Thần Mộ

Chương 253: Tưởng sát nhân



"Nàng phải như thế nào mới có thể thoát khỏi Cản Thi phái?" Thần Nam quả thật hi vọng thiếu nữ có thể lập tức rời khỏi đây, hoàn toàn thoát ra khỏi phái này.

"Đợi ta xua tan hoàn toàn tử khí trong người, hồi phục lại trạng thái mạnh mẽ nhất có thể, tới lúc đó sẽ không có kẻ nào có thể là đối thủ của ta", thần sắc kiêu ngạo của thiếu nữ đượm vẻ trẻ con.

Nếu như để bọn người Cản Thi phái biết được rằng Linh Thi mà bọn chúng đã tốn bao nhiêu công sức vất vả mới khiến Thi vương biến đổi tiến hóa thành, cuối cùng đã rời bỏ bọn chúng, nhất định bọn chúng sẽ đấm ngực dẫm chân, hối hận vô cùng.

Thần Nam có chút không yên tâm, hỏi: "Nàng quả thật có thể thoát khỏi sự đeo bám của lũ tà vật trong đại sơn hay sao?"

"Yên tâm đi, tới lúc đó bọn chúng nhất định không phải là đối thủ của ta, ta và bọn chúng không giống nhau, ta đã hoàn toàn thoát ra khỏi sự kìm kẹp của thể xác, ta có thể tu luyện giống như người bình thường, có thể tiến quân tới lĩnh vực cao hơn". Nói tới đây, thiếu nữ có chút ngại ngùng, vẻ mặt đỏ bừng, nói:

"Những điều này đều là ta trong lúc mơ hồ đã nghe người ta nói, ta nghĩ chắc đều là sự thật, trong thiên hạ này sẽ không có kẻ nào là đối thủ của ta".

Thần Nam dần bớt đi đau thương, và cảm giác thất vọng, gật đầu nói:

"Thế thì tốt, ta sẽ tới bên Phong Đô sơn chờ nàng, cung cấp huyết tinh cho nàng, cho tới khi nàng có thể rời khỏi nơi này mới thôi".

"Được, quyết định như thế nhé!" Thiếu nữ tỏ vẻ vui mừng, nàng ta lao lên trời, định đi như vậy, nhưng như chợt nhớ ra điều gì, hỏi: "Ngươi hãy nói cho ta biết, Vũ Hinh mà ngươi nói có quan hệ gì với ta".

Thần Nam đau khổ nói: "Nàng là nàng, nàng ấy là nàng ấy, không hề có quan hệ gì hết", chàng không muốn người thiếu nữ này có chút phiền não nào hết, cố gắng giữ vững tình cảm của mình, che dấu đi những tình cảm thật sự của mình.

"Nói dối, ta đã cảm thấy ngươi đang nói dối, mau nói cho ta biết" Vẻ mặt người thiếu nữ đỏ bừng, dường như rất tức giận.

Trong lúc này, Thần Nam dường như bị đẩy vào linh cảm không hay:

"Vũ Hinh thật sự đã hoàn toàn biến mất sao? Người con gái vừa mới sống lại này quả thật không có quan hệ gì với Vũ Hinh sao?"

Lúc này, chàng có chút không khống chế được bản thân, buột miệng nói:

"Nàng Vũ Hinh xưa kia đã chết, nhưng cơ thể của nàng ấy vẫn được giữ lại, sau đó sinh ra linh trí, Vũ Hinh sống lại chính là nàng."

"A.. đầu của ta đau quá! Ta....a.."

Ánh sáng bảy màu trong quan tài chói lóa, thiếu nữ điều khiển chiếc quan tài lao lên bầu trời, vừa kêu vừa nhanh chóng lao về phía đại sơn, chiếc nắp quan tài vốn lơ lửng trên không trung cũng bay theo, trong không trung chỉ còn lại hai đạo cầu vồng bảy màu.

Cùng với sự bỏ đi của thiếu nữ, nguồn sức mạnh vốn đang khống chế Thần Nam cũng biến mất, chàng từ trên không trung hạ xuống, lúc này chàng muốn cứ thế chìm xuống mãi. Vừa nãy mới ở bên thiếu nữ một thời gian ngắn, chàng đã có cảm giác thật ấm áp, nhưng nàng bỏ đi cảm giác đau đớn đó lại trở lại, tâm trạng tuyệt vọng vô cùng lại trở lại.

Nộ hỏa bừng bừng bùng cháy trong người Thần Nam, hai mắt chàng phát ra hai đạo huyết quang, ma khí cuồn cuộn từ trong người chàng bùng phát ra ngoài, chính trong lúc này, chàng có một cảm giác muốn trở lại, muốn giết hết cả thiên hạ. Chàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh sáng thù hận trong mắt dường như xuyên thẳng vào hư không, tới mãi tận trời cao, giống như nhìn thấy bổn nguyên.

"Giết, giết, giết...."

