Sở dĩ vùng cấm trung ương được gọi là vùng cấm, là bởi vì chủng tộc Thái Cổ có nội tình quá sâu, quá cường đại.
Thế lực Nhân tộc căn bản không thể ứng phó, cho nên mới gọi khu vực kia là vùng cấm.
Cho nên hiện tại, chủng tộc Thái Cổ muốn huyết tẩy Thiên Huyền đại lục thì dù thế lực Nhân tộc có chuẩn bị, cũng khó có thể ngăn cản.
Giờ phút này, ở Đông Huyền đạo tông.
Đưa mắt nhìn lại, nơi này đã là một mảnh phế tích, đoạn bích tàn viên, gạch ngói tứ tán.
Vô số thi thể của tu sĩ Đông Huyền đạo tông ngã tứ tung ngang dọc trên mặt đất.
Một đám sinh linh trên lưng mọc cánh chim màu xanh lá đang đứng trên hư không.
Đó là Thanh Thiên Đại Bằng tộc của Thanh Thiên Thần Sơn.
Nhưng mà, trong đám sinh linh Thanh Thiên Đại Bằng tộc này lại có một dị loại.
Đó là một thiếu niên thanh bào, trong mắt hiện ra một tia thù hận lãnh lệ khắc cốt.
Hắn ta là Lâm Phong!
“Đông Huyền đạo tông, ngươi nghe lệnh Quân Tiêu Dao, diệt tông tộc Lâm thị ta, còn làm phụ thân ta chết thảm, đây là cái giá các ngươi phải trả!”
Vẻ mặt Lâm Phong thật nghiêm khắc.
Lúc trước khi Quân Tiêu Dao nói muốn tiêu diệt tông tộc Lâm thị, Đông Huyền Tông chủ là người đầu tiên đứng ra.
Chỉ sợ ông ta cũng không ngờ, lúc trước chỉ vì huỷ diệt một gia tộc nho nhỏ mà hiện giờ lại lọt vào trả thù diệt tông như vậy.
Toàn bộ Đông Huyền đạo tông, trừ vài vị cường giả như Đông Huyền Tông chủ ra thì tất cả tu sĩ còn lại đều đã ngã xuống tại đây.
Ngay vào lúc cảm xúc Lâm Phong không ổn định, một thiếu nữ dáng người tinh tế, có mái tóc ngắn màu xanh lá tiến lên bên cạnh an ủi: “Lâm Lang, chàng đừng thương tâm, ít nhất Đông Huyền đạo tông này đã bị huỷ diệt, mối thù của gia tộc chàng cũng coi như được báo.”
Thiếu nữ tóc ngắn xanh lá này là kiêu nữ trẻ tuổi của Thanh Thiên Thần Sơn, Bằng Linh.
Trước kia cũng là nàng ta và huynh trưởng nàng Bằng Phi phát hiện Lâm Phong đang hôn mê.
Còn hiện tại vì sao nàng ta quan tâm Lâm Phong như vậy, tất nhiên là vì thích Lâm Phong.
Ngươi hỏi vì sao lại thích à?
Đừng hỏi, hỏi ra chỉ là do quang hoàn của vai chính.
Lâm Phong thân là vai chính thiên địa của Thiên Huyền đại lục, nếu không thể chinh phục nổi một thiếu nữ thì còn làm vai chính cái rắm.
Nếu nói Quân Tiêu Dao là dựa vào mị lực cá nhân để chinh phục muôn vàn thiếu nữ.
Vậy Lâm Phong chỉ đơn thuần do quang hoàn của vai chính mà thôi.
Trải nghiệm lên xuống phập phồng và tính cách kiên cường của hắn ta khiến Bằng Linh rất có hảo cảm.
Nghe Bằng Linh an ủi, thù hận trên mặt Lâm Phong vẫn không giảm đi phần nào.
“Mối thù của gia tộc còn chưa được báo, căn nguyên tất cả mọi chuyện đều là do Quân Tiêu Dao!”
“Nếu không có hắn thì sao Lâm Phong ta lại thê thảm như thế, nếu không phải hắn, sao Tử Yên lại chết, nếu không phải hắn, sao tông tộc Lâm thị ta lại bị huỷ diệt?”
“Cho nên, Lâm Phong ta nhất định phải tự tay diệt Quân Tiêu Dao, bằng không khói giải mối hận trong lòng ta!” Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi, trong mắt dâng lên lửa giận.
