Thần Mộ

Chương 129: Ẩn bí sơ hiện



Thần Nam tại đấu trường của Thần Phong học viện giết chết Tam Giai Á long, sát tử Chiến Thần học viện thanh niên cao thủ Tiểu Hầu gia Thần Uy, nhất thời uy danh lại tăng lên một cao độ mới, một lần nữa lại trở thành một tiêu điểm cho tu luyện giả đàm luận.

Mỗi người có một kiểu bình phẩm khác nhau. Có người cho rằng hắn quá lạnh lùng tàn khốc, có người thì cho rằng hắn hành sự quả cảm, đáng mặt nam nhân thực thụ. Tuyệt đại đa số những người trẻ tuổi đều tán đồng thái độ của hắn. Biểu hiện thần dũng làm đa phần thanh niên sùng bái không thôi, thậm chí có nhiều nữ sinh cũng tìm trăm phương nghìn kế để tìm hiểu về sinh hoạt thường ngày của hắn.

Trận chiến này cũng làm Thần Nam thụ thương không nhẹ. Sau khi về đến sâu trong rừng trúc, hắn cấp tốc điều chỉnh lộ tuyến hành công của huyền công trong nội thể, cường hành đem huyền công nghịch chuyển đảo chiều lại. Sau cùng hắn giặt giũ thay đổi y phục, tẩy sạch những vệt máu trên thân. Hắn không muốn bị Tiểu Thần Hi trông thấy trong bộ dạng toàn thân dính đầy huyết.

Sau khi tắm rửa xong, hắn mặc y phục bước ra ngoài. Trong viện xá rất yên tĩnh, Tiểu Thần Hi được ba vị tuyệt thế cao thủ đưa đi chơi, hiện tại chưa về. Hắn bắt đầu đả tọa điều tức.

Đúng như hắn sở liệu, nội thể hắn hắc lượng chân khí lại mạnh mẽ phân chia, chỉ có điều cùng kim hoàng sắc tinh thuần chân khí tịnh không bài xích. Hai thứ này dường như là cùng một nguồn gốc, bình an đồng hành.

Thần Nam thở dài một hơi. Cứ thế này này, sớm muộn có ngày, kim hoàng sắc chân khí trong nội thể hắn cũng bị hắc lượng chân khí lấn át hoàn toàn.

Hắn ở trong phòng không ngừng vận chuyển huyền công, chữa trị cho những kinh mạch và phủ tạng bị hư tổn, đến tận tối mới kết thúc. Khi hắn mở mắt thì phát hiện Tiểu Thần Hi đang chớp chớp đôi mắt to nhìn hắn, trong mắt đầy những lo âu, hiếu kì, kinh dị.

"Thần Hi về rồi à! Ban ngày cùng các lão gia gia đi chơi có vui không?"

"Vui lắm! Duẫn gia gia cõng muội lên không trung phi qua phi lại, vui lắm. Người nói, nếu muội theo phương pháp của người tu luyện, sau này sẽ dạy cách bay đó cho muội." Tiểu Thần Hi vẻ mặt đầy hưng phấn nói.

Thần Nam mỉm cười, xoa nhẹ đầu nó, nói: "Muội muốn tu luyện pháp môn không?"

Tiểu Thần Hi nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Giờ thì chưa muốn!"

Thần Nam cười khổ. Không hiểu sao, Tiểu Thần Hi không muốn tu luyện thiên sinh.

Tiểu Thần Hi đột nhiên nhớ đến điều gì, nét mặt rất nghiêm túc, nói: "Ca ca! Vừa nãy khi người đả tọa điều tức, muội trông thấy hai quang cầu từ nội thể người chạy khắp nơi, nhưng mà muội chỉ thấy trong một chớp mắt, bọn chúng liền biến mất không thấy đâu nữa."

Thần Nam kinh hãi, hỏi lại: "Hai quang cầu? Sao ta không hề cảm giác được nhỉ?"

"Là thật đó, Thần Hi không nói gạt đâu. Một cái kim quang sáng rực, một cái ô hắc quang lượng, hai quang cầu đều chỉ bé bằng nắm tay thôi. Bọn chúng liên tục chuyển động, luôn luôn va vào nhau, nhìn giống như là đánh nhau." Tiểu Thần Hi nét mặt rất nghiêm chỉnh.

Thần Nam trầm ngâm suy nghĩ, rất lâu mới nói: "Thần Hi, chuyện này không được kể cho bất kỳ người nào nghe, kể cả tam lão gia gia cũng không thể nói, biết chưa?"

"Thần Hi biết rồi, không nói cho bất kỳ người nào."

Thần Nam cười, ôm lấy nó, nói: "Còn nhớ thân thế mà huynh đã tạo ra cho muội không? Nghìn vạn lần không được nói khác đi trước mặt ba lão gia gia nhé."

Tiểu Thần Hi cười tươi tắn: "Đương nhiên là nhớ! Ca ca cứ luôn xem muội như tiểu hài tử, thật ra Thần Hi biết rất nhiều chuyện, tuyệt đối không nhắc với ai khác về chuyện ở Cổ Tiên di địa."

Tiểu Thần Hi thật sự là hài đồng thành thục, có lúc tâm trí nó như một người lớn, chỉ có điều tâm tính thích chơi đùa làm nó rất giống như tiểu hài tử.

