Mắt nhìn chúng địch mang theo Tu Lạnh hầm hực rời đi xa, Ma Phong Y có chút tiếc nuối thở dài vì quên mất việc giết người tru tâm!
Nàng đảm bảo nếu lúc đó bản thân nói thêm vài câu ác độc, đạo tâm của Tu Lạnh khẳng định sẽ vỡ nát, trở thành phế nhân vĩnh viễn!
Mà thôi, lần này xem như kết thúc trong êm đẹp rồi. Vừa hoàn thành mục đích, vừa có thêm một mớ tài sản, không tệ, không tệ a.
Sau khi trở về, nhất định phải điều tra một phen xem rốt cuộc là ai rò rỉ thông tin ta ra ngoài xung kích cực cảnh, hơn nữa còn biết chính xác vị trí như vậy?
Đám cao tầng đó, chẳng lẽ có phản đồ?
Ma Phong Y ánh mắt lấp lóe, khi đám người đi rất xa đến mức thoát khỏi cảm ứng của nàng thì cũng là lúc mà nàng khí lực tiêu tán, miệng lại thổ huyết phun ra một ngụm máu tươi, thân thể yếu đuối từ trên trời rơi tự do mà xuống.
Cả đám nhất thời hoảng hốt muốn nhảy dựng lên, một chút sức lực vừa mới được dùng thuốc hồi phục bất giác vận chuyển muốn nhảy lên đón lấy Ma Phong Y.
Phật phật!
Bất quá hai tiếng vỗ cánh vang lên, Ma Điểu mặc dù suy yếu nhưng vẫn lao lên thiên khung, đỡ lấy cơ thể của Ma Phong Y đặt ở trên lưng. Giọng nói cực kỳ lo lắng và gấp gáp:
- Chủ nhân, người đây là sao? Không phải vừa nãy vẫn còn khỏe khoắn sao? Tại sao bây giờ lại yếu đến mức này!?
- Đúng vậy á.. khặc, Tiểu Thư, chuyện này rốt cuộc là sao?
- Hự, chẳng lẽ là người giả vờ cường thế để dọa khỉ?
Bốn người còn lại mặc dù khập khự nhưng vẫn lên tiếng quan tâm hỏi han làm nữ tử không khỏi ấm lòng, ở trên lưng Ma Điểu hít hà một hồi lấy lại hơi rồi yếu ớt cười, hơi bất lực nói:
- Các ngươi a.
Xong lại nhịn không được thở ra một ngụm:
- Ài, ta bị trọng thương từ vụ nổ kia vì nó quá kinh khủng, cho dù là ta nếu không có Ma Phong Giếng bảo vệ thì cũng sẽ hóa thành cặn bã không thể sống sót được. Lúc nãy thể hiện ra sự cường thế chỉ là đóng kịch, giả vờ giả vịt để phô trương thanh thế mà thôi. Thực chất lại là thùng rỗng kêu to!
Đám người nghe đến đây liền chấn kinh, có chút nghĩ mà sợ.
Nếu lúc nãy đám người Lạnh Sơn làm liều mà xông lên liều mạng thì làm sao bây giờ? Không phải là bọn hắn sẽ táng diệt tại đây hết sao?!
Nhưng thử nghĩ lại, Tiểu Thư làm vậy cũng là hạ sách duy nhất rồi. Nếu không liều một phen tìm kiếm cửa sống trong tuyệt cảnh là làm thùng rỗng kêu to thì chúng địch nhất định sẽ giết hết cả lũ.
Không liều cũng chết, chi bằng liều một phen để nắm bắt một tia cơ hội sống mỏng manh a, vô cùng hợp lý!
Đáng lẽ nàng có thể lấy mạng của Tu Lạnh ra để uy hiếp cho bản thân được sống sót nhưng nàng lại không làm vậy, nàng vẫn ở lại cùng bọn hắn sinh tử hoạn nạn, đúng là khiến bọn hắn càng thêm kính phục.
Phò tá cho một người như vậy, ai mà không muốn?
Đồng thời, trong lòng bọn hắn càng thêm ghi khắc phần ân tình này của nữ tử, âm thầm thề là sau này nhất định sẽ toàn lực giúp nàng Đoạt Lệnh thành công!
