Núi cao ngập mây, sông dài vạn dặm, đại thảo nguyên mênh mang… sơn hà tráng lệ giờ đang sụp đổ.
Hoa cốc mĩ lệ, gò đồi rực rỡ, núi rừng phong quang… tất cả đều tiêu tan. Những gì tươi đẹp trên mặt đất mênh mang đều triệt để hủy diệt!
Ánh sáng hỗn độn vô cùng vô tận trải ra, thiên địa nứt toác, từng vết nứt ngàn dặm chia cắt đại lục thành mười mấy phần.
Một trường tai nạn kinh hoàng, vô tình đại kiếp.
Tất cả đi đến tận cùng, chúng sinh tận hủy. Cảm giác trầm trọng lan tràn thiên địa, phảng phất có đôi hắc thủ vô tình đang dụng lực xé toang thiên địa.
Sơn hà, làng xóm đều tan thành mây khói.
"Ầm."
Thiên địa lay động, ngàn vạn sinh linh điêu linh, một phần của đại lục hoàn toàn tan nát.
"Ầm, ầm, ầm."
Thiên giới, Nhân gian, tàn phá thế giới, vốn có vô số không gian thông đạo đang nối nhau, lúc tận thế giáng xuống, đều vỡ tan, nơi tam giới giao nhau bùng lên hỗn độn thần quang, trở thành tử vong chi nguyên, hủy diệt hết sinh linh quanh đó.
Mạt nhật hạo kiếp!
Thiên địa gầm gào.
Chúng sinh cũng gào khóc, bách tính khắp Nhân gian đều chìm trong hoảng loạn, gần như suy sụp, trường tai nạn xưa nay chưa có giáng xuống khiến họ không biết trốn vào đâu.
Thần Nam từ Nguyệt lượng tiến vào Thiên giới, rồi trực tiếp về Nhân gian, được chứng kiến cảnh tượng tận thế.
Hắn có cảm giâc ngột ngạt trước cảnh thiên hôn địa ám, đại phá diệt chân chính chưa thật sự bắt đầu, đây mới là khai màn.
"Vì sao lại thế này, lẽ nào mọi người đều diệt vong?" Hắn ngẩng lên gầm hét.
Lời đáp là thiên phạt đã lâu không thấy. Tia sét khổng lồ từ vô tận hỗn độn đánh xuống.
"A…"
Hắn gầm lên giận dữ, lao vút lên đánh tan thiên phạt, lẫn vào vùng hỗn độn, toan dẹp hết mọi ngăn trở, tìm ra diệt thế nguyên hung.
Trong đó không có gì, ngoài một không gian thông đạo do hắn mở ra.
Hắn nhìn xuống mặt đất mênh mang, chúng sinh giãy giụa mà lòng dâng lên nỗi niềm vô lực bi thương, Thiên muốn diệt thế, ai ngăn nổi?
"Thái cổ chư thần quay về? Họ ở đâu, có thay đổi được tất cả không?"
Trước mắt chỉ có Thái cổ chư thần hùng mạnh mới có thể khiến thế giới đang hủy diệt thay đổi.
"Đi đâu? Đi đâu?" Thần Nam gầm lên, vừa phản khỏi Thần gia, trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
Lục đạo sắp tan vỡ, những người từng là thân nhân thành cừu nhân, bằng hữu xưa kia ở đâu.
Con đường phía trước mênh mang, không biết về đâu, bản thân hắn không chắc còn sống nổi, nói gì những người đó. Nếu sau đại phá diệt, người quen chết cả, thế giới cô tịch này còn ý nghĩa gì?
Hắn không do dự bay về phía Thần Ma lăng viên, từ khi sống lại, đó là nơi trọng yếu với hắn, mỗi lúc không thể quyết định được đều tìm về.
Thiên địa vạn vật tan vỡ lướt qua dưới chân hắn, lúc đến Thần Ma lăng viên, hắn ngây người, lăng viên còn đâu?
Mọi mộ bia mất bóng, chỉ còn lại cây Tuyết Phong dày đặc.
"Ầm."
Thiên địa nứt vỡ lan tới tận đây, khe nứt kéo từng mảng cây Tuyết Phong chìm xuống, hoa rơi vô tận, phất phơi mang theo nỗi bi thương mênh mang.
Thần Nam gầm lên, thân thể hóa thành một đạo thần quang, định tiến vào tổ mạch, không chừng Thần bí nhân còn ở đó, cả tàn khuyết thi thể hắn từng thoáng thấy.
Nhưng hắn lại thất vọng, dưới mặt đất không có gì, tổ mạch cũng không còn, nửa khúc thi thể và Thần bí thanh niên cũng vậy.
"Vì sao lại thế?" Hắn ngửa mặt gầm rống.
