Kẹo Sữa Thỏ Trắng giận dữ gầm lên, nhảy xuống giường, lần nữa hung hãn lao về phía Tần Thiên.
Tần Thiên nhấc chân, dễ dàng né tránh.
Kẹo Sữa Thỏ Trắng như đang phát điên, dùng hết sức lực đuổi đánh.
Thấy mình đuổi không kịp Tần Thiên, cô ta lấy tất cả những gì có thể di chuyển trong phòng như gối, đèn, bình hoa... điên cuồng ném vào Tần Thiên.
Cuối cùng vẫn không thể làm gì được, cô ta đau khổ ngã xuống giường và bật khóc.
Thông qua giọng nói, trong đầu Tần Thiên nghĩ đến một người, nhưng vẫn chưa dám chắc chắn.
Nhưng khi nhìn thấy cô ta nằm trên giường, chiếc mặt nạ tuột ra, trong mắt hắn lộ ra vẻ mâu thuẫn.
Lưu Thanh Dao!
Người phụ nữ treo thưởng năm triệu cho cái đầu hắn trên trang web giao dịch hóa ra là con gái của cố Bắc Giang vương Lưu Triệt- Lưu Thanh Dao!
Bây giờ, Tần Thiên đã hiểu ra mọi chuyện.
Lưu Triệu tình nguyện cả đời để giúp Đồng Tỉnh quay về ăn nói với nhà họ Tần ở phía Tây Bắc .
Đồng thời, ông ta công khai biến Bắc Giang thành nơi chết của mình, để tránh tai mắt của người khác và trở thành quân cờ tối của hắn.
Tuy nhiên, nguyên nhân thực sự cái chết của Lưu Triệt vẫn là một bí mật. Cho đến nay, chỉ có Đồng Tỉnh, Ngọc Linh Lung, Nam Giang vương An Quốc và hắn biết.
Theo tin đồn bên ngoài, là do Tần Thiên đã dùng độc để hại chết Lưu Triệt. Chẳng trách, Lưu Thanh Dao lại muốn tìm hắn trả thù.
Tần Thiên chỉ có lần gặp mặt duy nhất với cô gái trẻ có thân hình nóng bỏng và làn da như búp bê này.
Ngày hôm đó tại tòa Xung Tiêu ở Bắc Giang, Lưu Thanh Dao tức giận hỏi Lưu Triệt vì sao lại bị ép cô ta đi xem mắt mà đối phương còn là người cô ta không thích.
Để chọc giận Lưu Triệt, thậm chí cô ta còn ôm lấy cánh tay Tần Thiên, nói muốn cùng hắn bỏ trốn.
Khi đó, Lưu Thanh Dao vẫn còn là một đại tiểu ngây thơ và ngang ngược. lái xe thể thao, đi đây đi đó một cách vô tư, cãi lại cha mẹ, không phải lo lắng bất cứ điều gì.
Nhưng bây giờ, chỉ sau vài ngày, cô gái trước mặt này trông gầy đi rất nhiều.
Việc Lưu Triệt trúng độc từ lâu, vẫn luôn giấu kín đối với cô ta. Vì vậy trong suy nghĩ, cha sẽ luôn ở bên cạnh và chiều chuộng cô ta.
Không ngờ ông ấy lại chết đột ngột như vậy, đổi lại là người khác cũng sẽ không thể chịu đựng được.
Theo lý mà nói, cái chết của Lưu Triệt không liên quan trực tiếp đến Tần Thiên. Hơn nữa, Tần Thiên nhìn thấy Lưu Triệt bị trúng độc còn đề nghị chữa trị cho ông ta
Lưu Triệt từ chối với lý do ông ta đã tìm ra giải pháp khác.
Tần Thiên cũng có chút tiếc nuối. Vốn dĩ hắn có cơ hội cứu được Lưu Triệt. Bây giờ thì tất cả đã quá muộn.
Hắn phải thừa nhận rằng nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của Lưu Triệt vẫn là do hắn.
Vì vậy, nhìn Lưu Thanh Dao lúc này đang đau lòng, hắn không biết nên nói gì.
"Anh Thiên, anh không sao chứ?" Có tiếng gõ cửa, Cường Long thận trọng hỏi.
Lúc đầu, anh ta nghe thấy tiếng la hét và đập đồ đạc từ trong phòng truyền ra, không nhịn được cười.
Còn nghĩ anh Thiên mạnh mẽ, còn cô gái này cũng rất nóng bỏng, lại còn gây ra tiếng động lớn như vậy.
Nhưng tại sao sau đó lại bắt đầu khóc? Có gì đó không đúng!
Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống, lạnh lùng nói: "Đợi ở bên ngoài!"
"Không có lệnh của tôi, không ai được phép vào!"
Cường Long sợ hãi run rẩy, vội vàng nói: "Rõ!"
Lưu Thanh Dao khóc một hồi, dường như không còn chút sức lực nào nữa.
Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn Tần Thiên bằng đôi mắt đỏ hoe, trong mắt tràn đầy thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nói cho tôi biết, vì sao anh lại muốn giết ông ấy?"
“Tại sao lại muốn giết cha tôi?”
"Ông ấy là người tốt như vậy, tại sao anh lại muốn giết ông ấy!"
