Phất Lan Đức cùng với Ngọc Tiểu Cương mơ hồ không biết sự tự tin của thiếu niên phía trước này từ đâu mà có.Mã Hồng Tuấn mập mạp nhìn Đới Mộc Bạch hỏi
“Đới lão đại ngươi nghĩ xem ai sẽ thắng.”
“Nếu xét về phương diện chiến đấu thì Phất Lan Đức và Đại Sư sẽ lợi thế hơn.Dù Lăng Thần đã mất hết tu vi nhưng kỹ thuật chiến đấu cũng khá mạnh mẽ nên đến ta cũng không biết nên chọn bên nào.”
Đới Mộc Bạch trầm ngâm đánh giá toàn bộ thực lực của đôi bên bình tĩnh nói.Ở Đấu La Đại Lục người người đều tu luyện trở thành thần làm gì có mấy ai sẽ quan tâm đến võ thuật chứ.Tiểu Vũ nhìn Đường Tam lạnh lùng nói
“Đường Tam ngươi mau kêu lão sư của ngươi xin lỗi Lăng Thần ca ca đi.”
Đường Tam nghe xong nghi hoặc trong lòng vô cùng khó chịu, vì cái gì mà Lăng Thần được một cô muội muội bảo vệ đến vậy.Minh Nguyệt hơi ngạc nhiên nói
“Lần đầu tiên tỷ thấy phu quân tức giận đến vậy luôn đó.”
“Cái gì hắn ta đang tức giận sao.”
Mọi người ngạc nhiên nói.Nhìn sơ qua thì cái chả có chỗ nào là tức giận cả, Lăng Thần hiện tại đang muốn đem hai tên này băm ra thành trăm mảnh Tân Taekwondo là kỹ thuật của Jin Taejin vậy mà lại bị một kẻ không biết điều xem thường, nói xằng nói bậy.Hơn nữa chính Jin Taejin là người đem lại động lực tiếp tục sống của mình vì vậy suốt năm tháng trôi qua ông ấy đã trở thành người thân trong gia đình của hắn.Tiểu Vũ thấy mọi chuyện đang ngày càng không ổn chạy tới bên cạnh nói
“Lăng Thần ca ca hay là huynh bỏ qua mọi chuyện đi.Như vậy sẽ tốt hơn không phải sao.”
“Tiểu Vũ chính ông nội của ta đã sáng tạo ra võ thuật này.Nhưng tên này đã xem thường nó và coi nó chỉ là phế bỏ.Ta phải thay ông ấy đòi lại công bằng này.”
Hắn gương mặt bình thản, thanh âm tràn đầy sự lạnh lùng nói.Tiểu Vũ nghe vậy thấy có đạo lý, ngày xưa hắn cũng đã từng nói như vậy với nàng một lần rồi chỉ là lần đó nàng chỉ quan tâm đến học thôi nên toàn bộ câu chuyện đều bỏ ngoài tai.
Cứ thế một nén nhang đã cháy hết, Lăng Thần đứng dậy khởi động một chút để giãn gân cốt, Phất Lan Đức và Ngọc Tiểu Cương đã vào tư thế chiến đấu phóng ra võ hồn cũng như hồn hoàn.Hắn lạnh lùng nói
"Trận đấu bắt đầu."
Nói xong Đại Sư với lão già kia lao tới tung ra một cú đấm, bọn họ muốn cho thiếu niên này biết được võ thuật chỉ là thứ phế thải trước sức mạnh tuyệt đối.Lăng Thần thầm nghĩ nên chiến đấu như thế nào cho hiệu quả thầm nghĩ
"Lốc cước hay là long trảo....Không như vậy pà được rồi."
Hắn đưa hai tay ra hai bên đẩy nhẹ cú đấm của mỗi người sang một bên.Cả hai ngạc nhiên nên vẫn chưa đứng vững được sau cú đẩy đó.Hắn nắm chặt nắm đấm nói
"Trả cho các ngươi đây Karate thức thứ nhất Bạch Hổ."
Bụp bụp bụp....
Lăng Thần tung ra hàng loạt cú đấm vào mặt của mỗi người, Phất Lan Đức còn đỡ chỉ bị thương bầm tím xuất hiện trên mặt và thân thể còn Ngọc Tiểu Cương thì kịch liệt hơn thế này nhiều.Từng âm thanh tiếng gãy sươn sườn vang lên, vài cái răng bay ra khỏi hàm, cơ thể đứng chao đảo như thể bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
"Lão sư."
Đường Tam giận dữ vội vàng dùng Quỷ Ảnh Mê Tung chạy tới đỡ hắn.Ánh mắt tràn đầy sự hận thù, căm phẫn với Lăng Thần.Tiểu Vũ cùng với Chu Trúc Thanh các nàng thấy hai lão sư này vô cùng ngoan cố ngay cả chính bản thân mình làm sai mà không hề nhận, trong lòng cỗ cảm giác chán ghét đối với hai người càng nhiều hơn.Lăng Thần bình tĩnh nói
"Ta cho các ngươi một có hội nữa mau xin lỗi và tuyên bố võ thuật mạnh hơn Hồn Sư đi."
"Tiểu tử.....đừng ỷ vào võ thuật quá nhiều......"
