Sau khi hấp thụ được Thần Toàn Năng Di Lặc, Lăng Thần cảm thấy sức mạnh tăng lên khá nhiều.Nếu như so sánh với cảnh giới khi còn là Hỗn Độn Chi Thần thì có lẽ đã đạt đến 0,00001% sức mạnh rồi.Phía sau lưng của hắn xuất hiện một cái vòng màu vàng trên đó có năm ngọn lửa màu trắng, hơn nữa hắn còn một thêm một cái cánh màu đỏ rực.Khung cảnh này thực sự giống với lúc Park Mubong tiếp nhận được sức mạnh của Như Lai.
"Không ngờ sức mạnh này lại tự tạo một thánh địa riêng và vũ khí nữa nha.Thú vị đó."
Hắn nhếch miệng hưng phấn nói.Vốn không nghĩ tới một đạo hồn sức mạnh nho nhỏ vậy mà có thể xưng vương, thu thập các tín đồ riêng cho bản thân.Lăng Thần đưa tay lên một vùng đất xuất hiện trên vũ trụ, không nói nhiều lập tức bay lên xem thử cấp bậc vũ khí mạnh tới đâu.Một lúc sau, hắn ngạc nhiên nói
"Cũng được đấy chứ.Không gian quá đẹp phù hợp cho việc Đông nhi các nàng sinh sống ở đây."
Đột nhiên bốn cây gậy xuất hiện trước mặt hắn, bốn thân ảnh từ từ bay ra ngoài quỳ xuống nói
"Xin chào ngài.Chúng tôi là những tín đồ của ngài và chúng tôi đã đợi điều này suốt hàng nghìn tỷ năm."
"Ờ.Từ nay về sau các ngươi là một trong những hộ vệ của ta.Ta kêu cái gì các ngươi phải làm theo cái đó không được làm trái ý nghe rõ chưa."
Hắn bình tĩnh nói.Bọn họ hơi nghi hoặc khi nghe hai chữ hộ vệ, đã là Thần Toàn Năng mà cần người bảo vệ sao.Bất quá đây cũng là một trong nghĩa vũ của họ nên không thể nào cãi lại được.Chỉ có một tên duy nhất sắc mặt hết sức không không phục, hắn không quan tâm đến mấy tên này cho lắm.Tín đồ sao, hắn đương nhiên sẽ có bất quá sợ rằng cái thế giới này không thể chịu đựng được sức mạnh của bọn họ thôi.
"Vậy ra đây chính là 8 món thần khí mà Di Lặc sở hữu sao."
Lăng Thần nhìn ngạc nhiên nói, thản nhiên để cho tên kia khoác lên trên người hắn một áo bào màu đen.Hắn lần lượt giải phóng 7 món thần khí ra ngoại trừ món cuối cùng là không có được.Do Ngọc Hoàng hiện đang nắm giữ Như Lai Kiếm nên không tài nào thu về được.
Hắn cảm thấy như vậy đã đủ rồi liền lấy ra Thiên Giới Châu đem toàn bộ Thánh Địa này vào trong, đám thuộc hạ ngạc nhiên chỉ với một quả cầu nho nhỏ vậy mà có thể chứa được Thánh Địa.Lăng Thần trầm giọng nói
“Các ngươi vào trong đây xây dựng một ngôi nhà thật hoành tráng cho các nữ nhân của ta.Đến lúc ta quay lại thì phải xong nghe chưa.”
“Vâng chúng thần đã nghe rồi chúa tể.”
Tất cả đồng thanh quỳ xuống đáp, không đợi nói nhiều liền bay vào bên trong Thiên Giới Châu.Đợi bọn chúng đi hết hắn nhếch miệng cười nói
“Park Mubong đã ngươi bất nhân thì ta đành bất nghĩa với ngươi trước vậy.”
Không nóng vội gì hết, chuyện đến thì sẽ đến.Bây giờ muốn nó tới ngay lập tức thì chỉ có nằm mơ mà thôi, hắn đành phải ẩn dấu đi cái sức mạnh này và quay trở lại Đấu La Đại Lục, sợ các lão bà nhớ nhung nữa thì khổ.
…..
Tại Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện, Diệp Linh Linh khuôn mặt hết sức lo lắng liên tục đi xung quanh toàn bộ nơi đây giống như đang làm một chuyện gì đó gấp gáp lắm.Nàng thở hổn hển nói
“Rốt cuộc Thần Đế ca ca đi đâu rồi.”
