Thần Tử Hoang Cổ

Chương 285



Chương 285 

 

 Nhưng Quân Tiêu Dao hoàn toàn không cảm thấy đáng tiếc. 

 Hắn chỉ dùng Sa Đọa Thánh Thể một chút ở hạ giới mà thôi, trở lại Hoang Thiên Tiên Vực rồi thì hoàn toàn không cần. 

 Sau khi Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc bị đánh thành trọng thương, trực tiếp bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên khống chế lại. 

 Quân Tiêu Dao đi đến trước người bọn họ, lạnh nhạt hỏi: “Nói đi, ai cho các ngươi lá gan dám phản bội Quân gia ta.” 

 Lấy nội tình của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc thì dù cho bọn chúng một vạn lá gan cũng không dám phản bội Quân gia. 

 Sau lưng bọn chúng nhất định có người chống lưng. 

 “Hừ, được làm vua thua làm giặc, tuy hai chúng ta bại, nhưng hạo kiếp sẽ không kết thúc, Quân gia các ngươi cũng vĩnh viễn không có khả năng cao cao tại thượng, một tay che trời!” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc hừ lạnh và nói. 

 “Tù nhân còn kiên cường như vậy, ngươi thực dũng cảm lắm.” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh lẽo trào phúng. 

 Sau đó, hắn trực tiếp lấy ra thần thông trong Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, Hỗn Độn Thần Ma. 

 Loại Hỗn Độn Thần Ma này quả thực là một thủ đoạn khủng bố dùng để tra tấn linh hồn. 

 Trước kia cả thích khách của U Minh Thiên cũng không chịu nổi tra tấn như vậy. 

 Tuy rằng Quân Tiêu Dao đang đối mặt với hai Thánh Nhân. 

 Nhưng hai Thánh Nhân này đều bị thương nặng, thực lực ngã xuống đáy cốc. 

 Cộng thêm bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên áp chế, Thần Cung nguyên thần của bọn họ cũng đã suy yếu tới cực điểm. 

 Hỗn Độn Thần Ma của Quân Tiêu Dao vẫn có thể tác dụng với chúng. 

 “A, đây... Đây là cái quỷ gì... A a a a!” 

 Hai mắt Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc đỏ rực như máu, phát ra tiếng thống khổ tột cùng. 

 Cảm giác thống khổ khi nguyên thần bị kéo vào Hỗn Độn Thần Ma, bị nghiền nát lặp đi lặp lại quả thực còn thống khổ hơn lăng trì thân thể cả vạn lần. 

 Đây tuyệt đối là nổi đau mà không phải người bình thường có thể chịu đựng. 

 Trải qua tra tấn lâu dài, rốt cuộc hai tên Thánh Nhân cũng không chịu đựng nổi mà nói ra một ít bí mật. 

 Hai tộc bọn họ không chỉ cấu kết với tội tộc, còn với móc nối với đám sinh linh Thái Cổ Thần Sơn ở hạ giới. 

 Mà Thái Cổ Thần Sơn hạ giới lại có liên hệ với Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực. 

 Tỷ như các hoàng tộc đứng đầu như Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ…v…v... 

 “Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ, bọn chúng cũng tham dự vào chuyện này?” Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày. 

 Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng là Thái Cổ hoàng tộc đứng đầu, thực lực không yếu hơn Tổ Long Sào và Vạn Hoàng Linh Sơn. 

 Nhưng nghĩ lại cũng có thể lý giải. 

 Từ trước đến nay Thái Cổ hoàng tộc coi Nhân tộc là con kiến, từng phát động rất nhiều náo động ở thời cổ. 

 Mà Quân gia thân là Hoang Cổ thế gia đứng đầu Nhân tộc, lại là một trong Ngự Tam Gia, tất nhiên sẽ sinh ra xung đột đối kháng với Thái Cổ hoàng tộc. 

 Dần dà, Quân gia gần như đắc tội một nửa Thái Cổ hoàng tộc trở lên. 

 Một nửa Thái Cổ hoàng tộc còn lại tuy rằng không có thù hận gì lớn với Quân gia, nhưng cũng không có hảo cảm gì. 

 Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân gia cường đại như thế mà vẫn không hoàn toàn huỷ diệt Tổ Long Sào. 