Thần Nam muốn điên cuồng chém giết, chàng muốn chống lại hư vô mịt mùng, lại không nơi nào là không có những kẻ chúa tể cầm nắm vận mệnh, chỉ là chàng không có sức mạnh như vậy, nhìn hư không vô tận, ngọn lửa thù hận trong mắt chàng hóa thành không cam tâm khuất phục. Lúc này, trong tim chàng giống như có thứ gì đó đang gặm nhấm, vô cùng khó chịu, nhưng hình như có một giọng nói đang nhắc nhở chàng, cần phải nhẫn, nhẫn, nhẫn, nhẫn ...

Thần Nam từ từ thu lại ánh mắt, đưa mắt nhìn đám đông những kẻ thuộc Cản Thi phái. Nghĩ lại, Vũ Hinh vốn lương thiện đã hóa thành Thi vương tà ác hàng nghìn năm, chàng có cảm giác như muốn phát điên, trái tim chàng đau nhói, luôn muốn chém giết đám người Cản Thi phái thành muôn nghìn mảnh.

Lúc này đây, cùng với sự bỏ đi của chiếc quan tài, đám đông giới tu luyện đang đứng xem cùng với những kẻ thuộc Cản Thi phái đều đã dần dần định thần lại từ không khí kìm kẹp, sợ hãi, ánh mắt của đám đông tập trung lên người Thần Nam.

Lúc này, trong lòng mọi người đều có cảm giác mơ hồ khó hiểu, không biết tại sao Thi vương lại tha cho Thần Nam, không hề lấy đi tính mệnh của chàng ta. Đám đông người của Cản Thi phái nghĩ thế nào cũng không thế hiểu được, mấy tên trưởng lão nhìn nhau, bây giờ cần phải ổn định cục diện dương uy cho Cản Thi phái, trưởng lão Cổ Phong trong giáo vận nội lực lớn tiếng nói:

"Chư vị đều đã nhìn thấy rồi đó, người con gái lúc nãy chính là một trong những Thi vương hùng mạnh nhất của Cản Thi phái, ta tin rằng nhiều người đã có thể đoán ra được lai lịch của nàng ta".

Nghe tới đây, đám đông đều nhao nhao lên:

"Chẳng lẽ đó chính là một trong ba đại vô địch cổ thi trong truyền thuyết hay sao?"

"Trời ơi, ba đại vô địch cổ thi danh tiếng đã lưu truyền hàng nghìn năm, hôm nay mới may mắn được nhìn thấy!"

"Đó là nhân vật hùng mạnh nhất trong truyền thuyết đó sao?"

"Vô địch cổ thi từ hàng ngàn năm trước đã danh chấn thiên hạ, lại xuất hiện trên thế giới này, đúng là không thể nào có thể tưởng tượng được!"

Ánh mắt của đám đông chuyển từ phía Thần Nam sang phía Cổ Kì thi, đám đông người của Cản Thi phái rất mãn nguyện với kết quả này, mục đích dương oai đã đạt được.

"Không sai, người con gái lúc nãy chính là một trong ba đại vô địch thi vương uy danh chấn động hai giới tiên phàm, tuy nhiên nàng ta đã không còn là Cổ thi rồi..."

Nói tới đây, Cổ Phong đột nhiên ngừng lại, nói:

"Nàng ta đã thoát li được sự trói buộc của xác, tử khí đã mất hết, nàng ta đã sống lại, trở thành một tồn tại vô thượng nửa thần nửa người, sớm muộn gì nàng ta cũng sẽ vượt qua thần, trở thành một nhân vật hùng mạnh nhất thiên hạ".

Đám đông người tu luyện đều nhao nhao lên.

Hàng nghìn năm nay, Cản Thi phái uy danh chấn động giới tu luyện, còn những điều kì bí về phái này cũng vô số. Từng có người nói rằng, bí pháp tối cao nhất của Cản Thi phái chính là tế luyện xác chết thành cơ thể sống, khiến cho những xác chết cổ xưa một lần nữa lại xuất hiện ý thức trở thành một nhân vật đặc biệt ở giữa hai giới người và thần, cuối cùng sẽ vượt qua thần.

Những truyền thuyết này được nói ra từ miệng của một thiên tài kiệt xuất của Cản Thi phái, trong những năm cuối đời ông ta đã từng mạnh dạn nghiên cứu, luận chứng những bí pháp tối cao trong phái, khi đó mặc dù chưa được kiểm chứng, nhưng ông ta kiên quyết tin rằng những bí pháp tối cao của Cản Thi phái là độc nhất vô nhị, có thể khiến cho một xác chết hàng nghìn năm xuất hiện linh trí, một lần nữa sống lại, đây cũng thuộc vào pháp nghịch thiên, cho dù là thần cũng khó lòng mà làm được.

Sinh mệnh ra đời là sự kì diệu lớn nhất của thiên địa, pháp tắc sinh tử là một trong những pháp tắc cơ bản quan trọng nhất trong thế gian, nếu như có thể hoàn toàn thấy được những điều bí mật ở trong đó, không còn nghi ngờ gì sẽ có được bản lĩnh kinh thiên động địa. Những nhân vật bán thần do Thi vương biến hóa thành căn bản không tuân theo những pháp tắc này, nó đi ngược lại những nguyên tắc sinh mệnh sinh sôi, đến pháp tắc của thiên địa cũng không thể gò bó được, những thành tựu trong tương lai của nàng ta sẽ còn đáng sợ hơn cả thần.

