Thần Văn Đạo

Chương 19: Thiên Đạo Chi Lực



"Đạo thần văn thứ hai mươi ba tản đi, vị trí đạo thứ ba mươi tám, đạo bốn cùng vị trí đạo thứ năm mươi bảy, sáu mươi ba thoáng đổi một cái, cái đạo này những đạo Thần Văn mày điều chỉnh hướng lên trên một chút!" Dưới sự chỉ điểm của Diệp Duy, Diệp Trọng bắt đầu phác họa nổi lên Thần Văn ở trong hư không, Diệp Trọng đối với thần thông Bạch Hổ Sát Sinh hầu như là quen thuộc đến tận xương tủy, khi thi triển ra vô cùng thuần thục, hơn nữa hai huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tâm ý tương thông, Diệp Duy thoáng chỉ điểm, Diệp Trọng liền có chỗ lĩnh hội, cho nên thi triển ra vô cùng trôi chảy. "Đúng, chính là như vậy, từ từ mà đến, không được dịch chuyển quá nhanh" Diệp Duy thỉnh thoảng lại nhíu mày một chút, cố gắng cảm ứng Nguyên khí lưu động. Mỗi một đạo Thần Văn đều cực kỳ phức tạp, hơn nữa thần thông Bạch Hổ Sát có một trăm ba mươi sáu đạo Thần Văn, so với Tam Trọng Triều Tịch Chưởng phức tạp hơn, muốn hoàn thiện được độ khó lại càng lớn. Ở trong màn đêm, Diệp Duy, Diệp Trọng hai huynh đệ một mực chăm chú hoàn thiện thần thông Bạch Hổ Sát Sinh, lần lượt trải qua thất bại, sắc mặt Diệp Trọng cũng càng ngày càng tái nhợt. Niệm lực, Nguyên khí tiêu hao quá lớn. Tu vi của Diệp Trọng cũng chỉ là cảnh giới tứ tinh Võ giả mà thôi, Nguyên khí trong đan điền còn chưa đủ để cho hắn tiêu hao liên tục như vậy. "Đường ca, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi!" Diệp Duy nhìn thấy Diệp Trọng sắc mặt tái nhợt, trên trán hiện đầy mồ hôi, cơ bắp toàn thân đều run rẫy, có chút lo lắng nói, hoàn thiện thần thông đích thực không phải một chuyện dễ dàng, hơn nữa dù sao cũng không phải là Diệp Duy tự mình thao tác. "Ừ, nghĩ một lát" Diệp Trọng nhẹ gật đầu, xoa xoa mồ hôi trán, không kiên trì nữa, hắn xác thực là chống đỡ không nổi rồi, trong đan điền còn có một chút Nguyên khí, nhưng mà Niệm lực lại tiêu hao hầu như không còn rồi, đầu óc hỗn loạn, khiến cho tỉ lệ thất bại cao hơn, hỏng nhiều hơn được, hắn chính xác cần phải nghỉ ngơi. Diệp Trọng tại đây xếp bằng ngồi ở trong đình viện, yên lặng vận chuyển công pháp Lạc Tinh Quyết Diệp gia tổ truyền, khôi phục Nguyên khí và Niệm lực, Lạc Tinh Quyết là công pháp Huyền giai trung cấp, ở Thanh Nguyệt thành có thể cho là công pháp đỉnh cấp rồi, khôi phục Nguyên khí, Niệm lực tốc độ rất nhanh, qua hai canh giờ, lúc phương Đông đã nổi lên một quầng trắng bạc, Diệp Trọng một lần nữa mở mắt, chậm rãi thở hắt ra, đứng lên. "Chúng ta tiếp tục!" Hai đầu lông mày đường ca Diệp Trọng không cách nào che giấu được sự mệt mỏi, hắn nhanh nắm chặt lại nắm tay, kiên định mà đi đến trước người Diệp Duy. "Đường ca, trời đã sắp sáng rồi, nếu không hôm nay trước tiên chỉ như vậy thôi? buổi tối đệ lại đến?" Diệp Duy nhìn vẻ mặt mệt mỏi của đường ca Diệp Trọng, lại nhìn sắc trời một chút, thoáng có chút lo lắng nói. Suốt cả đêm