Không còn thời gian nữa, hắn bao về vùng núi ở miền trung Thiên Nguyên đại lục, nhanh chóng nhìn thấy tử vong tuyệt địa, nhưng trừ cảnh đổ nát và ánh sáng hỗn độn ra, không còn gì khác.
Ma Chủ vắng bóng, Vô Danh thần ma cũng đã đi, nơi đó thật sự thành tử vực, ánh sáng hỗn độn phá tan tất cả.
Trong lòng hắn đau nhói, những gì từng có trên mặt đất chắc sẽ bị quét sạch khỏi dòng lịch sử, sau cùng chẳng còn gì. Vĩnh hằng cô tịch đáng sợ hơn hết.
Hắn cực tốc phi hành, mặt đất đang tan vỡ trôi lại phía sau, tiếng gào rống của chúng sinh vọng khắp thiên địa, ngày tàn tới khiến tất cả hoảng sợ cực điểm nhưng chỉ biết giãy giụa, gào hét.
Hắn đến ngoài Vĩnh hằng sâm lâm, vùng rừng nguyên thủy vẫn còn nhưng Tiểu lục đạo đã biến mất.
Hình như đó chỉ còn là một vùng rừng nguyên thủy, những thứ như Huyết hải đáng sợ và cả hoang mạc đều không xuất hiện.
"Nơi này đã tan biến… lẽ nào toàn bộ chủ nhân của Tiểu lục đạo đã quay lại. mang tiểu thế giới của mình đi?"
Trời đất mênh mông, lòng hắn hoang mang không biết nên đi đâu.
Lời tổ mẫu còn vang bên tai, bảo hắn đi tìm thiên giai cao thủ cùng đối kháng hủy diệt đại kiếp, một mình ắt khó lòng sinh tồn.
Hắn tuy muốn tìm bằng hữu cũ nhưng trước mắt chúng sinh hoảng loạn, phân cách tại các giới, thiên địa lại vô cùng, biết tìm nơi đâu?
"Phải sống, nỗ lực mà sống sót."
Hắn gầm lên, lần vào vòm xanh, xuất hiện tại Tây phương Thiên giới.
Trong Tây phương Thần Vực một thời phồn thịnh, giờ đang tan nát, chúng thần tụ tập lại, mọi nội thiên địa chật ních, những thiên giai cao thủ như Pháp Tổ, Hắc Ám đại ma thần, Minh Thần, Âm Ảnh ma thần đứng trên không che kín một vùng không gian tương đối bình hòa.
"Thần Nam ngươi tìm người cùng độ kiếp chăng?" Pháp Tổ thấy hắn đầu tiên, lớn tiếng truyền âm: "Đáng tiếc, chúng ta đủ người rồi, không cần ngoại nhân gia nhập. Hơn nữa vừa nãy Nguyệt lượng vang lên tiếng ma khiếu kinh thiên động địa nói ngươi là kẻ khi sư diệt tổ… loại người này Lục đạo nan dung!"
Pháp Tổ cười lạnh lùng, trong mắt cũng lạnh theo.
Hiện thực là thế, lúc quan trọng, những lớp mặt nạ không cần nữa, Pháp Tổ vốn có xích mích với hắn, giờ là lúc té nước theo mưa, thẳng thừng cự tuyệt.
"Mời ngươi đi cho, đây là nơi của Tây phương chúng thần, người ngoài không được tự ý xâm nhập." Hắc Ám đại ma thần trực tiếp trách móc.
"Ha ha… ha ha…" Thần Nam ngửa mặt cười vang, thế giới này quả hiện thực. Hắn quát lớn: "Ta không tìm các ngươi đối kháng đại kiếp, cứ yên tâm. Dù khắp thiên địa không có thiên giai cao thủ cần ta gia nhập, mình ta cũng sống an lành. Hôm nay lão tử đến đây khiêu chiến. Lục đạo tan vỡ thì sao? Ta phải đại chiến với các ngươi một phen, kiểm nghiệm tu vi tiến cảnh."
Hắn không nuốt nổi lời lẽ của mấy tên này, các thiên giai cao thủ của Tây phương biến sắc, hiện tại là lúc chống lại thiên địa đại kiếp sắp giáng xuống mà tên điên này lại khiêu chiến họ, rõ ràng là trả đũa.
Ánh mắt Thần Nam sắc như lưỡi dao nhìn quanh.
"Giết."
Không nói gì thêm, hắn hóa thành một đạo thần quang lao vào Pháp Tổ, một tuyền phá toái không gian, thiên địa lay động khiến không gian càng ngày càng nứt vỡ lớn hơn.
Pháp Tổ chưa kịp phát ra chú ngữ đã bị một quyền hất văng đi. Tuyệt đối cường thế, tu vi kinh nhân khiến y biến sắc.
