Thần Y Thánh Thủ

Chương 515: Việc thiết lập quan hệ này vô cùng chính xác



Hơn hai giờ chiều, sau khi bọn họ đã đi ra ngoài được sáu tiếng đồng hồ, ở chỗ mà trước đó họ ở lại xuất hiện một người.

Đó là một ông già sắc mặt yếu ớt, ông ta mặc một bộ quần áo màu xám, thoạt nhìn như thể là một người đã lao động vất vả cả đời.

- Không ngồi thuyền, đi đường?

Đứng trước chỗ bọn họ xuất phát, ông già kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Ông ta cẩn thận nhìn bốn phía, một lúc sau lại nhíu mày.

- Ba người, nhưng có một người thay đổi rồi, tuyệt đối không phải là tên tiểu tử ngoại môn của Long gia, tiểu tử này nội kình không thấp, rốt cuộc là ai nhỉ?

Trên mặt ông già hiện rõ vẻ mơ hồ, ông ta chính là người đuổi theo đám Trương Dương.

Trận mưa to kia khiến ông ta không thể đuổi theo được, dọc đường đám Trương Dương lại không nghỉ, cho nên mới đành phải đuổi theo sau như vậy.

Ông ta không nhìn thấy Lý Trường Phong, cho nên tự nhiên không biêt chuyện ở trên thuyền.

Ông già rất mơ hồ, nhưng ông ta có thể đoán được, không phải Trương Dương trước đó đã hẹn người, mà chỉ là gặp được người tu luyện nội kình mới. Bất luận là khả năng nào, thì đối với ông ta mà nói đều không quan trọng, ông ta chỉ cần đuổi kịp được người là được rồi.

Nhìn xung quanh gần như không phát hiện được chút dấu vết nào, ông già lặng lẽ gật đầu, thân thể ông ta đột nhiên biến mất.

Ngay sau đó lại xuất hiện ở một chỗ rất xa.

Cảnh tượng này nếu như Trương Dương nhìn thấy thì nhất định hắn sẽ há hốc miệng giật mình, ông lão này tốc độ còn nhanh hơn cả bọn họ, mà ngay cả tốc độ của Tia Chớp cũng còn thua xa.

Hơn ba giờ chiều, Trương Dương là người đầu tiên xuất hiện ở bến tàu An Giang.

Bến tàu An Giang nằm ở cửa của nhánh Trường Giang và An Giang, du thuyền sẽ dừng lại ở đây một thời gian ngắn.

Thời điểm Trương Dương đến bến, du thuyền còn chưa tới.

Bên cạnh hắn chỉ có Tia Chớp và Vô ảnh, Long Phong đã từ lâu không thấy bóng dáng rồi.

Tốc độ của Long Phong rất nhanh, nhưng tu vi vẫn chênh lệch khá lớn so với Trương Dương, Trương Dương lại còn được hệ thống thánh thủ hỗ trợ nữa.

Cho dù là hai người có nội kình giống nhau, nhưng tốc độ của Trương Dương cũng sẽ không kém hơn Long Phong.

Cự ly ngắn thì có thể nhìn không ra, nhưng khoảng cách dài thì rất rõ ràng, lúc này Long Phong còn đang chạy trên đường.

Tìm một quán café bên cạnh đường, Trương Dương ngồi trong đó nghỉ ngơi.

Đỉnh đầu của hắn còn xuất hiện cả sương trắng, rất nhiều người đi qua đều ngoái lại nhìn với ánh mắt kỳ quái, nhân viên quán café thấy vậy liền đưa cho Trương Dương một chiếc khăn mặt để hắn lau mồ hôi trên mặt.

Cô nhân viên phục vụ này cũng nhận ra, Trương Dương đã chạy quá kịch liệt. Nhưng cô không thể tưởng tượng rằng, Trương Dương đã chạy hơn hai trăm cây số mới thành ra như vậy.

Uống chút nước, lại âm thầm tu luyện, sau khi bổ sung nội kình, Trương Dương mới coi như đã khôi phục lại được.