đều thi triển thần thông, trên thân thể mệt mỏi vẫn còn có thể chịu được, nhưng tinh thần mệt mỏi cũng không phải dễ dàng khôi phục như vậy, Lạc Tinh Quyết chỉ có thể khôi phục Niệm lực, cũng không thể làm cho tinh thần người ta dồi dào lên, thời điểm này đường ca Diệp Trọng cần phải nghỉ ngơi, cần ngủ một giấc thật tốt mới được. Ba ngày sau, đường ca Diệp Trọng cùng Đỗ Hàn Nguyệt phải đánh một trận, tuy rằng thời gian có chút khẩn trương, bất quá chỉ cần cố gắng, thì vẫn đủ thời gian, Diệp Duy đối với phương thức lưu động Nguyên khí của thần thông Bạch Hổ Sát Sinh, đã lý giải được vô cùng chính xác rồi, Diệp Duy không muốn đường ca cứ dốc sức liều mạng như vậy. "Không có việc gì, ta còn cầm cự được!" "Thử lại ba lượt, nếu giống như trước không có thành công, thì buổi tối lại tiếp tục tiếp" Diệp Trọng đường ca nhìn cảnh đên lặng yên dần đần chuyển sắc, kiên trì nói. "Cái này. . . Được rồi, thử lại ba lượt!" Diệp Duy có chút bất đắc dĩ gật gật đầu, hắn có thể lý giải được tam tình vộ vàng của đường ca. Thất bại! Thất bại! Một trăm ba mươi sáu đạo Thần Văn lần lượt tiêu tán, rất hiển nhiên, Diệp Duy, Diệp Trọng hai huynh đệ hắn lại thất bại, cả đêm hì hục hoàn thiện thần thông đều đã thất bại, Diệp Duy đối với việc hoàn thiện thần thông đã thuần thục hơn nhiều, mỗi lần thất bại hắn đều có lĩnh hội mới. Tiếp tục thử thêm một lần cuối cùng. Nếu lại không thành công, bọn hắn cũng chỉ có thể chờ đến buổi tối lại tiếp tục, ban ngày Diệp Trọng còn phải đi theo ông nội tu luyện nữa. "Thử một lần cuối cùng!" Diệp Trọng đột nhiên hít vào một hơi, mang theo một chút không khí ẩm ướt hơi lạnh vào tận phổi, Diệp Trọng trong thời gian ngắn đã thanh tỉnh lại rất nhiều. Sáng sớm ngày hè, không khí cũng chưa oi bức quá mức, gió thổi nhè nhẹ pha lẫn hơi đất thoang thoảng bốc lên, làm cho Diệp Duy cùng Diệp Trọng hai huynh đệ bận rộn mệt mỏi suốt cả đêm đều cảm thấy tinh thần trở nên tốt hơn rất nhiều. "Đạo Thần Văn thứ hai mươi ba tản đi, vị trí đạo thứ ba mươi tám, bốn mươi cùng đạo thứ năm mươi bảy, sáu mươi ba đổi chổ cho nhau!" "Vị trí đạo Thần văn thứ mười hai bên trái, bổ sung thêm vào đạo Thần Văn thứ một trăm lẻ ba!" Diệp Duy đứng ở trước người đường ca Diệp Trọng, cực kỳ thuần thục chỉ vào từng đạo Thần Văn đang hiện ra ánh sáng lấp lánh kia, trải qua vô số lần luyện tập, Diệp Duy đối với kết cấu Thần Văn tạo thành thần thông Bạch Hổ Sát Sinh đã rõ như trong lòng bàn tay. Ngón tay của Diệp Trọng dựa theo từng lời chỉ điểm của Diệp Duy vũ động rất nhanh, cả đêm liên tục trải qua thất bại, sự phối hợp giữa hai người so với lúc đầu đã ăn ý hơn rất nhiều. Leng keng! Một đạo Thần Văn cuối cùng theo ngón tay Diệp Trọng vẽ ra, chỉ trong chốc lát, một trăm ba mươi sáu đạo Thần Văn lóe ra ngân quang chói mắt, một bộ lông hổ trắng rõ ràng có thể nhìn thấy được, trên trán hư ảnh Bạch Hổ đã có thêm một cái sừng đột nhiên ngưng tụ thành. "Xích