Thần Vương Lệnh

Chương 370



Chương 370

Thiết Ngưng Sương lần nữa nhìn về phía A Tân, cố ý khinh thường nói: ”Ngay cả tôi cũng dám ra tay. Không phải cậu còn nhát hơn cả một người phụ nữ đấy chứ?”

”Mau đứng lên đi!”

”Lúc nãy bọn họ đánh cậu như thế nào, bây giờ cậu trả lại gấp bội!”

Ánh mắt A Tân thay đổi, cậu ấy nhìn Thiết Ngưng Sương rồi chăm chú nhìn Tần Thiên, nghiến răng nói: ”Các người là ai?”

Ai cũng có thể thấy được Thiết Ngưng Sương là người đi theo Tần Thiên.

Nghe câu hỏi của A Tân, ánh mắt tất cả phạm nhân đều nhìn về phía Tần Thiên. Bọn họ đều muốn biết người đàn ông thần bí này rốt cuộc là ai.

Tần Thiên cười nói: ”A Tân, cậu muốn rời khỏi đây không?”

”Bây giờ cậu đánh gục tất cả bọn họ, tôi sẽ mang cậu ra khỏi đây.”

”Cho cậu một thế giới hoàn toàn mới.”

”Anh nói gì?” Ánh mắt A Tân hơi sáng lên, bên trong là sự sợ hãi pha lẫn vui mừng. Nhưng cậu ấy nhanh chóng không tin lắc đầu.

”Tôi nghiệp chướng nặng nề, sẽ không rời khỏi nơi này.”

”Anh đi đi.”

”Thật sao?” Tần Thiên cười lạnh nói: ”Cậu không muốn gặp mẹ mình sao?”

”Cùng tôi rời đi, cậu có thể gặp mẹ của mình.”

Người A Tân run lẩy bẩy. Cậu ấy cắn chặt răng, nắm chặt nắm đấm, cố gắng khống chế bản thân.

Tần Thiên quay người nhìn đám người mặt sẹo nói: ”Mấy người đều lên hết. Ai có thể đánh bại A Tân tôi sẽ để người đó rời đi.”

”Thời hạn thi hành án của người đó sẽ dừng ở đây.”

”Tôi đảm bảo, chỉ c ần sau khi ra ngoài không tái phạm thì đời này sẽ không có người nào truy cứu trách nhiệm của người đó.”

Đám người mặt sẹo trở nên điên cuồng.

Bọn họ gầm thét lao về phía A Tân.

”A Tân, cậu còn chờ gì nữa?”

”Mau đánh đi!”

”Đánh bại họ, cậu sẽ tự do!” Thiết Ngưng Sương kích động nói.

”A…A!” A Tân đột nhiên ngẩng đầu kêu to rồi xông về phía mấy người mặt sẹo.

Một trận hỗn chiến xảy ra.

A Tân một địch mười.

Cậu ấy như một con sói con lao về giữa đàn cừu.

Cục diện dần nghiêng về một phía.

Tần Thiên nhìn đồng hồ. Chỉ gần ba phút, đám người mặt sẹo không còn ai có thể đứng lên. Bản thân gã đã bị A Tân đấm vào mắt, tròng mắt thiếu chút nữa cũng rơi ra.

”Rất tốt.”

”Bây giờ cậu có thể đi theo tôi.”

Tần Thiên hài lòng cười, trực tiếp quay người đi ra ngoài.