Nghe thấy tin tức này, Đại Dận hoàng chủ thở dài một hơi.
“Ai, Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc đáng chết, sớm đã biết bọn chúng rắp tâm bất lương, nhưng là ai cho chúng can đảm dám phản bội chủ thượng Quân gia?”
“Có thám tử từng điều tra ra tin tức, hình như có liên quan đến Thái Cổ Thần Sơn và Thái Cổ vương tộc, mà bọn chúng lại có liên hệ với Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực.” Tướng quân nói.
“Vậy à, xem ra lại là Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực đánh cờ với chủ thượng Quân gia, nhưng chúng ta lại khó xử đây...” Giữa mày Đại Dận hoàng chủ lộ ra chút sầu lo.
Hiện giờ liên quân tứ đại tội tộc đột kích, còn có Thánh Nhân của Yêu Thần Cung che giấu tung tích ẩn nấp bên cạnh.
Đại Dận hoàng chủ sầu trong lòng.
Tướng quân bên cạnh lại trấn an: “Bệ hạ cũng đừng bi quan, ít nhất thế hệ trẻ tuổi trải qua chiến hỏa cũng xuất hiện rất nhiều nhân vật tài ba, ví dụ như Thập Lục hoàng tử.”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Đại Dận hoàng chủ mới hơi dịu lại, ánh mắt cũng nhìn về một thanh niên áo gấm phía dưới.
Tiểu Thập Lục mà ông ta vốn không coi trọng nhất lại nhảy trở thành nhân vật anh hùng trẻ tuổi trong chiến hỏa lần này.
Mà giờ phút này, Thập Lục hoàng tử Phương Hàn đang tóc đen tung bay, khí phách hăng hái.
Tuy mưa gió sắp đến, nhưng hắn ta lại mang đầy hưng phấn.
“Lần này, Phương Hàn ta nhất định phải tự tay chém giết Thiên Yêu Thái Tử, chứng minh với Dĩnh Nhi, ta mới là anh hùng cái thế trong lòng nàng!”
Cuộc chiến ở Tiềm Long đại lục chạm vào là nổ ngay.
Mà đồng thời, Quân Tiêu Dao ở Sâm La đại lục cũng chuẩn bị xuất phát.
Trước đó hắn tới Sâm La đại lục vốn chỉ muốn trung chuyển qua thôi.
Nhưng bởi vì chuyện của Chiến Ma Điện và Đọa Thần Tử nên hắn đã chậm trễ một thời gian.
Quân Tiêu Dao chỉ nghỉ ngơi mấy ngày ngắn ngủi, sau đó lại xuất phát.
Chẳng qua lần này trong đội ngũ của bọn họ lại có thêm một người, đó là Yến Thanh Ảnh.
Bọn họ bước lên Truyền Tống Trận của Sâm La đại lục, trực tiếp buông xuống Tiềm Long đại lục.
Bọn họ vừa đến Tiềm Long đại lục thì đã biết được tình hình tại đây.
Tội tộc báo thù, quân đội của Đại Dận hoàng triều liên tục bại lui.
Trong đó thậm chí còn có các thế lực khác nhúng tay vào trợ giúp tội tộc.
Mà liên quân tứ đại tội tộc cũng đang xuất phát hướng tới Đông Thổ - Vương đô của Đại Dận hoàng triều.
“Thú vị, thì ra còn có thế lực khác dám trợ giúp tội tộc để đối phó thế lực theo đuổi của Quân gia ta, quả thực là không biết sống chết.”
Trên khuôn mặt tuấn tú như tiên của Quân Tiêu Dao hiện ra một nụ cười lạnh.
Trợ giúp tội tộc, đối phó Đại Dận hoàng triều vẫn là thứ yếu.
Chủ yếu là, hình như thế lực này không để Quân gia vào mắt.
Uy nghiêm của Hoang Cổ Quân gia không thể bị khinh nhờn!
Quân Tiêu Dao thân là Thần Tử của Quân Gia, tuyệt đối không thể giả vờ như không thấy việc này.
“Xuất phát, đi đến vương đô của Đại Dận hoàng triều!” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.
Nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt không có cảm xúc của Quân Tiêu Dao, bọn người Nghệ Vũ, Đông Huyền lão tổ đều im lặng.
Bọn họ biết Quân Tiêu Dao luôn không lộ hỉ nộ ra mặt.
Mà lần này lại lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo đó cũng đủ để chứng minh lãnh nộ trong lòng Quân Tiêu Dao.
“Đám tội tộc kia xui xẻo rồi...” Đông Huyền lão tổ âm thầm thở dài.
...
Thời gian bảy ngày trôi qua.
Liên quân tứ đại tội tộc giống như một thanh đao nhọn, cắm thẳng vào vùng nội địa Đông Thổ, tiếp cận vương đô của Đại Dận hoàng triều.
Mà Đại Dận hoàng triều cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Toàn bộ vương đô như một hàng rào sắt thép.
Chỉ là vẻ mặt của đám người Đại Dận hoàng chủ đều thực ngưng trọng, thậm chí mang theo một tia kiên quyết.
Ông ta biết, hôm nay Đại Dận hoàng triều dữ nhiều lành ít.
Giờ phút này, một thiếu nữ mặc váy lụa màu tím nhạt đang đứng đón gió trên tường thành vương đô.
Thiếu nữ này có ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, tinh nhãn như sơn, mũi quỳnh môi nhỏ.
Kiều khu của nàng hết sức tinh tế, da thịt trắng trẻo như ngọc, cả người có vẻ chung linh dục tú, mang theo một khí chất linh tú giống như tinh linh.
Thiếu nữ linh tú tuyệt mỹ, khí chất cao quý giống như tinh linh này chính là Quân Dĩnh Nhi.
Giờ phút này khuôn mặt nhỏ của nàng cũng hết sức nặng nề.
Theo lý thuyết, lấy thân phận của Quân Dĩnh Nhi, thật ra nàng căn bản không cần xuất chiến mà đứng ở tuyến đầu.
Nhưng với niềm kiêu ngạo thân là người của Quân gia, Quân Dĩnh Nhi không có khả năng co đầu rút cổ nơi hậu phương.
Nàng là người của Quân gia, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch của Quân gia.
Tuy rằng chỉ là chi thứ không có gì nổi bật.
Nhưng cảm giác vinh dự gia tộc này lại hòa vào cốt nhục.
Ở bên cạnh nàng còn có một thanh niên cẩm y hoa phục đang đứng, hắn ta đang dùng ánh mắt ôn nhu chân thành mà nhìn Quân Dĩnh Nhi, đó là Thập Lục hoàng tử, Phương Hàn.
Đối mặt đại chiến sắp triển khai, trong lòng Phương Hàn không có chút hoảng hốt nào.
Còn về vì sao không hoảng hốt?
Đương nhiên là vì Phương Hàn biết, mình là vai chính thiên định của Tiềm Long đại lục.
Chỉ người có được khí vận vô thượng mới có thể tìm được tế thần phù chiếu của Tiềm Long đại lục.
Phương Hàn có thể lấy được, đủ chứng minh hắn ta mang thiên mệnh trên người.
Mà vai chính thiên mệnh sẽ dễ dàng chết như vậy sao?
Đương nhiên không.
Thậm chí Phương Hàn cho rằng, cho dù Đại Dận hoàng triều thật sự luân hãm bị huỷ diệt thì hắn ta cũng sẽ không chết, ngược lại còn quật khởi trong loạn thế, trở thành chúa tể của Tiềm Long đại lục.
Bởi vì có loại tự tin này, cho nên Phương Hàn không hoảng hốt chút nào, thậm chí còn dùng ánh mắt si mê mà ôn nhu nhìn Quân Dĩnh Nhi.
Cảm nhận được ánh mắt của Phương Hàn, Quân Dĩnh Nhi nhíu cặp mày xinh đẹp tinh tế lại và nói: “Phương Hàn, hiện giờ là lúc đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, đây có thể là trận chiến khó khăn nhất.”
“Dĩnh Nhi, đương nhiên ta biết, nhưng trong những cuộc chiến trước đó, có lần nào ta không hóa hiểm thành lành đâu?” Khóe miệng Phương Hàn nhếch lên một nụ cười đắc ý, hắn ta nói.
Hiện tại thậm chí còn bắt đầu trực tiếp gọi nàng là Dĩnh Nhi.
Tuy trong lòng Quân Dĩnh Nhi có chút phản cảm, nhưng Phương Hàn cũng nói đúng một điều.
Trong những trận chiến lớn lớn bé bé trước đó, lần nào Phương Hàn cũng thật sự có thể hóa hiểm thành an, hơn nữa thực lực cũng sẽ tăng vọt.