Chuyến chạy dài lần này khiến hắn tiêu hao năng lượng không nhỏ, nếu không phải hắn có nội kình thâm hậu thì e rằng sẽ không trụ nổi.

Qua hơn một giờ đồng hồ, Long Phong mới thở hổn hển chạy đến bến tàu An Giang. Trương Dương vẫn đang chờ gã, sau đó liền dẫn gã vào trong quán café nghỉ ngơi.

Khoảng cách hơn hai trăm cây số, Trương Dương ước chừng nhanh hơn Long Phong đến một tiếng đồng hồ, từ đó có thể nhìn ra thực lực của Long Phong quả thực còn kém Trương Dương rất xa.

- Nước, cho tôi nước.

Nói với cô nhân viên phục vụ một câu, Long Phong liền nằm trên ghế không nhúc nhích.

Lần này chạy, năng lượng tiêu hao đúng là không nhỏ. Nội kình của gã lại thấp hơn Trương Dương, cho nên mệt đến mức độ như vậy cũng là điều dễ hiểu, trên đầu gã không chỉ có sương trắng, mà đến sắc mặt cũng trở nên đỏ bừng.

Cô nhân viên phục vụ nhìn gã với vẻ kỳ quái, nhưng vẫn mang nước đến theo yêu cầu của gã.

Một cốc nước lớn, Long Phong uống một hơi cạn sạch, uống đến ba cốc mới cảm thấy đỡ hơn một chút. Gã cũng nhanh chóng ổn định tinh thần, tu luyện bổ sung nội kình đã hao phí.

Ước chừng khoảng hai giờ sau, gã mới cảm thấy đỡ hơn đôi chút, đỉnh đầu cũng không đổ mồ hôi nữa.

- Hai vò Hầu Nhi tửu này, coi như thắng rồi nhỉ.

Long Phong mở to mắt, cười nói một câu. Từ quán cà phê có thể nhìn ra được bến tàu, hai người nhìn thấy du thuyền đã dừng ở bến tàu.

- Đương nhiên, Lý Trường Phong lần này chắc chắn là hộc máu rồi.

Trương Dương khẽ mỉm cười, mỗi người hai vò là thành bốn vò, sau khi biết Hầu Nhi tửu quý giá, Trương Dương cũng có thể đoán ra được bốn vò rượu này Lý Trường Phong cũng không dễ dàng lấy được.

- Ha ha, khiến anh ta hộc máu cũng tốt, tôi mang hai vò Hầu Nhi tửu về, mấy cụ trong gia tộc nhất định sẽ rất vui, không chừng còn khen ngợi vài câu ấy chứ.

Long Phong cười lớn, gã nói như vậy cũng không phải không có nguyên nhân.

Bốn đại gia tộc liên hệ với nhau, thậm chí còn liên hôn với nhau, nhưng giữa bốn gia tộc không phải lúc nào cũng hòa thuận.

Trong bốn đại gia tộc thì người của Lý gia nhiều hơn Long gia, lúc nào cũng muốn kéo Long gia xuống, để mình trở thành gia tộc mạnh nhất ở trong nước.

Đáng tiếc số lượng cao thủ của họ không nhiều bằng Long gia, bên trong cũng không sánh được với Long gia, chỉ có thể đứng ở vị trí thứ hai mà thôi.

Đứng ở vị trí thứ hai, không có nghĩa là bọn họ đã cam tâm. Mấy trăm năm qua đều đã từng có đấu tranh gay gắt, tuy nhiên cũng chỉ giới hạn như vạy, đều là gia tộc ngàn năm, không vì chút chuyện đó mà trở mặt với nhau.

Cũng chính vì thế, người nhà mình nếu như có thể thắng được đối phương cái gì là các trưởng bối đều rất vui mừng, lần này Long Phong lấy được hai vò Hầu Nhi tửu từ tay Lý Trường Phong, cho dù Hầu Nhi tửu có quý giá hay không thì các trưởng bối của Long gia đều có thể thoải mái cười to.

