Đan phương là thập phần quý hiếm, là những ghi chép của những luyện đan sư về cách phối hợp các loại dược thảo, độ lửa nóng và trình tự dung hợp nước thuốc.
Từng đan phương như là từng linh hồn của luyện đan sư.
Luyện đan sư là một chức nghiệp đặc thù, ám chỉ những người có thể luyện hoá dược thảo thành đan dược.
Nhất giai luyện đan sư, có thể luyện hoá ra nhất giai đan dược, thường cho Tụ Linh Cảnh tu sĩ dùng.
Nhị giai luyện đan sư luyện đan có thể cho Dung Huyết Cảnh cường giả dùng.
Những luyện đan sư có địa vị cực kì cao. Bởi vì muốn trở thành luyện đan sư điều kiện vô cùng hà khắc.
Đầu tiên phải là người có thể chất tu luyện được cả hai thuộc tính hoả và mộc. Nhờ vào hoả linh lực mới có thể luyện hoá dược thảo, nhờ vào mộc linh lực ôn hoà dược thảo, mới có thể dung hợp các loại nước thuốc lại vào nhau.
Thứ hai, phải có linh hồn cường đại. Linh hồn luyện đan sư rất quan trọng trong việc luyện đan. Lý do đơn giản là trong quá trình luyện đan, luyện đan sư không trực tiếp dùng mắt để quan sát, mà là dùng linh hồn lực để quan sát những chuyển biến của dược thảo. Linh hồn càng mạnh, linh hồn lực càng mạnh. Nếu linh hồn yếu, không thể nào quan sát được dược thảo thay đổi như thế nào, dễ dàng thiêu cháy nó, lại chẳng phí công cốc.
Khi Mộc Chiến đi qua khu đan phương, hắn liền nảy sinh ý niệm muốn trở thành một luyện đan sư.
Hắn là thần thụ, mộc thể chất không thành vấn đề. Còn về hoả diễm, thì hắn đã có Phệ Sinh Mộc Diễm phụ trách thay thế hoả linh lực trong người hắn.
Lửa của Dị Hoả, làm sao lại thua hoả linh lực tu sĩ được chứ.
Chưa kể đến, Dị Mộc trong Phệ Sinh Mộc Diễm còn có thể tăng cường khả năng ôn hoà nước thuốc, tăng cao tỉ lệ thành đan.
Còn về phần linh hồn, buồn cười, thần thụ có linh hồn yếu sao?
Linh hồn của Mộc Chiến rất cường đại, linh hồn lực của Mộc Chiến là vô địch cùng cấp. Không ai trong cùng cấp mà có linh hồn lực vượt qua được thiên mệnh nguyên chủng được. Đó là còn chưa nói, Mộc Chiến còn là biến dị thiên mệnh nguyên chủng.
Chỉ là linh hồn lực của Mộc Chiến bị giới hạn trong cảnh giới, cảnh giới càng tăng, linh hồn lực càng mạnh.
Nhờ linh hồn lực mạnh, hắn mới có ngộ tính viễn siêu vạn vật.
Do đó, trở thành luyện đan sư không phải là vấn đề đối với Mộc Chiến.
Còn tại sao hắn muốn trở thành luyện đan sư? Đơn giản, luyện đan sư là chức nghiệp tuy đốt tiền, nhưng cũng kiếm tiền dễ nhất.
Tuỳ tiện bán ra đan dược, lập tức có người đến mua.
Là tu sĩ, ngươi không thể nào không cần đan dược.
Ngươi không cần đan dược tăng trưởng tu vi, thì cũng cần đan dược đột phá bình cảnh.
Ngươi không cần đan dược tăng cường sức mạnh, thì cũng cần dan dược chữa thương, phục mệnh.
Vì lẽ đó, luyện đan sư có địa vị rất cao. Thậm chí, nhị giai luyện đan sư có thể được đối đãi như Hoá Đan Cảnh cường giả.
Thế là Mộc Chiến quyết định trở thành một luyện đan sư.
Khúc Hà quản sự thấy Mộc Chiến lượn lờ ở chỗ đan phương, liền nghi hoặc không thôi. Không lẽ Mộc công tử còn là luyện đan sư?
Nghĩ đến đây, Khúc Hà có chút kích động, vị gia này làm mình chấn động từ chỗ này đến chỗ khác, giờ còn là luyện đan sư nữa thì …
Lộc, lộc đến chứ đâu!