“Ha hả, ta cũng muốn gặp Quân Tiêu Dao kia, không biết hắn và Tiên Vực Kim Dực Tiểu Bằng Vương, ai mạnh ai yếu?”
Bên kia, huynh trưởng của Bằng Linh - Bằng Phi cũng mở miệng, trong mắt hiện lên tò mò và chiến ý.
Trong cảm nhận của gã, Kim Dực Tiểu Bằng Vương ở Tiên Vực chính là tồn tại gần như vô địch.
Mà không biết Quân Tiêu Dao kia có thể bằng được mấy phần thực lực của Kim Dực Tiểu Bằng Vương?
“Đa tạ Bằng Phi đại ca, nhưng Lâm Phong vẫn muốn đích thân đối phó Quân Tiêu Dao.” Lâm Phong nói.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Phong cũng không cô phụ kỳ vọng của Quân Tiêu Dao, thu thập được toàn bộ căn nguyên thế giới.
Hiện tại thực lực của hắn ta đã hơn xa trước kia quá nhiều quá nhiều.
“Vậy kế tiếp, chúng ta nên đi đâu?” Bằng Linh dò hỏi.
“Chỉ có một nơi, hơn nữa đám người Đông Huyền Tông chủ cũng sẽ trốn đến nơi đó, thậm chí tất cả các thế lực Nhân tộc đều sẽ chạy tới nơi đó.” Sắc mặt Lâm Phong thật băng hàn, hắn ta nói.
“Lâm Lang, nơi mà chàng nói là...” Bằng Linh nghi hoặc.
“Nơi mà gia tộc lánh đời Nạp Lan đóng trú, linh sơn thượng cổ!” Lâm Phong nói rất chắc chắn.
Còn vì sao Lâm Phong xác định như thế, là do hiện giờ gia tộc Nạp Lan đã là danh môn vọng tộc của toàn bộ Thiên Huyền đại lục, uy danh đã lan xa.
Nơi duy nhất thế lực Nhân tộc có thể tị nạn cũng chỉ còn lại gia tộc Nạp Lan.
“Một khi đã vậy thì hãy kêu gọi các Thái Cổ Thần Sơn khác cùng nhau tấn công đến gia tộc Nạp Lan!” Bằng Phi nói.
...
Sự thật cũng thật sự như Lâm Phong dự đoán.
Toàn bộ Thiên Huyền đại lục, rất nhiều thế lực đều cùng hội tụ về hướng gia tộc Nạp Lan.
Còn về nguyên nhân vì sao?
Tất nhiên là bởi vì gia tộc Nạp Lan có quan hệ với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thân là Nhân tộc của Tiên Vực, Thần Tử của Hoang Cổ thế gia, thân phận địa vị và sức ảnh hưởng đều không ai có thể sánh bằng.
Trong lòng Nhân tộc của Thiên Huyền đại lục, Thần Tử Quân gia là tồn tại duy nhất có khả năng giằng co với Thái Cổ Thần Sơn.
Trừ Thần Tử Quân gia ra, chúng thế lực không tìm thấy người nào khác có thể dẫn dắt bọn họ đối kháng với Thái Cổ Thần Sơn.
Mà giờ phút này, trên linh sơn thượng cổ, gia tộc Nạp Lan cũng đã loạn thành một nồi cháo.
Một vài người của Đông Huyền Tông chủ trọng thương trốn ra được, sắc mặt xám xịt.
“Nạp Lan gia chủ, ngươi nhất định phải phát tin tức cho Thần Tử đại nhân, bảo ngài ấy tới giúp chúng ta!” Đông Huyền Tông chủ kêu lên.
“Ai... Chuyện này, chúng ta cũng không có phương thức liên hệ với công tử, hơn nữa công tử có chuyện phải làm, chúng ta cũng không tiện quấy rầy.” Nạp Lan Chiến thở dài một tiếng rồi nói.
Sao ông ta lại không muốn tìm Quân Tiêu Dao.
Bên cạnh, một thiếu nữ dung nhan tinh xảo tuyệt đẹp cũng mang theo ưu sầu, đó là Nạp Lan Nhược Hi.
“Công tử sẽ đến sao?” Nạp Lan Nhược Hi lẩm bẩm trong lòng.