"Loại khi sư diệt tổ như ngươi không có chỗ dung thân trên thiên địa, ở đây đâu cho phép ngươi làm càn." Hắc Ám đại ma thần gầm lềm lên, cùng Minh Thần phát ra tử quang chụp lên Thần Nam.
Hiện Thần Nam song linh hợp nhất, là thần hay ma đều do ý niệm, thấy tử quang rợp trời đổ tới, thần quang quanh mình thu liễm, tử vong khí tức tràn ra, dáng vẻ còn giống tử thần hơn Minh Thần, lao thẳng tới.
"Ầm."
Chưởng lực lay động sơn hà, liên tục giao kích với Hắc Ám đại ma thần và Minh Thần, vùng không gian Tây phương tổ thần duy trì ổn định xuất hiện từng khe nứt hỗn độn, các thiên giai cao thủ vô cùng kinh hãi.
"Các ngươi là Tây phương tổ thần, tu vi sao tồi thế?" Thần Nam châm chọc.
Vụt, vụt.
Thêm hai nhân ảnh từ trong chúng thần bay lên, Hỏa Hệ tổ thần và Lôi Hệ tổ thần cùng bay lên, tức thì nghiệp hỏa vô tận và lôi quang lợi hại không kém thiên phạt tràn ra, chiếu sáng tầng không.
"Hóa ra Tây phương còn không ít lão bất tử." Thần Nam không hệ sợ sệt lao thẳng vào vòng vây của ngũ đại thiên giai cao thủ phe Pháp Tổ.
Bị ngũ đại cao thủ vây công mà hắn vẫn ung dung như đang tản bộ.
Sau khi niết bàn trùng sinh từ thể nội Viễn tổ, cơ thể hắn ẩn chứa sức mạnh không tưởng tượng nổi, lần tái sinh này biến hóa bất ngờ, cộng thêm song linh hợp nhất khiến hắn khác hẳn xưa, tu vi vươn lên tầm cao mới.
Các Tây phương thiên giai cao thủ động nộ, Thần Nam hung hăng công kích kiểu này sẽ hủy hết những gì họ khổ tâm gìn giữ. Trong lúc ai nấy nỗ lực sinh tồn trước khi đại phá diệt, hắn lại đến gây chiến.
Thần Nam dựa vào mẫn duệ phát giác, trong số chúng thần còn hai, ba thiên giai cao thủ chưa ra tay, tựa hồ đang bảo vệ gì đó, hắn cũng cảm ứng được nguyên khí dao động tinh thuần nhất ở chính giữa chúng thần.
"A…"
Hắn gầm vang, đánh tan lôi quang ngập trời, đối chưởng với Hắc Ám đại ma thần, vượt qua vô tận nghiệp hỏa, vượt luôn tử vong ngăn cách của Minh Thần, vận dụng sức mạnh của Thời Không bảo tàng, hóa thành một đạo ma quang lao xuống đất.
Chúng thần đại loạn, mấy vị thiên giai cao thủ đều biến sắc.
"Ngăn hắn lại." Tất cả gầm lên.
Dưới đất quả nhiên có linh tuyền, thần mạch, linh căn do các thiên giai cao thủ dùng đại pháp lực kéo từ các nơi đến.
Thần Nam tống ngay mấy linh căn vào nội thiên địa, rồi bay lên, không buồn ngoái lại.
"Chết tiệt, mấy linh căn mạnh nhất Tây phương bị hắn cướp rồi." Pháp Tổ phần nộ gầm lên.
Các thiên giai cao thủ đều phẫn nộ.
"Giết hắt. Nhất định phải giết hắn."
"Chúng ta cử ra bốn người là đủ."
Hỏa Thần thở dài: "Chúng ta có năng lực giết hắn nhưng phải là khi hắn không bỏ chạy, hiện tại còn đuổi được sao?"
Từ Tây phương Thần Vực vang lên tiếng gầm phẫn nộ, ai nấy bừng lên lửa giận.
"Sau đại phá diệt nếu hắn may mắn sống sót, chúng ta sẽ diệt hắn."
"Các ngươi yên tâm, ta sẽ sống sót, lúc đó ta sẽ chủ động đến bái hội." Thần Nam ung ung thoát đi.
Từ Tây phương, hắn lại sang Đông phương Thiên giới.
Đông phương chúng tiên phân thành hai phe, một là Thái Cổ Lục Tà mới quay về, còn lại là mấy vị Thái cổ Đông phương cường giả.
Nam Cung Tiên Nhi là một trong lục tà, thấy Thần Nam xuất hiện, định lôi kéo hắn gia nhập nhưng bị Tuyệt Tình đạo tổ và Phá Diệt đạo tổ cực lực phản đối.