Lúc này không xa nơi Diệp Linh Linh đang đứng, một thân ảnh chậm rãi từ bên trong đi ra sắc mặt hết sức thoải mái.Không ai khác đó chính là Lăng Thần, hắn không quên chính mình đang giả dạng liền đeo chiếc mặt nạ lên nói
“Linh nhi chắc hẳn đang tìm kiếm ta.Cũng nên đi gặp nàng một chút thôi.”
Trên đường đi tới nơi Diệp Linh Linh đang đứng trong lúc đi thì nhờ hệ thống chỉnh lại thời gian giữa hai thế giới lại.Nhưng mà cái gì đều phải có cái giá của nó cả.Muốn khống chế thời gian pháp tắc tốn 5 tỷ điểm.
Hắn không định thay đổi nó đâu.Bất quá nghĩ lại vẫn còn các người bạn thân của mình già đi, không tìm được tung tích Jin Taejin.Nên không ngần ngại tiêu hao 10 tỷ điểm cho hai lần xuyên qua thế giới khác.Một lúc sau hắn tới bên cạnh Diệp Linh Linh, bàn tay vô cùng điêu luyện vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn xinh xinh mỉm cười
“Linh nhi muội đang làm gì ở đây thế.”
“A Thần Đế ca ca từ nãy tới giờ huynh đi đâu vậy.”
Nàng quay đầu lại vui vẻ hỏi.Từ khi Thiên Đấu Hoàng Gia Học viên xuất hiện thiếu niên bí ẩn này, mọi người ngay cả nàng không kém gì mấy rất tò mò không biết phía sau chiếc mặt nạ này là người như thế nào.Vào một ngày đẹp trời khi Lăng Thần đang nằm ngủ thư giãn dưới gốc cây, Diệp Linh Linh thấy vậy thầm nghĩ
“Kia không phải là Thần Đế sao.Để ta xem phía sau lớp mặt nạ đó là người như thế nào.”
Hắn cũng phát hiện ra có người đang định tiến lại gần.Bất quá bản thân khá lười nhác không quan tâm mấy để cho đối phương muốn làm gì thì làm.Nàng ngây thơ rón rén đi tới nhẹ nhàng tháo chiếc mặt nạ ra hốt lên một tiếng “A”.
Thanh âm không lớn nhưng lại đủ cho không gian nơi đây vang dội.Lăng Thần giật mình khi người vừa đụng chạm hắn lại là Diệp Linh Linh, phụ trợ Hồn Sư trong Võ Hồn Chiếc Đội, ngạc nhiên nói
“Linh Linh là ngươi.Ngươi cầm mặt nạ của ta làm gì vậy.”
“Trả……Trả cho ngươi.”
Nàng đỏ mặt vội vã đưa chiếc mặt nạ cho hắn nói.Nghĩ lại lúc đó hắn lại mạnh bạo tới vậy, nhanh chóng vươn tay ôm thiếu nữ này vào trong ngực tỏ tình.Cứ như vậy cả hai tiếp tục mối quan hệ hẹn hò này cho tới bây giờ.
“Ta mới rời đi một chút thôi mà.Có chuyện gì đâu mà nhớ nhau đến vậy.”
Lăng Thần mỉm cười vuốt nhẹ gò má của nàng nói.Bí kíp tán gái ngày xưa đối với tiểu thư thì hãy dùng lời hay nói ngọt để dỗ dành là tốt nhất.Chỉ mấy chốc Diệp Linh Linh đỏ mặt xấu hổ nói
“Huy……Huynh bắt nạt ta…..”
“Chúng ta đi tu luyện đi.Ta vừa mới có một sức mạnh rất tuyệt vời nha, muội muốn thử không.”
Hắn rất muốn sử dụng sức mạnh của Vị Thần Tối Cao Di Lặc lắm rồi, liền rủ nàng theo hưng phấn nói.Nàng vui vẻ, hạnh phúc khi nghe lời đề nghị nam nhân này, khoé miệng nở một nụ cười quyến rũ nói
“Muội biết có chỗ này rất phù hợp với việc luyện tập nha.Huynh có muốn đi không.”
Hắn phấn khích gật đầu liên tục.Cả hai nắm tay nhau nhanh chóng đi tới phòng luyện tập Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện.