Đó là một cây Linh Khí loại côn bổng, nhìn phẩm cấp hẳn là thiên giai hạ phẩm, trong Linh Khí, nó thuộc về Linh Khí cao cấp.
Loại Linh Khí phẩm cấp này, cho dù là tại Cô Nguyệt Hải, cũng chỉ có đệ tử nòng cốt nhất nội môn mới có.
Chỉ là cây côn này hiện đã bị gãy thành mấy đoạn, hơn nữa linh lực bên trên cũng đã hoàn toàn không còn.
Không giống với Linh Khí hư hại thông thường, cây Thiên Lang Bổng này đã hư hại triệt để, gần như có thể dùng từ gãy vụn để hình dung.
“Cây côn này gọi là Thiên Lang Côn, là của một đệ tử của ta. Đứa trẻ đó theo ta học nghệ hơn ba mươi năm, vất vả lắm mới đoạt được vị trí thứ ba trong lần thi đấu môn phái trước.” Hoa trưởng lão nhìn nhìn Linh Khí gãy vụn kia, trong đáy mắt lộ ra vẻ buồn bã.
Đối với Hoa trưởng lão mà nói, đệ tử của hắn, cũng như con cái của hắn vậy, nhất là chủ của Thiên Lang Bổng, là một võ giả thiên phú khá cao.
Hắn cũng là đệ tử có tu vi cao nhất trong các đệ tử Hoa phong những năm nay, từ lâu đã rất được Hoa trưởng lão yêu thích.
“Hoa trưởng lão, người ngươi nói là Triệu Thiên Lang? Không phải hắn chiến thắng, và đã vào chiến trường cổ thí luyện sao, chẳng lẽ nói hắn đã xảy ra chuyện gì?”
Hùng quản sự vừa nhìn Thiên Lang Côn, không khỏi nghẹn ngào hỏi.
Triệu Thiên Lang được xem là một trong mười đệ tử mạnh nhất Cô Nguyệt Hải trong năm mươi năm qua.
Hắn cũng là niềm tự hào của Hoa phong, cây Thiên Lang Côn này là Linh Khí của Triệu Thiên Lang, dựa vào Thiên Lang côn này, Triệu Thiên Lang đã luyện được một môn Phá Phong Côn Pháp, trong toàn bộ Cô Nguyệt Hải, cũng là có chút danh tiếng.
Đối với võ giả mà nói, Linh Khí giống như cánh tay đắc lực của bọn họ vậy, một khi mất đi Linh Khí, có nghĩa là chủ của nó cũng là lành ít dữ nhiều.
Hoa trưởng lão chán nản gật gật đầu.
“Đúng vậy, Triệu Thiên Lang thi đấu giành được hạng ba, theo quy định của môn phái, tiến bào chiến trường cổ, ở lại đó hai năm, cho đến lần thi đấu môn phái tiếp theo, mới có thể trở về Cô Nguyệt Hải. Hơn một năm qua, Thiên Lang đều liên tục viết thư gửi về. Nhưng đêm hôm trước, một quản sự phụ trách tiếp ứng chiến trường cổ, đột nhiên đưa tin dữ tới, nói là Thiên Lang tại chiến trường cổ đột nhiên không rõ tung tích. Người của chúng ta vội đến đó, chỉ kịp tìm thấy cây Thiên Lang Côn gãy vụn này.”
Diệp Lăng Nguyệt bất giác lại nhìn thoáng qua cây Thiên Lang Côn kia.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng nghe thấy chữ “chiến trường cổ”.
Nàng còn nhớ, trước kia tại Dã Luyện Đường, nàng ngẫu nhiên cũng nghe được Hùng quản sự cùng các lão tạp dịch khác nói đến cái tên này.
Mỗi lần nhắc đến chiến trường cổ, Hùng quản sự cùng những tạp dịch kia sẽ tỏ vẻ kính nể.
Diệp Lăng Nguyệt có thể khẳng định chiến trường cổ kia nhất định là một nơi cực kỳ nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng có kỳ ngộ rất lớn, bằng không, Cô Nguyệt Hải cũng sẽ không chỉ cho phép ba người đứng đầu thi đấu môn phái được vào đó.
“Hoa trưởng lão, ta có một chuyện không rõ. Triệu Thiên Lang mất tích và chuyện ngươi tìm đến ta có liên quan gì? Nếu là việc ta có thể giúp, ngươi cứ nói.”
Diệp Lăng Nguyệt thẳng thắn, nàng cũng nhìn ra, Triệu Thiên Lang có tác dụng cực kỳ quan trọng với Hoa trưởng lão, thậm chí là Hoa phong.
Nàng hiện giờ với Nguyệt Phong, Tuyết Phong là quan hệ đối địch, có thể có cơ hội giao hảo với Hoa phong, Diệp Lăng Nguyệt đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Kỳ thực hôm nay ta đến đây là có hai mục đích. Thứ nhất là muốn nhờ ngươi giúp ta sửa lại Linh Khí của Triệu Thiên Lang, để tìm tung tích của Triệu Thiên Lang.” Hoa trưởng lão nhìn Diệp Lăng Nguyệt, trong ánh mắt có hơi gấp gáp.
Triệu Thiên Lang hành tung không rõ, nhưng cũng không tìm thấy thi thể, điều này chứng minh, có lẽ hắn vẫn còn sống.
