma thần viên 1 mạng, nếu không nó chắc chắn bị thiên lôi đánh chết.


"Hừ, các ngươi tu luyện tới cảnh giới này thực cũng không dễ dàng gì, ta tha mạng cho các ngươi, nhưng nếu còn không biết đường tiến thối, thì đừng trách lão long ta tâm lang thủ lạt, đại khai sát giới." Dứt lời, Khôn đức bay lên, mang theo Giai lệ ti biến mất trước con mắt của đám đông

.

Không có ai hoài nghi lời của lão long, một kẻ mà tới thiên giới chủ thần cũng dám giết thì làm gì có chuyện cố kị các cao thủ ở nhân gian giới ?

Lục đầu thần ma viên sau khi thổ ra hơn mười ngụm máu tươi, bộ lông huyết sắc đã trở lại màu đen, thoát khỏi trạng thái điên cuồng "dã tính hồi quy".

"Ta sớm muộn sẽ trả mối thù này!" Nói xong lục đầu thần ma viên bay lên, mất hút trên không trung.

Kì lạp ngang tư và đấu thần Trát lý tư nhìn nhau đầy phức tạp, sau đó cũng bay lên, lần lượt bay đi.

Tu luyện giả quan chiến cũng dần rút đi, bầu trời Bái đán thánh địa trở lại yên tĩnh.

Không lâu sau, tin tức về việc lão bạo quân xuất hiện đã truyền đi khắp Tây thổ tu luyện giới.

Dường như tất cả mọi người đều biết tin tức về cuộc đại chiến giữa Khôn đức cùng ba cao thủ tuyệt đỉnh của tây thổ, thần uy cái thế của lão bạo quân đã làm cho cả tu luyện giới chấn động.

Còn tin tức về việc bọn Thần nam bị lão bạo quân Khôn đức phong ấn tại mười tám tầng địa ngục càng làm cho mọi người bàn luận không ngớt.

Đối với Thần nam, người tu luyện chẳng ai là lạ, có thể nói hắn là nhân vật nổi danh nhất trong giới tu luyện thời gian gần đây, với thực lực tuyệt đối của mình đã vinh dự bước lên bảo tạo đệ nhất thanh niên cao thủ.

Chẳng có ai ngờ rằng, đệ nhất cao thủ thanh niên tiềm lực vô hạn không ngờ lại bị lão bạo quân phong ấn.

Tin tức nhanh chóng được truyền về Đông thổ, tuyệt đại đa số mọi người đều cảm thấy đáng tiếc, một thanh niên cao thủ tiềm lực vô hạn lại bị phong ấn dưới 18 tầng địa ngục, chẳng khác gì đã bị hủy diệt.

Trong Côn luân huyền giới, Đại yêu ma Đoan mộ giận dữ ném vỡ chén rượu, hoàn toàn mất đi thần sắc ung dung ngày thường, phẫn nộ nói : "Khôn đức thật quá khinh người!"

Tiểu công chúa vẫn còn đang lưu lại yêu tộc thánh địa không muốn rời đi, nói với vẻ không tin tưởng : "Làm sao có thể như vậy ? mấy tên gia hỏa đó không phải là mèo có chín mạng sao? Không ngờ lại bị người ta phong ấn …?"

Đỗ gia huyền giới truyền đi tiếng gầm đầy phẫn hận :

"Làm sao như vậy được? Trời ơi, trời phụ Đỗ gia ta!"

"Khôn đức, đồ đáng chết!"



Lý gian huyền giới, cuồng nữ Lý Nhược Lan buồn bã thở dài nói : "Thật đáng tiếc cho một đối thủ."

Hàn địa ở cực bắc Đông đại lục, Đông phương trường minh ngước mặt nhìn trời im lặng hồi lâu, cuối cùng than thở : "Đáng tiếc! Thế gian thiếu ngươi, làm ta nhất thời cũng mất đi động lực tu luyện. Ngươi và ta cùng sinh ra trong 1 thời đại, lại cùng đến một thời đại, đến giỡ vẫn chưa thể đánh 1 trận đỉnh cao, thật là điều tiếc nuối nhất của đời ta. hi vọng ngươi có thể lập được 1 kỳ tích, đao phá hư không, chém giết thoát khỏi 18 tầng địa ngục!"