Ánh mắt hắn nhìn về Mộc Chiến càng ngày càng nóng rực.
Luyện đan sư a, địa vị cao hơn quản sự quèn này của hắn nhiều lắm.
Khúc Hà liền chạy nhanh đến bên cạnh Mộc Chiến, xoa xoa tay, nở một nụ cười theo lão khả ái nhất có thể:
“Mộc công tử, ngài còn là luyện đan sư sao? Ngài muốn tìm đan phương gì?”
Mộc Chiến trả lời đạm mạc:
“Biết một chút a!
Sau đó, liền tiếp tục hỏi:
“Thiên Bảo Các các ngươi bán chạy nhất loại đan dược gì?”
Bán chạy nhất?
Khúc Hà nhíu nhíu mày, Mộc Chiến hỏi cái này làm gì, không phải muốn mua đan phương sao?
Ồ, không lẽ…
“Mộc công tử đây là muốn kinh doanh đan dược bán chạy nhất bổn Các sao? Làm như vậy có lẽ không tốt lắm đâu!”
Mộc Chiến liền nghĩ nghĩ, cũng thấy câu hỏi của mình hơi thất thố, cười cười xấu hổ một chút. Dĩ nhiên đi hỏi đan dược bán chạy nhất của đối phương với ý định kinh doanh, thương nhân nào lại đồng ý chia sẻ chứ.
Thế là Mộc Chiến liền hỏi ngược lại:
“Vậy cho hỏi có loại đan dược nào của bổn Các bán chạy nhưng cung không đủ cầu không? Tại hạ đúng là muốn kinh doanh nhỏ một chút đan dược, nhưng cũng không hi vọng ảnh hưởng đến bổn Các.”
Mộc Chiến đặt câu hỏi rất khéo léo, vừa có thể đạt mục đích kinh doanh dan được, vừa không đắc tội với con quái vật Thiên Bảo Các này.
Quả nhiên, nghe được câu cuối, Khúc Hà quản sự giãn lông mày ra. Hắn nghe được Mộc Chiến chỉ là muốn kinh doanh nhỏ một chút, không có ý định muốn đối đầu với Thiên Bảo Các.
Do đó, hắn liền nói:
“Đa tạ Mộc công tử hiểu chuyện! Bổn Các có rất nhiều loại đan dược bán chạy, nhưng bán chạy nhất là các loại đan dược Tụ Linh Đan, Hồi Khí Đan, Hồi Xuân Đan.”
“Trong đó, Hồi Xuân Đan là đan dược chữa thương, bán rất chạy nhưng cũng nguồn cung không đủ. Một lần lên hàng là các tán tu mua sạch, để lại một hàng dài người không mua được.”
Hồi Xuân Đan, đan dược này hắn biết a, là một loại nhất giai trung phẩm đan dược, có thể trị thương cho tu sĩ Tụ Linh Cảnh lên đến ba thành, tuỳ mức độ thương thế.
Nên biết, trong chiến đấu, dù thương thế khỏi đi một thành, cũng có thể chuyển bại thành thắng rồi. Huống gì là ba thành, hoàn toàn nâng cao khả năng lật thuyền trong mương.
Từ đó, có thể hiểu Hồi Xuân Đan hấp dẫn tu sĩ như thế nào, đặc biệt là tán tu không môn không phái. Thường xuyên sống trong rừng để săn bắt yêu thú, chiến đâu liên miên không thương nặng thì cũng thương nhẹ.
Mộc Chiến nghe vậy gật gật đầu:
“Vậy nếu ta có thể kinh doanh Hồi Xuân Đan thì có thể ảnh hưởng gì bổn Các không?”
Lúc này Khúc Hà quản sự liền cười lớn:
“Haha, Mộc công tử, ta đùa với ngươi thôi! Làm sao có chuyện việc kinh doanh đan dược của ngươi ảnh hưởng đến bổn Các được!”
“Ngươi mới đến thành có điều không biết! Bổn Các buôn bán trao đổi tất cả các loại vật phẩm, tin tức, chứ không chỉ riêng mỗi mình loại đan dược.”
“Thêm nữa, nói về cạnh tranh đan dược liền phải nói đến nơi buôn bán đan dược mạnh mẽ nhất, đắt hàng nhất là bên Luyện Đan Sư Công Hội!”