"Chúng ta không thu lưu loại khi sư diệt tổ." Tuyệt Tình đạo tổ lạnh giọng trào phúng.
Phá Diệt đạo tổ càng cay độc: "Mời ngươi đi cho, chúng ta không cần thêm thiên giai cao thủ gia nhập, không thấy lục tà tề tụ đủ sao?"
Thần Nam không ngờ Nam Cung Tiên Nhi còn niệm chút tình cũ nên không muốn gây khó cho nàng, hắn lạnh giọng: "Tuyệt Tình đạo tổ, cả Phá Diệt đạo tổ, hiện tại ta khiêu chiến với các ngươi."
Bất kể hai người có đồng ý không, hắn lao tới, hiện tại Lục đạo sắp tan vỡ, thực lực là chân lý rõ nhất, đối diện với lời trào phúng lạnh lùng, có lúc quyền đầu mạnh hơn đạo lý.
Ba dải hào quang quấn lấy nhau, thoáng sau Thần Nam tung chưởng đáng nay tay phải Phá Diệt đạo tổ, khiến nó tan biến như băng tuyết gặp hơi nóng.
"Tưởng các ngươi có bản lãnh cuồng vọng, bất quá như vậy mà thôi." Lời lẽ miệt thị khiến Phá Diệt đạo tổ khó chịu hơn bị giết.
"Bình."
Một quyền đánh bay Tuyệt Tình đạo tổ, Thần Nam đứng ngang nhiên, xua xua tay: "Bất quá như thế là cùng."
Lục tà kinh hãi, trừ Nam Cung Tiên Nhi, tất cả đều xông tới, Thần Nam lùi lại như bay.
Phe thiên giai cao thủ còn lại của Đông phương Thiên giới tuy chưa buông lời sỉ nhục nhưng thái độ cực kỳ lạnh lùng. Thần Nam đánh sau liền lui ngay.
Tuy công lực đại tiến, đánh bại những kẻ sỉ nhục hắn nhưng hắn không cười nổi, thiên địa mênh mang, đâu là nơi dung thân? Hắn trỗi lên cảm giác cô tịch khó tả.
Hắn lại xuống Nhân gian giới, tốc độ nứt vỡ ngày càng kịch liệt, ngày hoàn toàn bị hủy diệt không còn xa, chúng sinh gào khóc không ngừng.
Đúng lúc đó, hắn cảm giác áp lực hùng hồn, không gian vỡ tan, Tuyệt Đại quân vương Sở Tương Ngọc không xuất hiện theo không gian chi môn mà trực tiếp phá tan không gian giữa hai giới.
Áp lực vô tận tràn khắp thiên địa, khe nứt hỗn độn xuất hiện, nơi y đến, địa vực hủy diệt, hóa thành ánh sáng hỗn độn trào lên.
"Sau cùng Thái cổ chư thần cũng quay lại." Sở Tương Ngọc ngẩng lên hét vang, cái thế ma uy khiến Nhân gian giới rung chuyển, ma vân ngút trời, không ngoái đầu lại lao lên Thiên giới, tiến vào vô tận tinh không.
Đồng thời, ở vùng tàn tích Phong Đô sơn, không gian chi môn nối đệ lục giới và Nhân gian sáng rực, hai thân ảnh cao lớn vượt giới tiến lên. Họ phát ra khí tức thôn sơn hà, phá tan ánh sáng hỗn độn của Nhân gian và Thiên giới, tiến vào vô hạn tinh không trên Thiên giới.
Cuối cùng Thần Nam cũng biết các cường giả mạnh nhất như đạo chủ Tiểu lục đạo đi đâu? Thái cổ chư thần sẽ xuất hiện tại tinh không, chiến trường sau cùng có lẽ ở đó.
"Ầm."
Không gian lại vỡ tan, một hắc phát thanh niên hiện thân phát ra ma khí ngùn ngụt.
"Phụ thân." Thần Nam tăng tốc cực hạn, sau cùng thấy được thân ảnh ma tính Thần Chiến, cùng lên Thiên giới bay về tinh không rộng lớn.
Thêm một cỗ khí tức khiến Nhân gian giới rung lên, Thần Nam ngẩng đầu nhìn thấy một tấm Thái cực đồ khổng lồ mang theo Thần bí thanh niên từ Thần Ma lăng viên bay lên.
Thái cực đồ quả nhiên bị Thần bí thanh niên thu về.
"Gào."
Ma khiếu chấn thiên, Bái Tướng đài xuất hiện nơi chân trời, thiên cổ Ma Chủ đứng trên nó, bay vào Thiên giới tinh không…
Lục đạo sắp đại phá diệt, ngày Thái cổ chư thần quay về, những cường giả mạnh nhất đều nghênh chiến.