Trong tình dục đạo thánh địa, bạch y dâm tặc Nam cung ngâm say mèm, nâng chén nhìn trăng cảm thán : "Sờ sờ tay nàng, sờ sờ vai nàng (đoạn này trong Thập bát mô của Vi tiểu bảo thì phải) … Thần huynh, không thế cùng huynh thưởng thức mỹ nữ ở Đạm thai thánh địa nữa rồi, thật là đáng tiếc. Ta luôn có cảm giác, chúng ta là người cùng 1 đạo, đáng tiếc, đáng thương, ô hô ai tai".

"Rầm" 1 tiếng, tên tửu quỷ gục xuống bàn.

"Tên khốn Thần nam, không ngờ ngươi lại bị phong ấn, ta *&*%^ … không lúc nào là ta không muốn đi tìm ngươibáo thù."

Hỗn thiên tiểu ma vương đã đến Tây thổ, đang đi tìm lại thần kích, trong lòng hắn vô cùng phức tạp, biết được Thần nam bị phong ấn, hắn vừa hả dạ vừa thấy nuối tiếc.

Mỗi người khác nhau có một cảm giác khác nhau khi biết sự việc Thần nam bị phong ấn.

Lúc này, nhân vật chính trong câu chuyện đang mò mẫm trong địa ngục Tây thổ tối om không chút ánh sáng mặt trời.

Lão bạo quân nắm giữ bí mật khai mở 18 tầng địa ngục, dùng đại pháp lực nhốt Thần nam vào tầng thứ địa ngục mười hai

.

Thần nam từ nơi tràn ngập ánh sáng rơi thẳng vào thế giới hắc ám vô quang, hắn rơi bịch xuống đất. Trong địa ngục tà dị này, dù mạnh như hắn, đã đạt tới lục giai cảnh giới thì cũng chẳng nhìn thấy cảnh vật nào, ở đây hắn giống như bị mù, thật là quá dị thường.


Trong tầng 12 địa ngục ẩm ướt tối om, phát ra sát khí lạnh lẽo, Thần nam mò mẫm đứng dậy, hắn đã mất đi liên hệ với bọn Tử kim thần long, long bảo bảo, không cảm nhận được khí tức của bọn nó.


Thần nam tuy không có cách gì nhìn rõ cảnh vật, nhưng dần dần cũng thích ứng được với bóng tối, chàng cảm thấy vô cùng kì quái, tầng địa ngục mười hai này dường như rộng lớn vô biên, dường như chẳng có khởi đầu

Trước đây hắn đã đến tầng địa ngục thứ nhất, nơi đó chẳng qua chỉ là kho sách của quang minh giáo hội, diện tích không lớn. Sau đó hắn tiến vào tầng địa ngục thứ 2 nơi, nơi đó giam giữ rất nhiều sinh vật hắc ám như vong linh, thi sát. Tầng thứ 2 cũng không lớn lắm, theo suy luận của hắn, mười tám tầng địa ngục chẳng qua cũng chỉ là mười tám nhà lao, diện tích cũng không lớn gì.


Bây giờ, sau khi bị phong ấn ở tầng thứ 12, hắn liền bỏ ngay suy nghĩ cũ của mình. Bởi vì hắn dần phát hiện ra, nơi đây dường như không đơn giản như trong tưởng tượng, nơi đây rộng lớn vô cùng, dường như là 1 đại bình nguyên đen ngòm.

Hắn không cảm nhận được đám tử kim thần long, có thể tưởng tượng được khoảng cách giữa bọn chúng với hắn quá xa.

Thần nam không dám lớn tiếng gọi đám long bảo bảo, bởi vì trước khi bị phong ấn, chàng đã nghe thấy Khôn đức và giáo hoàng nói chuyện với nhau, dường như tại tầng 12 này có phong ấn 1 ma vương.

Theo cách nói của Khôn đức, Ma vương đã bị phong ấn bảy ngàn năm, có lẽ đã biến thành bộ khô cốt.

Nhưng mà, đó chỉ là dự đoán, có trời mới biết được tên ma vương bị Khôn đức phong ấn đó đã chết thật hay chưa, nếu như hắn vẫn còn sống, đối với bọn Thần nam mà nói, có thể là một tai họa khó lòng tưởng tượng được.