Tần Thiên im lặng một lát, thấp giọng nói: "Trước hết, tôi thành thật xin lỗi về chuyện này."
“Thứ hai, tôi không giết cha cô.”
"Anh còn dám nói như vậy!" Lưu Thanh Dao điên cuồng xông tới.
Lần này Tần Thiên không tránh, mặc cho cô ta xông đến đánh, tát mình.
"Cả Bắc Giang đều biết ông ấy bị anh hạ độc mà chết, anh còn không thừa nhận!"
"Đồ khốn nạn, hãy trả lại cha cho tôi!"
"Trả Lưu Triệt lại cho tôi!"
Khi khóc, chân cô ta mềm nhũn, sắp ngã xuống đất vì kiệt sức.
Tần Thiên vội vàng dùng tay đỡ.
"Ác ma, đừng chạm vào tôi!" Lưu Thanh Dao điên cuồng đẩy Tần Thiên ra.
Do cử động quá mức, một ống tiêm trắng có kích thước bằng ngón tay cái rơi từ trên người cô ta rơi xuống.
Tần Thiên cũng không chú ý.
Nhưng Lưu Thanh Dao phản ứng lại, dường như nhớ tới điều gì đó.
Cô ta nhanh chóng chộp lấy ống tiêm, kéo lớp vỏ bảo vệ bên ngoài ra và dùng hết sức đâm vào Tần Thiên.
"Tôi sẽ giết chết anh!"
"Tôi sẽ dùng độc giết chết anh!"
Đôi mắt đỏ hoe, mái tóc rối bù, cô ta trông gần giống như một con quỷ dạ xoa.
Ống tiêm nhỏ bé đó, Tần Thiên không hề để tâm.
Nhưng khi Lưu Thanh Dao xông tới, hắn ngửi thấy mùi tanh thoang thoảng qua từ chất lỏng rỉ ra từ ống tiêm.
Mùi hương quen thuộc này giống như một tia sét đánh trúng đầu hắn.
Làm sao có thể? !
Nhìn vào một lượng nhỏ chất lỏng màu vàng trong ống tiêm, mặt hắn biến sắc.
Hắn vội vàng lùi lại một bước, đưa tay nắm lấy cổ tay của Lưu Thanh Dao, giật lấy ống tiêm.
Hắn đưa lên mũi ngửi ngửi, kinh hãi nói: "Cô lấy lấy thứ này ở đâu ra?"
"Nói đi!"
Lưu Thanh Dao không ngờ Tần Thiên lại có phản ứng mạnh như vậy, nhất thời sững sờ.
Sau khi phản ứng lại, cô ta tức giận nói: "Đồ khốn nạn, buông ra!"
"Anh làm tôi đau đó!"
Lúc này Tần Thiên mới ý thức được mình đã vô thức dùng vũ lực tóm lấy cổ tay Lưu Thanh Dao, để lại vết hằn đỏ.
Lưu Thanh Dao ngã xuống giường, hai mắt đỏ hoe nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi cười lạnh: "Muốn biết sao?"
"Anh hãy tự chích vào người mình, tôi sẽ nói cho anh biết."
Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống cực độ.
Giờ đây, hắn chắc chắn rằng chất độc trong chiếc kim tiêm này đến từ loài rắn mamba đen ở châu Phi.
Công nghệ hút độc ra vô cùng đặc biệt.
Trên thế giới chỉ có một tổ chức sử dụng nọc độc này để thực hiện các vụ ám sát, đó chính là Thiên Sứ Chi Nhãn của Độc Sư.
Tần Thiên khẳng định, cấu tạo của loại độc này chắc chắn đến từ tay Độ Sư khét tiếng này.
Vụ ám sát kinh hoàng nhất mà họ thực hiện bằng nọc độc này là vụ ám sát người kỹ sư được mệnh danh là Phượng hoàng ở Trung Đông.
Tuy nhiên, kỹ sư cũng không phải là người bình thường, đã cố gắng hết sức để ngăn chặn độc tính lại.
Cho đến vài tháng trước, Tần Thiên xuất hiện ở Long Giang, Quỷ Môn Thập Tam Châm kinh động đến rất nhiều người.
Vào thời điểm đó, người kỹ sư này và ông chủ nhị của đảo Sicilia cùng với Caesar đương thời của châu Âu và bố già châu Mỹ cùng đến chữa bệnh.
Tần Thiên không thể loại bỏ hoàn toàn chất độc này.
Chỉ là giúp ngăn chặn nó, ít nhất có thể khiến người kỹ sư sống thêm một năm nữa.
Hắn hoàn toàn không ngờ lại nhìn thấy dịch độc này trên người Lưu Thanh Dao.
Phát hiện này thực sự khiến hắn rất chấn động!
Bản thân Lưu Thanh Dao không thể có được thứ này. Trước đó, cô ta chỉ là một đại tiểu thư ngây thơ, vô lo. Ngay cả tiền thưởng ám sát được đăng cũng rất thiếu chuyên nghiệp.
Đúng rồi! Chắc hẳn ai đó đã nhìn thấy cô ta treo thưởng và bán chất độc cho cô ta.
Đối phương đang muốn mượn dao giết người! Lợi dụng một người phụ nữ vô tri để khiến hắn nơi lỏng cảnh giác.