 Bởi vì chỉ cần Quân gia đối phó Tổ Long Sào thì các hoàng tộc Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ… sẽ không ngồi xem. 

 Những Thái Cổ hoàng tộc đó cùng tạo áp lực, tuy Quân gia không đến mức sợ, nhưng cũng sẽ có tổn thất. 

 Mặc dù phía Quân gia cũng có các minh hữu như Hoang Cổ Khương gia. 

 Nhưng đến lúc đó nếu thật sự triển khai đại chiến thì không phải chỉ là bất hủ chiến của hai thế lực. 

 Mà là bất hủ chiến liên lụy đến nhiều thế lực, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ long trời lở đất. 

 “Khó trách có tự tin như vậy, thì ra là Thái Cổ hoàng tộc chống lưng cho các ngươi, nhưng đáng tiếc, các ngươi cũng chỉ là quân cờ để Thái Cổ hoàng tộc khiêu khích Quân gia ta mà thôi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói. 

 Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc coi Thái Cổ hoàng tộc như chỗ dựa. 

 Nhưng trước nay Thái Cổ hoàng tộc cũng không nói sẽ coi trọng gì bọn chúng. 

 Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chính là quân cờ mà bọn họ khiêu khích uy nghiêm của Quân gia, còn là dạng dùng xong là ném. 

 Buồn cười là hai tộc này thật sự cho rằng Thái Cổ hoàng tộc có thể cho bọn chúng tự do, bảo vệ bọn chúng một đời chu toàn. 

 “Phản bội Quân gia ta chỉ có một kết cục, đó chính là diệt tộc!” 

 “Không chỉ các ngươi mà trên toàn bộ Tiên Vực, trong hàng tỉ năm sau cũng không cho phép có sinh linh Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc xuất hiện!” 

 Quân Tiêu Dao nói rất lạnh nhạt, giống như lời thẩm phán của trời xanh. 

 Làm vậy không phải chỉ nhằm vào hai tộc đàn ở hạ giới này, mà là nhằm vào toàn bộ huyết mạch của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc! 

 Một câu của Quân Tiêu Dao mà muốn trực tiếp chém đứt huyết mạch của hai tộc! 

 “Ngươi dựa vào cái gì mà làm như vậy!” 

 “Không có khả năng, Thái Cổ hoàng tộc nhất định sẽ bảo hộ tộc đàn của chúng ta!” 

 Đôi mắt hai tên Thánh Nhân đỏ rực như máu, đang liên tục gào rống. 

 “Giết đi.” Quân Tiêu Dao xoay người và nói. 

 Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên giơ tay vỗ một cái, thân thể và cả nguyên thần của hai Thánh Nhân đều bị chấn đến dập nát. 

 Đồng thời trong lòng cũng líu lưỡi, Quân Tiêu Dao thật là giết người tru tâm. 

 Không chỉ Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc ở hạ giới phải chết, mà hắn còn không bỏ qua cho cả tộc đàn trên Tiên Vực. 

 Đế vương ở nhân gian, một lời không hợp thì tru chín tộc. 

 Quân Tiêu Dao thì không phải tru chín tộc, mà phải nhổ tận gốc huyết mạch của cả hai tộc, tuyệt không nuông chiều! 

 Thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết, quả thực chính là kiêu hùng bất thế! 

 “Muội phu này của ta quá con mẹ nó trâu bò...” Trong đôi mắt Khương Hư Linh cũng lộ ra sùng bái. 

 Có cái đùi như vậy thì nhất định phải ôm cho thật chặt. 

 Suy nghĩ tạo quan hệ tốt với Quân Tiêu Dao của gã càng thêm kiên định. 

 Còn về Khương Lạc Ly, nàng vẫn không có chút hình tượng mà treo trên người Quân Tiêu Dao. 

 Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. 

 Khương Lạc Ly là con dâu mà Khương Nhu thừa nhận, Quân Tiêu Dao thật sự không thể quá đáng với nàng. 

 Bằng không Khương Lạc Ly trở về mách lẻo, nói Quân Tiêu Dao ức hiếp nàng thì Khương Nhu lại bắt đầu lải nhải cằn nhằn. 

 Hết chương 285.