- Trương Dương, tiền bối, mọi người đã trở lại rồi à.

Trương Dương và Long Phong vừa lên thuyền, Long Thành đã xán lại, hỏi han một câu.

Đi ở trên thuyền thì thấy rất bình thường, nhưng đi trên mặt đất thì lại vô cùng xa, chạy một khoảng cách chừng hai trăm cây số này, chắc chắn không phải là chuyện thoải mái gì.

Cho dù Trương Dương và Long Phong đều là cao thủ, nhưng gã cũng lo lắng rằng hai người này không chạy kịp, hoặc là thất lạc nhau.

Lúc thuyền tới gần bến tàu, Long Thành không thấy đám Trương Dương đâu, thậm chí còn muốn lái xe xuống đợi, cho dù không lên được thuyền nữa thì gã cũng không muốn tách đám Trương Dương ra.

- Không sao, đi một chuyến thoải mái hơn.

Long Phong cười ha hả nói, lần này chạy tuy nói mệt muốn chết, nhưng cũng không phải không có thu hoạch gì.

Lúc trước gã vẫn luôn dùng linh dược, sau khi linh dược hấp thu xong thì đều có chút "cặn", chút "cặn" này hiện tại đã phát huy tác dụng, nội kình của gã lại được tiến thêm một bước.

Đây cũng là niềm vui bất ngờ của gã.

Chit chit….

Tia Chớp và Vô Ảnh đều kêu lên, chúng có vẻ đã thoải mái hơn.

Trước kia chúng thường xuyên chạy trong núi, đừng nói là nửa ngày, mà chạy cả ngày thì cũng là một chuyện nhỏ đối với chúng.

Cho đến bảy giờ, khi mà trên thuyền đang chuẩn bị ăn tối thì Lý Trường Phong mới trở về trong bộ dạng vô cùng mệt mỏi.

Nếu là bình thường thì có thể gã về sớm hơn một chút, nhưng đáng tiếc hôm nay vì đã bị Trương Dương và Long Phong đả kích, cho nên có chút nản lòng thoái chí, thực lực cũng không thể phát huy hoàn toàn được.

Đi vào trong thuyền, Lý Trường Phong đến nói cũng không nên lời, đi thẳng vào phòng nghỉ ngơi, ước chừng khoảng hơn một giờ sau, thuyền đã nổ máy rồi thì gã mới đi ra được.

- Anh Trương, anh Long, xin lỗi, đã bắt các anh đợi lâu rồi.

Lý Trường Phong có vẻ ngượng ngùng, gã đề xuất đánh cuộc, không ngờ người thua cuộc lại là gã, hơn nữa còn thua thảm như vậy.

Trở về thấy Trương Dương và Long Phong ngồi bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra thì gã mới hiểu, người ta đã về trước gã từ lâu rồi.

- Anh Lý khách khí rồi, đây là một viên Dưỡng sinh hoàn, tuy nói không thể bổ sung nội kình, nhưng ăn vào sẽ có lợi cho việc khôi phục sức khỏe đấy.

Trương Dương lấy viên Dưỡng sinh hoàn ra đưa cho Lý Trường Phong, hôm qua đã uống Hầu Nhi tửu của người ta rồi, hôm nay "trả nợ" lại một chút cũng là điều bình thường.

Cảm thụ được mùi thơm của Dưỡng Sinh hoàn, Lý Trường Phong có vẻ sửng sốt, lập tức nói cảm ơn.

Gã cũng chẳng thèm khách khí mà làm gì. Thuốc này tuy nói không phải linh dược, nhưng lại có tác dụng rất tốt với cơ thể, gã vừa chạy một thời gian lâu như vậy, ăn hết viên Dưỡng sinh hoàn này sẽ có lợi cho việc khôi phục sức khỏe của gã, nếu không thì cả đêm nay gã chỉ có thể dùng nội kình để điều dưỡng mà thôi.