“Sửa chữa nó thì không có vấn đề gì, thế nhưng chỉ dựa vào Thiên Lang Côn, làm sao tìm được Triệu Thiên Lang?”
Diệp Lăng Nguyệt khó hiểu, chẳng lẽ hiên Lang Côn này cũng giống như Càn Đỉnh của nàng, bên trong có Khí Linh.
Hùng quản sự ở bên thấy vậy, vội vàng xen vào giải thích.
“Lăng Nguyệt, thời gian ngươi tới Dã Luyện Đường cũng không lâu, có lẽ vẫn chưa biết chuyện này. Phàm là mỗi một đệ tử đi vào chiến trường cổ. Trưởng lão bổn môn sẽ để lại tinh thần lạc ấn trên người cùng Linh Khí của người đó Loại lạc ấn này, có thể cảm ứng lẫn nhau. Chỉ cần Linh Khí còn, là có thể tìm được nguyên chủ.”
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới chợt hiểu hiểu ra.
“Ta trước đây cũng từng đi tìm vài Luyện Khí Sư dưới tay, thế nhưng đã dùng hết các loại biện pháp, bọn họ cũng không cách nào khôi phục được cây Thiên Lang Côn này. Hiện giờ thời gian cấp bách, ta cần ngươi giúp ta khôi phục cây Thiên Lang Côn này, nếu ngươi làm được, ta sẽ hậu tạ.”
Hoa trưởng lão khẩn thiết nói.
Chữ “hậu tạ” này, làm cho ánh mắt Diệp Lăng Nguyệt chợt sáng lên.
Nàng không khỏi liếm liếm đầu lưỡi, ân cần hỏi.
“Nếu như ta có thể sửa được nó, ngươi có thể cho ta bao nhiêu thù lao?”
Hoa trưởng lão kinh ngạc, Hùng quản sự cũng lúng túng, Lăng Nguyệt này sao vậy, sao lại dám mở miệng đòi tiền với Hoa trưởng lão.
Hoa Vãn Vân lại nở nụ cười.
“Tiểu nha đầu, ngươi cứ nói.”
“Vậy... Mười... Mười viên linh thạch trung cấp.”
Diệp Lăng Nguyệt tính toán, khôi phục Thiên Giai Linh Khí, đối với người hiện giờ có Thiên Cương Luyện cùng Đỉnh Linh cấp Đỉnh Thánh là nàng mà nói, cũng không phải quá phức tạp, chỉ là giá tiền này, cũng không biết có cao quá hay không.
Dứt lời, nàng liền nhìn ngó sắc mặt hoa trưởng lão.
Sau đó trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, Hoa Vãn Vân cùng Hùng quản sự cũng ngẩn người.
“Được, chỉ cần sửa được, mười viên thì mười viên.” Hoa trưởng lão nhanh chóng đáp ứng.
Hoa trưởng lão còn tưởng rằng, Diệp Lăng Nguyệt sẽ kêu giá trên trời thế nào.
Luyện chế một thanh Thiên Giai Linh Khí bình thường, ít nhất cũng cần năm mươi viên linh thạch trung cấp, lại càng không cần phải nói, độ khó càng cao, phải biết, hắn chỉ nhờ vài Luyện Khí Sư dưới tay thử sửa chữa cây Thiên Lang Côn này, cũng đã hao tốn không dưới mấy trăm viên linh thạch.
Hoa trưởng lão không lo lắng về linh thạch, chuyện hắn lo lắng là Diệp Lăng Nguyệt có thể khôi phục được cây Thiên Lang Côn này hay không, dù gì trước đây cũng đã có vài hồng hỏa Luyện Khí Sư đã thất bại.
Sau đó, Diệp Lăng Nguyệt biết được mình ra giá thấp, còn buồn bực không thôi, đương nhiên đây đã là khác.
Diệp Lăng Nguyệt tỉ mỉ kiểm tra mảnh Thiên Lang Côn, nàng rất nhanh đã phát hiện vấn đề.
Vốn dĩ Thiên Lang Côn không thể luyện chế, là vì trong mảnh vỡ, có những tia sát khí.
Những tia sát khí này, ảnh hưởng tới việc sửa chữa.
Luyện Khí Sư thông thường, sẽ không có cách nào luyện hóa sát khí, nhưng Diệp Lăng Nguyệt không như vậy, nàng có đỉnh tức có thể thanh lọc.
Nàng nhanh chóng khống chế đỉnh tức, hấp thu hết những sát khí kia.
Đốt một lò lửa mới, dưới ánh mắt của Hoa trưởng lão bọn họ, dùng thời gian nửa ngày, khôi phục hoàn toàn Thiên Lang Côn.
Khi thấy Thiên Lang Côn mới tinh xuất hiện trước mắt mọi người, Hoa trưởng lão cùng Hoa Vãn Vân đều toát ra sắc mặt kinh hỉ.
Hùng quản sự cũng không khỏi hướng về phía Diệp Lăng Nguyệt đưa ra ngón tay cái, như để tán dương nàng.
“Tốt lắm, quả nhiên là thủ pháp cao siêu, thực sự là giống như đúc. Tinh Thần lạc ấn bên trên, quả nhiên cũng vẫn còn. Như vậy, sẽ có thể dùng Thiên Lang Côn này đi tìm Thiên Lang.”
Hoa trưởng lão rất cảm kích nhìn Diệp Lăng Nguyệt gật gật đầu, lập tức giao mười viên linh thạch trung cấp cho Diệp Lăng Nguyệt.