Cuối tuần thứ nhất, tôi gặp vấn đề với thanh quản của tôi. Bài hát này rất khó, range (*) của nó rất rộng, do đó tôi mới nói người viết này như hiểu rõ tường tận về bản thân tôi mới có thể hiểu được tôi có thể đảm nhận được nó. Nhưng hiện tại, giọng tôi khản đặc vì luyện tập với cường độ quá cao như vậy.
(*) range: khoảng cách giữa nốt cao nhất và nốt thấp nhất
Chị Yedda dẫn tôi tới bệnh viện. Họ nói tôi phải cố gắng chăm sóc cho bản thân mình, không để tôi tiếp tục luyện tập nữa. Họ nói, nếu có thể thì ít nhất 5 ngày nữa tôi có thể tiếp tục hát.
Tôi chỉ sợ rằng bản thân mình khi đó sẽ không thể làm tốt được. Nếu vậy tôi chỉ có 2 ngày để chuẩn bị tất cả mọi thứ, từ ghi âm backtrack, luyện tập hát,... Nói chung có rất nhiều việc tôi phải hoàn thành trong 2 ngày ngắn ngủi ấy.
Chị Yedda không cho phép tôi luyện tập bất kể ngày đêm như vậy nữa. Tôi đành đồng ý, dù sao tôi cũng muốn bản thân không thể hát lên nổi trong đêm chung kết.
Tôi lúc ấy đành nghĩ nhiều hơn về cách thức biểu diễn bản thân trong vòng Chung kết. Thấy vậy, tôi đành xem một số video của những người biểu diễn (performer) để xem họ trình diễn trên sân khấu như thế nào.
Sân khấu của tôi cũng được sắp xếp để tạo thành một phần trình diễn như ở trong các buổi hòa nhạc chuyên nghiệp. Bọn tôi sẽ được trình diễn cùng với các vũ công, nhạc công tùy theo ý mình muốn. Nếu không biết bản thân mình sẽ làm gì, họ sẽ tự biên tập và sẽ đưa thành quả cho bọn tôi xem. Trước khi Chung kết diễn ra 1 ngày, bọn tôi phải luyện tập cùng với họ. Đa phần chúng tôi chỉ cần học cách đi đứng thế nào, ra làm sao, bởi ca sĩ cần phải hát thật sự vững và còn phải chú ý nhiều về giọng hát của mình.
Tôi nghĩ nếu trong thời gian này mình học chút về kĩ năng kiểm soát cảm xúc của bản thân thì sao nhỉ. Tôi không muốn thời gian của mình trôi qua một cách phí phạm, vì vậy mà đây có thể là một giải pháp khác để giết thời gian cho tôi. Ngoài ra, tôi nghĩ nó cũng giúp ích rất nhiều cho tôi trong tương lai. Tôi cũng cần phải học diễn xuất để có thể có một tương lai tốt. Có lẽ một ngày tôi sẽ tham gia một lớp học như vậy nếu có điều kiện.
Chỉ 3 ngày trôi qua thôi, tôi cảm thấy giọng hát của mình đã quay trở lại. Rất may mắn tôi có nhiều thời gian chuẩn bị hơn. Trong thời gian tham gia một khóa kiểm soát cảm xúc, tôi cũng thấy mình tốt hơn về cái này. Lần này tôi muốn đánh dấu một sự ấn tượng mạnh mẽ trong lòng khán giả, để họ có thể sẽ không quên tên tôi. Tôi chắc chắn sẽ lùi sau hậu trường một thời gian để có thể tiếp tục học tập, vì thế tôi không muốn rằng họ chỉ coi tôi là một ca sĩ hết thời.
Chị Yedda vẫn không cho tôi luyện tập điên cuồng như trước. Chị ấy bắt tôi cứ mỗi một khoảng thời gian luyện tập phải nghỉ ngơi. Trong thời gian ấy chị ấy sẽ bổ túc cho tôi một số kĩ thuật về R&B - một thể loại tôi cũng đã làm quen quá nhiều. Đa phần toàn kĩ năng nâng cao, tôi chỉ được phép nghe, không được thực hành. Chị ấy hứa là nếu tôi có thể vào vòng chung kết, chị ấy sẽ miễn cho tôi tất cả học phí và lúc nào tôi muốn chị ấy cũng có thể dạy tôi.
Ngày hôm sau, tôi đi thu âm backtrack và một bản thu âm hoàn chỉnh. Đây cũng là lần đầu tiên của tôi nên tôi cũng có hơi lạ lẫm. Phần thu backtrack phần trên sân khấu tôi cần thảo luận với họ về việc tôi muốn như thế nào, họ sẽ cố gắng để thu cho tôi.
Còn bản chính thì tôi phải thu âm đi và thu âm lại. Người trước mặt tôi là một người rất có tiếng ở nước M. Tôi không ngờ thầy Henry lại chi nhiều đến thế. Tôi mất 2 ngày để có thể hoàn toàn thu được bán vừa ý với người nước M ấy.
Thời gian còn lại cũng không rảnh rang gì, tôi luyện tập vũ đạo cùng với những vũ công. Việc này cũng khá đơn giản vì tôi chỉ cần thuộc những chỗ mà họ diễn để không làm cho tổng thể trở nên rối loạn, ngoài ra tôi không cần phải làm gì nữa.
Ngày Chung kết diễn ra tại một nơi rộng hơn trường quay rất nhiều. Phần âm thanh khi phát trên truyền hình sẽ được truyền trực tiếp vào mic nên không có hiện tượng âm thanh bị nhiễu bởi âm thanh cổ vũ hoặc ồn ào của khán giả.
Buổi sáng tôi có luyện lại phần trình diễn một chúng cùng với các vũ công, cũng chỉ một hai lần mà thôi.