Cách đó không lâu, Bỉ Bỉ Đông đang cùng với các tỷ muội nằm nghỉ dưỡng nằm ngoài trời hóng mát.Lúc này từ bên ngoài đi vào một thiếu nữ ăn mặc dân dã nhẹ nhàng tiến tới bên cạnh Bỉ Bỉ Đông nói
“Thưa Giáo Hoàng, Lăng đại nhân đã tới rồi à.”
“Cái gì sao huynh ấy lại đến đây.”
Nàng ngồi dậy ngạc nhiên hỏi.Chúng nữ đang nằm phơi nắng sau khi nghe tin tức này đồng loạt ngồi dậy hứng thú.Kể từ khi Lăng Thần rời đi trong lòng các nàng cảm thấy buồn bã, thiếu bóng dáng nam nhân của mình.Bây giờ đã khác hắn đã ở đây rồi vậy thì kế hoạch sinh con nối dõi của Bỉ Bỉ Đông các nàng có thể tiếp tục rồi.
Vèo…
Ba đại mỹ nữ bay vọt khỏi nơi đây, cô hầu gái kia còn chưa kịp nói gì thì đã biến mất khẽ lắc đầu chỉ có một mình ngài ấy mới có đủ mị lực khiến cho các nàng hứng thú đến vậy.Một lúc sau, cả ba người đã đến trung tâm Võ Hồn Điện thấy thân ảnh vô cùng quen thuộc định chạy tới ôm thì Hồ Liệt Na xuất hiện.
Bỉ Bỉ Đông sắc mặt trở nên trầm lặng nàng đã chứng kiến toàn bộ sự việc xảy ra ở đây.Nàng sát khí càng ngày dâng trào lên nhưng lại bị A Ngân các nàng ngăn lại.Nàng không giận về việc Lăng Thần đã sử dụng khế ước nô lệ mà là Hồ Liệt Na dám trước mặt nam nhân của mình tấn công.
Cộc cộc....
Từ bên trong phát ra tiếng bước chân vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại đem đến cho người nghe cảm giác ớn lạnh.Hồ Liệt Na nhìn khuôn mặt mừng rỡ cuối cùng lão sư đã xuất hiện, đưa ánh mắt khiêu khích nhìn lấy hắn.Lăng Thần vui vẻ, hạnh phúc chạy tới ôm nàng nói
"Đông nhi nàng đây rồi."
"Không sao không sao.Có phải huynh vừa bị Liệt Na doạ sợ đúng không."
Bỉ Bỉ Đông mỉm cười đưa tay vuốt mái tóc hắn nói.Thân thể nàng khẽ run lên khi không thể cảm nhận được sự giao động Hồn Lực, nàng nghi ngờ hỏi
"Tu vi của huynh đâu rồi."
"Mất rồi."
Hắn nở nụ cười rạng rỡ nói.Hồ Liệt Na bĩu môi lẩm bẩm nói
"Ngươi mà không có tu vi.Ta tin ngươi chắc."
"Im lặng."
Bỉ Bỉ Đông cầm cây quyền trượng gõ mạnh xuống đất tức giận nói.Nàng không ngờ rằng đệ tử của mình lại phát ngôn bừa bãi về nam nhân của mình, A Ngân và Hoán Vũ hơi tức giận bất quá chạy tới bên cạnh hắn quan tâm.Hồ Liệt Na giật mình khi thấy lão sư giận dữ đến như vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy biểu cảm này của lão sư.
"Không sao đâu Đông nhi.Ta cũng không có xảy ra chuyện gì cả."
Lăng Thần thấy mọi thứ hình như hơi xấu lập tức nói đỡ cho nàng.Bỉ Bỉ Đông khẽ gật đầu thu hồi sát khí, đây là vì nể mặt chủ nhân nên mới tha cho nàng một con đường sống.Nếu không thì dù có là đệ tử chân truyền đi nữa vẫn thẳng tay giết chết những kẻ dám làm hắn bị thương.Hồ Liệt Na không thể hiểu được vì cái gì mà lão sư lại bất công đến vậy.
Hắn nhìn nàng có vẻ hơi tội nghiệp nghĩ lại đến cuối cùng nàng thích Đường Tam nhưng lại bị từ chối một cách thẳng thắn.Làm người ai lại để nhiều thiếu nữ vì mình mà bỏ sót nhiều thời gian như vậy.Bình tĩnh nói
"Đông nhi nàng có đệ tử xinh đẹp đấy."
"Sao hả bộ huynh muốn nàng trở thành lão bà lắm sao, chủ nhân."
Bỉ Bỉ Đông khoé miệng cười một cái nói.Nàng đã ở bên cạnh hắn suốt mấy năm rồi sao không thể biết tính tình nam nhân mình được.Lăng Thần thích thú chạy tới cạnh Hồ Liệt Na nói
"Chuẩn bị làm lão bà của ta chưa."
"Ngươi đừng nghĩ như vậy sẽ khiến ta yêu ngươi.Cho dù ngươi có làm gì thì ta vẫn không yêu ngươi đâu."