Mới nuốt viên thuốc vào bụng, Lý Trường Phong đã cảm nhận được một luồng nhiệt đang lưu động trong người, luồng nhiệt này chạy rất nhẹ, người thường không thể cảm giác được, nhưng với người luyện nội kình thì không thể giấu được.

Một lúc sau, cảm giác mệt nhọc sau khi chạy một quãng đường dài dần dần biến mất, Lý Trường Phong tỏ ra rất kinh ngạc.

- Đã sớm nghe nói thuật phối dược của Y thánh Nhất mạch có một không hai trong thiên hạ, tự mình cảm nhận được mới có thể hiểu được sự thần kỳ trong đó.

Cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình, Lý Trường Phong không khỏi cảm thán một câu.

Viên thuốc này có hiệu quả nhanh như vậy hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của gã, lúc đầu gã tưởng phải mất một thời gian dài mới có tác dụng.

- Anh Lý quá khen rồi, ngày hôm qua anh Lý mời chúng tôi, tối nay anh đến chỗ chúng tôi, chúng tôi mời anh uống rượu, tuy nhiên không có loại hảo hạng như Hầu Nhi tửu của anh đâu, mà chỉ là chút rượu bình thường mà thôi.

Trương Dương khe mỉm cười nói.

Rượu của bọn họ là mới mua, vừa rồi Long Thành đã ra cửa hàng rượu thuốc mua một chai Mao Đài Phi thiên, đây là loại rượu tốt nhất ở đây.

Long Thành là người rất sành uống rượu, mới đầu người ta lôi ra loại rượu giả, bị Long Phong dọa cho một trận rồi mới mang Mao Đài Phi thiên xịn ra.

Rượu không thể sánh được với Hầu Nhi tửu của Lý Trường Phong, nhưng cũng uống được, mấy người cùng nhau nâng ly rất thân tình.

- Được, thế thì tôi làm phiền chút vậy, lần này tôi thua cuộc, hai vị cứ yên tâm, đợi tôi trở về Hầu Nhi tửu nhất định sẽ được dâng tận tay cho hai người. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lý Trường Phong gật đầu nói. Lúc nói câu này, không khỏi thấy "nhói đau" trong lòng.

Rượu của gã không có, lần này về phải xòe tay xin của người trong nhà, đúng là gặp hạn…Tuy nhiên, không phải gã không có thu hoạch gì.

Ít nhất gã đã lập được quan hệ với Trương Dương và Long Phong, gã biết rõ, bất kể là Trương Dương hay Long Phong thì đều là những người rất có tiềm lực.

Đặc biệt là Trương Dương, có sở hửu linh thú, lại là truyền nhân của Y thánh Nhất Mạch, thiết lập quan hệ với hắn là việc vô cùng chính xác.

Một chai Mao Đài Phi thiên lớn, bốn người uống hết, sau đó mới đi vào nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, trời vừa sáng Trương Dương và Long Phong đã lại ra ngoài tập luyện như thường lệ, Lý Trường Phong không như mọi hôm, hôm nay gã ngủ dậy muộn hơn Trương Dương và Long Phong.

Trong ba người thì gã là người có nội kình kém nhất, chạy một quãng đường dài như vậy, mặc dù có Dưỡng Sinh hoàn của Trương Dương phụ trợ, nhưng gã vẫn phải nghỉ ngơi một thời gian mới hồi phục được hoàn toàn.

Trên thuyền ngắm cảnh một ngày, mấy người đã giao lưu với nhau được rất nhiều.

Lý Trường Phong là truyền nhân của dòng chính của Lý gia, kiến thức tự nhiên không phải hạng thầm tường, rất nhiều điều gã nói khiến cho Trương Dương và Long Phong cảm thấy được mở mang ra rất nhiều.

Đương nhiên, những điều mà Trương Dương và Long Phong nói, cũng giúp cho Lý Trường Phong có được lợi ích không nhỏ, ba người giao lưu, coi như là giúp đỡ cho nhau cùng tiến b