Viêm Độc Giác Hổ!" Diệp Trọng có chút rùng mình, thần sắc vô cùng rung động, đây là một loại Yêu Thú phi thường cường đại. Ngao ô o o o! Ngao ô o o o! Ngao ô o o o! Độc Giác Bạch Hổ ngửa mặt lên trời thét dài, tạo nên ba tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc, vang tận mây xanh, thanh âm hổ gầm kia khiến cho mặt đất kịch liệt run rẩy lay động, mặt đắt bị đánh rách tả tơi gạch đá văng khắp nơi. Khi tiếng hổ gầm kinh khủng vang lên, màng nhĩ Diệp Duy giống như bị dao đâm thủng, hắp đạp đạp trên mặt đất lui về phía sau liên tục vài bước, khí huyết không ngừng nhộn nhạo, sắc mặt trở nên tái nhợt thiếu chút nữa thì té ngã, bất quá trên mặt của hắn cũng lộ ra nét vui mừng khó có thể áp chế, cuối cùng đã thành công. Với cảnh giới hiện tại của Diệp Duy đây chính là trạng thái tổ hợp Thần Văn hoàn mỹ nhất mà hắn có thể cảm ứng được. Thần thông Bạch Hổ Sát Sinh, cuối cùng là có thể so sánh được với thần thông Linh giai cấm thuật, hay là lại tăng lên một cấp bậc trở thành thần thông cấp Huyền giai? Đang lúc Diệp Trọng cùng Diệp Duy đắm chìm trong nỗi khiếp sợ xen lẫn cảm giác vui mừng muốn phát cuồng, đột nhiên từ trên trời phủ xuống một cột sáng màu trắng, chùm xuống thân thể Diệp Trọng. Đắm chìm giữa biển sáng bạc rộng rãi mênh mông, sắc mặt Diệp Trọng đang tái nhợt lập tức đỏ ửng lên, lổ chân lông khắp người liền giãn ra, nhận lấy lực lượng của Thiên Đạo tẩy rửa. Cổ lực lượng Thiên Đạo này, hùng dũng liên tiếp tiến vào trong cơ thể của Diệp Trọng. Cỗ lực lượng Thiên Đạo này so với lần Lâm Tử Nghiên hoàn thiện thần thông Tam Trọng Triều Tịch Chưởng thì cường đại hơn rất nhiều. Dù sao Lâm Tử Nghiên chẳng qua chỉ hoàn thiện thần thông Linh giai cấp thấp, đem thần thông Tam Trọng Triều Tịch Chưởng từ Linh giai cấp thấp tăng lên tới Linh giai cao cấp, mà Diệp Trọng chính là đem thần thông Linh giai cao cấp, hoàn thiện trở thành thần thông cấp Huyền giai. Cho nên lực lượng Thiên Đạo kéo đến mênh mông cuồn cuộn không ngừng hơn xa Lâm Tử Nghiên khi đó gấp mấy lần. Trong lúc nhất thời Diệp Trọng căn bản không có cách nào thu nạp quá nhiều lực lượng Thiên Đạo như vậy, hắn không ngừng cố gắng hấp thu, nhưng vẫn có không ít lực lượng Thiên Đạo tản mát ra ngoài. Tại thời điểm Diệp Trọng đắm chìm trong lực lượng Thiên Đạo, trong lúc vô tình Diệp Duy cũng tiếp xúc phải một tia lực lượng Thiên Đạo, hắn lập tức đem một tia lực lượng Thiên Đạo này hút vào đến bên trong cơ thể, trong nháy mắt hắn giống như là đang ngâm mình trong suối nước nóng, toàn thân lỗ chân lông đều thư giãn ra, trong cơ thể Nguyên khí mênh mông cuồn cuộn dâng lên. Diệp Duy bây giờ chẳng qua chỉ là cảnh giới cấp bậc nhị tinh Học đồ mà thôi, mặc dù chỉ là một tia lực lượng Thiên Đạo, đối với Diệp Duy mà nói cũng rất là có ích lợi rồi, Diệp Duy kinh hỉ mà cảm giác được rằng, đạo kim quang trong Thức Hải màu đỏ của chính mình càng trở nên nồng đậm.