Hồ Liệt Na khinh bỉ hành động của hắn đối với nàng.Bỉ Bỉ Đông lạnh lùng nhìn, siết chặt tay của mình vài quyền trượng, Lăng Thần quay sang nàng bình tĩnh nói
"Yên tâm đi.Nàng sẽ không kiêu căng được bao lâu đâu."
"Thiếp tin huynh.Nhưng nếu Na nhi có đối với huynh làm gì thì cứ việc báo với thiếp."
Nàng từ tốn nói.Hồ Liệt Na là đệ tử thân truyền của Võ Hồn Điện bất quá nếu dám mạo phạm đến hắn thì cho dù có là Đại Cung Phụng Thiên Đạo Lưu cũng không thoát khỏi tay nàng.Hồ Liệt Na uất ức nhỏ giọng nói
"Lão sư.....tại sao......"
"Nàng chỉ giỡn với ngươi thôi.Không có chuyện gì đâu."
Lăng Thần mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc nàng nói.Mỹ nữ là đàn ông phải chinh phục được sao có thể nhờ người khác giúp mình được hơn nữa còn là phụ nữ.Hắn nhẹ nhàng bế nàng lên nói
"Ta dẫn ngươi đi nghỉ ngơi."
Chúng nữ thấy cảnh tượng này đã quá quen thuộc rồi.Từ 'nghỉ ngơi' của hắn thực chất là chuẩn bị đè nàng ra đ-t, nhưng mọi người không ai dám lên tiếng.Lên một cái thôi là các nàng sẽ nếm trải cảm giác khoái lạc 7 ngày 7 đêm không ngừng nghỉ luôn.
Hồ Liệt Na kịch liệt cọ nguậy muốn tránh thoát khỏi vòng tay của hắn.Lăng Thần hơi phiền phức bản thân chỉ muốn tốt cho cô gái bướng bỉnh này vậy mà lại bị cự tuyệt thầm thở dài.Một lúc sau, hắn đã tới được căn phòng của Bỉ Bỉ Đông, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường nghỉ ngơi.Nàng giật mình phát hiện mình đang ở phòng của lão sư nói
“Ngươi rốt cuộc là ai tại sao lại quen biết lão sư của ta.Còn nữa sao ngươi có thể tùy tiện bước vào phòng của Giáo Hoàng mà không có sự cho phép của ngài ấy…..”
Hắn thấy hơi phiền phức đành phải im lặng.Mà càng im thì nàng càng hỏi hắn nhiều thêm liền bế nàng lên giường bình tĩnh nói
“Ngươi cứ việc nghỉ ngơi đi.Ta luyện đan một chút để giúp ngươi cùng với lão bà của ta tăng tu vi.”
Lăng Thần lấy ra một quả cầu, nàng hơi nghi ngờ thì bị cảnh tượng trước mắt hiện ra.Vô số dược thảo được lấy ra từ trong khối cầu nhỏ.Hắn ngồi xuống nhẹ nhàng điều chỉnh hỏa diễm của mình sao cho phù hợp hết mức có thể.
Từng dược liệu bay vào trong đám lửa cháy rừng rực, mùi thơm lan tỏa khắp cả căn phòng.Hồ Liệt Na ngửi cảm thấy vô cùng sung sướng, hồn lực cuồn cuộn giúp nàng cảm giác bay bổng, tu vi bắt đầu tăng lên.Một tiếng trôi qua, nàng mừng rỡ ngạc nhiên khi mình từ cấp 45 bay vọt đến cấp 49 sắp đạt tới Hồn Vương.
Lăng Thần mở mắt ra bình tĩnh nói
“Thành đan.”
Hơn chục khỏa đan dược bay lơ lửng trên không, hắn nhẹ nhàng đưa tay đón lấy toàn bộ đan dược nhếch miệng mãn nguyện nói
“Đây rồi Ngộ Tính đan.Có cái này các nàng sẽ tu luyện nhanh hơn một chút.”
“Đây là thứ gì vậy.”
Hồ Liệt Na tò mò nhìn ngạc nhiên hỏi.Nàng nhận ra được bản thân tu vi tăng nhanh đến vậy là do hương thơm từ viên đan này.Hắn vui vẻ giải thích
“Nó được gọi là Ngộ Tính đan.Giúp cho người dùng tăng khả năng tốc độ tu luyện cũng như ngộ tính học tập của mình.Ngươi muốn thử không.”
Nàng gật đầu lia lịa, hắn nở nụ cười hết sức thân thiện đưa tay hướng về đôi môi nhỏ nhắn đút viên đan dược.Nàng đỏ mặt nhưng không dám phản kháng, người ta là lão công của lão sư còn mình chỉ là học trò của Giáo Hoàng.Nàng khiếp sợ tu vi đột phá lên cấp 50, tinh thần trở nên thông suốt một cách bất ngờ lẩm bẩm nói
“Ta….ta đột phá rồi…..”