Ngọc Tiểu Cương khinh thường nói.Lăng Thần tức giận lao về phía hắn, Đường Tam băng lãnh từ phía sau mọc ra 8 cái chân nhện.Hắn dù rất muốn giết tên Đường Tam này nhưng nghĩ lại bây giờ chưa phải lúc lạnh lùng nói
"Đường Tam tránh ra một bên."
"Không ta sẽ không tránh ra."
Đường Tam nghiêm túc nói.Hắn lắc đầu không biết tên này đang ngu tưởng hân không dám đánh tên nhóc này sao lập tức đi tới bên cạnh tung ra một cú đấm vào bụng.
"A."
Đường Tam la lên một tiếng hoàn toàn không phản ứng kịp nằm xuống đất.Lăng Thần định đi về phía Ngọc Tiểu Cương thì một bàn tay kéo chân hắn lại, cau mày khi thấy tiểu tử này lại còn ý thức được lập tức điểm huyệt.Thấy sự cản trở này đã bị loại bỏ, bình tĩnh tiến lại gần Đại Sư đưa hai tay dang rộng về phía trước nói
"Karate thức cuối cùng Thanh Long."
Roẹt....
Cơ thể của Ngọc Tiểu Cương xuất hiện vết cắt, máu chảy trên từng miếng da, khuôn mặt đầy sự đau khổ.Cũng may Lăng Thần đang ở trong trạng thái người phàm, nếu mà trở thành Đại Thánh thì có khi hai tên này mất mạng từ lâu rồi.Hắn quay sang với Chu Trúc Thanh các nàng hỏi
"Trong số các ngươi ai muốn đi theo ta thì giơ tay."
Đới Mộc Bạch bọn họ khiếp sợ thầm nghĩ đây mà là lão sư đã từng dạy cho mình về võ thuật sao.Tất cả không dám giơ tay thì toàn bộ con gái đều đồng loạt giơ tay.Ngọc Tiểu Cương chật vật khẩn cầu nói
"Lăng Thần.....coi như ta cầu xin ngươi.....đừng đem tất cả các nàng ra khỏi đây."
"Cá cược là cá cược.Ta đã thắng nên ta có quyền."
Lăng Thần trầm giọng nói ánh mắt tựa hồ không quan tâm đến lời nói của tên trọc này.Đới Mộc Bạch thấy Chu Trúc Thanh đang có ý định rời khỏi Sử Lai Khắc phẫn nộ nói
"Trúc Thanh ngươi không thể rời khỏi đây."
"Vì sao."
Chu Trúc Thanh lạnh lùng hỏi, nàng chạy tới nơi đây để học tập và trở nên mạnh mẽ hơn nên mới tơi đây.Bây giờ nàng thân là nữ nhân của Lăng Thần sao có thể tiếp tục thân thiết với người khác.Hắn đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng nói
"Ngươi là hôn thê của ta.Chúng ta đã có hôn ước với nhau rồi, nếu ngươi rời đi ngươi sẽ trở thành tội nhân của Tinh La Đế Quốc.Ngươi nghĩ có thể thoát được sao."
Lăng Thần khinh thường lạnh lùng nói
"Ngươi dám làm sao tiểu tử.Ngươi đừng lôi gia tộc của mình ra mà doạ, dù cho là Tinh La Đế Quốc hay Thiên Đấu Đế Quốc cũng không đã thương được ta đâu."
Đới Mộc Bạch siết chặt nắm đấm của mình, từng móng tay cứa vào trong da, máu chảy đầm đìa.Lăng Thần nghĩ đến một thứ thú vị lập tức dùng bá khí của mình đè Đới Mộc Bạch nằm xuống nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Chu Trúc Thanh bóp ngực của nàng nhếch miệng nói
"Sẵn tiện ta cũng tiết lộ cho ngươi.Nàng đã là nữ nhân của ta rồi."
Đới Mộc Bạch như sét đánh vào tai, lửa giận trong lòng dâng trào lên cực điểm.Nàng đỏ mặt hơi ngượng ngùng nói
"Phu……phu quân…..không phải huynh nói không cho hắn biết sao.”
“Ta đổi ý rồi.Cho hắn thấy nàng được ta huấn luyện như thế nào đi.”
Lăng Thần cười nham hiểm vừa hôn nàng vừa nói.Đới Mộc Bạch tức muốn hộc máu muốn đứng lên nhưng lại bị một sức mạnh vô hình chèn ép.Hắn cười gằn vuốt nhẹ khuôn mặt nóng bỏng của nàng tiếp tục giở những trò dâm đãng khiêu khích Đới Mộc Bạch.
Tên khốn kiếp.
Đới Mộc Bạch cắn răng trong lòng liên tục gào hét chính bản thân mình.Cuối cùng thì hắn đã hiểu ra mọi chuyện Chu Trúc Thanh không muốn tiếp xúc thân mật hóa ra là vì tên này.Lăng Thần thấy cũng đến lúc rời đi rồi liền triệu hồi Cân Đẩu Vân thêm một lần nữa để các nàng bay về phía Võ Hồn Thành.Hắn quay sang Đới Mộc Bạch đang nằm dài trên đất khinh thường nói
“Ta sẽ cho các ngươi nếm nhiều sự đau khổ như thế này gấp vạn lần.”
Nói xong leo lên trên đám mây của mình cùng với các lão bà của mình đến Võ Hồn Điện.