Thần Nam vỗ vỗ vào lưng nó, cười nói:" Ca ca đương nhiên biết Thần Hi rất thông minh mà. Chỉ có điều có một số bí mật rất kinh người, ca ca sợ muội không cẩn thận lộ ra."

"Ca ca yên tâm đi, Thần Hi biết chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói mà." Thần Hi như một người lớn, trên gương mặt nhỏ non nớt là một thần sắc trịnh trọng, làm người ta trông thấy phải bật cười.

"Thần Hi, ca ca nói cho muội nghe một chuyện"

" Ca ca muốn nói gì?"

Thần Nam sau một lúc cân nhắc, nói: "Một thời gian nữa, ca ca phải đi làm một việc, có lẽ rất nhanh sẽ trở về nhưng cũng có khi mất rất nhiều thời gian. Khi ta không có ở đây muội và ba vị lão gia gia sẽ sinh hoạt chung, được không?"

Tiểu Thần Hi có chút không nguyện ý: "Ca ca, người muốn đi nơi đó, vì sao không mang theo Thần Hi?"

"Ca ca muốn đi điều tra một bí mật động trời. Nếu Thần Hi bên cạnh, ca ca có thể rất nguy hiểm, ca ca sẽ không yên tâm, không thể toàn lực điều tra. Muội ở đây đợi ca ca, khi nào xong việc ta sẽ về tìm muội."

Tiểu Thần Hi vẫn có ý không chịu: "Ca ca, người phải đi lâu vậy sao? Không có ca ca bên cạnh, muội cảm thấy rất cô đơn. Muội sẽ rất nhớ ca ca đó."

"Nói nhanh thì chỉ khoảng vài ngày, chậm thì có lẽ cần... nửa năm." Nói đến chỗ này, hắn định muốn nói là thời gian một tháng, nhưng đột nhiên đến lúc đó lại sửa thành nửa năm. Không lâu sau khi đến điều tra tử vong tuyệt địa, hắn có một dự cảm là có thể có vài thứ sự tình sẽ phát sinh với hắn nhưng không biết đích xác là chuyện gì, không biết sau này có thể trở về không nên phải nói thời gian xa xa một chút.

"Ca ca, Thần Hi rất hy vọng người sớm quay về, nếu không muội ngày ngày đều nhớ người..." Tiểu Thần Hi nói nhỏ xíu, vẻ mặt như có điều gì mất mát.

"Thần Hi ngoan, không được thương tâm. Ca ca sẽ làm theo lời muội, cố gắng về sớm. Đi! Ca ca đưa muội đi xem chợ đêm."

Vài ngày sau, đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học viện đã đến giai đoạn cuối cùng. Tuy cao trào vẫn tiếp tục, nhưng cũng không xuất hiện một cảnh tượng nào ngoạn mục như cảnh Thần Nam cùng Tiểu Hầu gia Thần Uy đại chiến, hay là cảnh đấu tới kẻ sống người chết.

Tuy đại chiến mấy ngày qua cũng rất hấp dẫn, nhưng trong lòng những người quan chiến không thể tự chủ lại nhớ đến thân ảnh của Thần Nam, tưởng tượng đến thần dũng ngày hôm đó. Rất nhiều người tiếc rẻ đoán, nếu như Thần Nam có thể tham gia cuộc chiến của thanh niên cường giả ưu tú, thành tích đạt được sẽ như thế nào.

Khi đại chiến tiến hành đến ngày thứ bảy, chỉ còn lại mười hai tuyển thủ. Trong số này cũng có vài người mà Thần Nam chú ý. Nữ bạo long kỵ sĩ Lị Toa của Chiến Thần học viện và đệ đệ Tác Ân, nữ ma pháp sư bịt mặt thần bí Ngải Lệ Ti của AÌ0o Ma học viện, đệ nhất cao thủ của Thần Phong học viện Tiêu Phong, tuyển thủ luôn ẩn tàng thật lực Tiềm Long của Tiên Vũ học viện.

Năm người này không hề chính diện giao phong, hiển nhiên là Phó viện trưởng tứ đại học viện từ lúc chọn người ra đấu đã cố ý an bài như thế. Bọn họ không muốn mấy người này khi mới bắt đầu đã trực tiếp đụng độ nhau.

Khi cuộc đấu tiến hành đến ngày thứ tám, một tin tức đáng sợ bắt đầu lưu truyền trong số đông tu luyện giả. Có người phát hiện cách Thần Phong học viện vài trăm dặm, bên ngoài đại sơn hùng vĩ ngất trời, có một sơn cốc tràn ngập tử vong khí tức. Bên trong cốc có hàng ngàn vạn khô cốt, chất cao như núi.

Tin tức này như ôn dịch đáng sợ, nhanh chóng lan truyền đến từng ngóc ngách. Chỉ trong hai ngày, hầu hết tu luyện giả tại Tội Ác chi thành đều đã biết đến việc này.

Tin tức càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng mọi người đều biết, trong chốn tử vong tuyệt địa đó xương phơi đầy đất, xương đầu cự nhân và xương của cự long nơi nào cũng thấy. Có vô số ngọn núi được xếp bằng đầu cốt cự nhân và khô cốt cự long, thậm chí một số khô cốt còn chiếu ra ngàn vạn bạch mang giống như là thần cốt!