Ma Phong Y thư giãn thở ra, hơi hưởng thụ mà không vội trị thương, bỗng nhiên có chút cảm kích và nhu hòa lên tiếng:
- Các ngươi vất vả rồi, vẫn là nên lấy Trị Thương Ma Thuốc ra sử dụng để hồi phục thương thế đi.
Đám người chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân hình da bọc xương có chút hở thịt ra, tâm trí hoàn toàn bị làm cho khuất phục.
Xem như tất cả tâm huyết tử thủ trước đó đều xứng đáng, bọn hắn không có theo nhầm người!
Cả đám nghe theo lời của Ma Phong Y mà ý niệm vừa chuyển, thuốc trị thương đã xuất hiện trước mặt, nhờ Ma Điểu quạt lực gió đưa thuốc vào trong miệng, nuốt xong lại tiêu hóa dược lực.
Như nhớ ra cái gì, Ma Phong Y có chút nghiêm túc mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, các ngươi có biết thanh xiên kia rốt cuộc được làm bằng thứ gì không? Tại sao nó lại nổ mạnh như vậy?
Nàng không nhắc thì thôi, chứ nhắc tới là đám người nóng hết cả gan, Lão Thập nghiến răng nghiến lợi giảng giải:
- Hồi Tiểu Thư, cái xiên đó ta mạnh dạn đoán hết tám chín phần là được làm từ xác của Phệ Phong Ma Trùng kết hợp với hơn mười mấy gần hai chục gam Bạo Phong Ma Thiết tạo thành nên mới có uy lực đáng sợ như vậy! Căn cứ là con trùng xấu quắt hiện lên trên xiên có thể phệ phong và khi nổ tạo ra một làn phong bạo mạnh mẽ!
Ma Phong Y trong lòng giật mình, song đồng lóe lên sát cơ lạnh lẽo. Chẳng trách, chẳng trách nó lại kinh thiên như vậy, thì ra là được dung hợp tận gần hai mươi gam Bạo Phong Ma Thiết!
Đây không phải là đoán nữa rồi, mà là chắc chắn luôn!
Hai thứ này là mặt hàng gì, nàng làm sao có thể không biết? Âm thầm chửi rửa con hàng kia chịu chơi lớn thật, đúng là để giết nàng mà không từ thủ đoạn!
Lần sau xung đột cũng không biết là hắn lại chơi trò gì, nhất định phải đề phòng mới được...
- À, Tiểu Thư, còn có hai chuyện ngài cần lưu ý nữa. Một là trong tay của Lạnh Sơn sở hữu hai loại Hợp Lực Kích có thể dung hợp chín loại lực lượng khác biệt lại với nhau. Một chiêu mang tên Cửu Lực Song Quyền với uy lực cực kỳ cường hãn, một thức còn lại có tên Cửu Lực Bá Quyền với uy thế bá đạo tuyệt luân.
- Hai là trong tay Lạnh Sơn có nắm giữ phương pháp chế tạo nên một loại Chất Cấm! Tên của loại Cấm Phương này bọn ta không biết, chỉ biết là sau khi dùng thì thực lực của Tu Lạnh tăng mạnh, trực tiếp vượt quá Ma Lực Kỳ Cực Cảnh! Nó có thể là loại Chất Cấm chuyên kích phát thực lực của người phục dụng vượt qua Cực Cảnh cũng không chừng!
- Thằng súc sinh kia chính là dùng nó để huy động cái xiên chó chết đó khiến uy lực nó tăng mạnh, trở nên khủng như thế cũng là có thêm một lý do nữa để lý giải.
Lời nói của Lão Bát làm Ma Phong Y rất giật mình, âm thầm hừ lạnh một tiếng.
Đúng là ẩn giấu thật sâu, trước kia chưa bao giờ nghe nói đến Lạnh Sơn có Cấm Phương, nay tự nhiên lại lòi ra một cái, móa nó!
Nàng âm thầm chậc lưỡi chửi bậy, lần này đại họa không chết đôi khi cũng là chuyện may mắn vì biết thêm kha khá nhiều thông tin hữu ích.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!