Cản Thi phái trên dưới đều dương dương tự đắc, những thanh niên đệ tử đều mang vẻ mặt cao ngạo, giống như những bậc chí tôn hàng đầu của giới tu luyện đã xuất hiện trên người bọn họ.

Cổ Phong nội lực thâm hậu, giọng nói vang vọng khắp các ngóc ngách, ông ta lớn tiếng thét lên:

"Tin rằng nhiều người tu luyện võ công cao thâm do đường xa vẫn chưa kịp tới được đây, sau khi thông qua sự thương lượng của các vị nguyên lão, đã quyết định đại hội Cản Thi phái sẽ kéo dài trong vài ngày, hoan nghênh các vị cường giả tới khiêu chiến!"

Nói đùa, vừa nãy đã xuất hiện một thượng cổ Thi vương ngự không phi hành, hơn nữa đã tiến hóa tới bước không thể nào có thể tưởng tượng nổi, trong thấy một nhân vật nửa thần nửa người đáng sợ như thế, bây giờ còn có ai dám lên khiêu chiến nữa?

Rõ ràng người này đã ra đứng tại sân đấu, tuy nhiên lúc này không có ai ra mặt, người đàn ông trung niên tỏ vẻ kiêu ngạo, tuy nhiên không hề rõ ràng ngoài những người đứng gần đó ra, những người ở phía xa đều không nhìn thấy gì.

"Cản Thi phái chúng ta sau ngàn năm mới lập lại môn phái, trong ngày có ý nghĩa trọng đại này, muốn thiên hạ cao thủ chỉ giáo, tìm ra những điểm mà chúng ta tu luyện chưa hoàn thiện" Nói tới đây, hai mắt người trung niên phát ra thần quang, tìm thấy Thần Nam trong đám người, lớn tiếng thét: "Trước đây không lâu, Đọa lạc thiên sứ của Cản Thi phái chúng ta, nhưng lại không có ai có thể phát hiện ra anh ta làm sao lại có thể giết được, Thần huynh đệ đã đến đến hiện trường, vậy thì ta xin mời Thần huynh đệ xuống đây chỉ giáo, để giải thích những khó hiểu ở trong đó".

Đám người ở bên ngoài nghe thấy lời này, đều đồng loạt tán đồng, bọn họ cũng muốn biết Thần Nam như thế nào có thể giết được đọa lạc thiên sứ mà đao thương không thể chém bi thương, lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Thần Nam.

Lúc này quanh người Thần Nam ma khí cuồn cuộn, giống như một ngọn ma hỏa màu đen đang bừng bừng thiêu đốt, mặc dù trong lòng chàng vô cùng đau đớn, muốn giết toàn bộ đám người trên dưới của Cản Thi phái, nhưng chàng vẫn đang cố nhẫn nhịn, chàng biết rằng lúc này đây chàng vẫn chưa có được thực lực như vậy, chỉ có thể kìm nén những đau khổ trong lòng lại.

"Thần huynh đệ, mời xuống võ đài chỉ giáo".

Lời nói của người đàn ông trung niên lại vang lên rất rõ ràng.

Câu nói này giống như thuốc nổ đã được châm lửa, bùng nổ trong tim của Thần Nam, chàng hận bọn người Cản Thi phái đến thấu xương, trong lòng vô cùng đau đớn, bây giờ mặc dù chưa thể loại trừ môn phái này, nhưng giết vài kẻ trong số bọn chúng thì vẫn có thể làm được.

"Ta ứng chiến!" Thần Nam lạnh lùng nói ra mấy chữ, nhấc Phương thiên họa kích bước tới giữa võ đài, những người xung quanh đều rẽ ra nhường đường cho chàng, bởi vì lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy một luồng khí lạnh thấu xương, sát khí lạnh lẽo khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.

Thần Nam, một thanh niên cao thủ ngay từ khi xuất đạo đã lập nên biết bao nhiêu kì tích, bây giờ trong giới tu luyện chàng ta càng được mọi người chú ý, gần đây hết chuyện lớn này đến chuyện lớn khác đều xuất hiện bóng dáng chàng, chàng gần như đã là một nhân vật truyền kì.

Đám đông không hiểu chàng tại sao lại tỏ ra thù hận Cản Thi phái đến thế, nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu phát sáng của chàng, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.

Thần Nam trong khi bước tới giữa trận, chàng lau đi vết máu trên khóe miệng, bình tĩnh quẹt lên thanh Phương thiên họa kích, thôi thúc nội lực, khiến cho máu hóa thành một vệt máu, chảy tới phía trên thanh kích.

Chàng bước đi kiên định, ý chí chiến đấu tăng cao, ánh mắt lạnh lùng khiến cho mọi người không ai dám nhìn thẳng vào. Bây giờ trong lòng Thần Nam chỉ có một ý nghĩ đó chính là "giết người, trảm thi"!