Trở về nhất định phải báo cho phụ thân mới được, đây không phải là chuyện nhỏ. Có thể phải đánh giá lại thực lực của Lạnh Sơn, không thể khinh suất được.
Đặc biệt là Hợp Lực Kích, nó là loại kỹ thuật đặc dụng ở trong Chí Lực Bí Cảnh, cả vùng tiểu thiên địa này cũng không có bao nhiêu cái, số lượng như phượng mao lân giác hi hữu vô cùng.
Nguyên nhân rất đơn giản, những phần Hợp Lực Kích kia đều là kỹ thuật mà chủ nhân Chí Lực Bí Cảnh phát ra.
Nó là một trong số ít đồ vật có thể không nhìn quy tắc của Chí Lực Bí Cảnh hạn chế. Đẳng cấp cao nhất không còn là Ngụy Linh Cấp nữa mà là Linh Cấp, là Linh Cấp Chi Kỹ chân chính!
Uy lực của nó so với Ngụy Linh Cấp đâu chỉ hơn hai ba lần? Có được nó, chính là một lợi thế cực kỳ khổng lồ.
Tin tưởng Lạnh Sơn có nhưng không dám thể hiện ra ngoài cũng là vì sợ chuốc họa vào thân, đại khái như thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Một khi tin tức Lạnh Sơn có Hợp Lực Kích truyền đi, khẳng định sẽ có rất nhiều cường giả đỉnh cấp trong giới này đến uống trà " đàm đạo ".
Nếu nặng, có thể diệt môn!
Hơn nữa, nàng cũn có thể dùng thông tin này để mượn đao giết người diệt đi Lạnh Sơn, thế lực thù địch với Hang Ma Phong!
Nàng nhịn không được mà cười tà một tiếng, nụ cười có chút lạnh!
Bất quá nó ngay lập tức đã được nàng thu liễm lại, nhìn tình trạng da bọc xương dần dần nở ra của bốn người thì nàng cũng biết được bọn họ lấy sức mạnh từ đâu, chính là đến từ việc thiêu đốt huyết khí mà có.
Máu huyết bốc hơi gần như cạn kiệt, cơ thịt bị teo nhỏ, làn da ngăm xám mỏng manh bọc lấy khung xương người.
Đây là hậu quả của việc duy trì quá trình thiêu đốt huyết khí quá lâu để lại, di chứng khó mà phục hồi lại được trong thời gian ngắn. Phải tịnh dưỡng lâu dài mới được.
Bốn người thì bỏ ra đại giá lớn như thế để tử thủ, còn Ma Điểu thì trả giá cái gì? Nàng không khỏi tò mò hỏi:
- Tiểu Điểu, ngươi làm cách nào để cùng bọn hắn chống lại Hợp Lực Kích thế?
Nghe được lời này của nàng, Lão Bát bốn người vô thức đã nhăn mày lại, Hồng Nữ hồi phục nhanh nhất đáp:
- Hắn bỏ ra cái giá còn khủng hơn chúng ta, Vương Huyết thiêu đốt tổn hại căn cơ, nồng độ Huyết Thống giảm mạnh, yêu huyết ảm đạm nên mới chống lại được Hợp Lực Kích của bọn tiểu nhân kia. Cũng nhờ có hắn mà bọn ta mới sống được tới bây giờ, nếu không đã sớm chết dưới Cửu Lực Bá Quyền rồi.
Bọn hắn âm thầm cảm thấy kì quái, đáng lẽ Tiểu Thư nằm ở trên lưng Ma Điểu, tiếp xúc với da thịt thì có thể dễ dàng cảm nhận chớ, tại sao lại hỏi câu lạ như vậy?
Ma Phong Y sững sờ tới ngẩn người, có chút hoài nghi chính mình nghe lầm, nhịn không được hỏi Ma Điểu:
- Tiểu Điểu, rốt cuộc chuyện này là sao?
Ma Điểu cười hề hề, có chút hưng phấn đáp lại:
- Chủ nhân, chuyện là như vầy, để ta biểu diễn lại lần nữa cho ngài xem a!
Phốc!
Phút!
Xít!
Thục!
Thủng!
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc