Thần Y Thánh Thủ

Chương 620: Dự cảm không lành



Một đao một kiếm đó, rốt cuộc thứ nào mạnh hơn, e là nhanh chóng được phân định rồi.

Nhờ hệ thống, Trương Dương hiểu rõ, hắn và Sở Vân Thiên nhất định sẽ gặp mặt, chỉ cần hắn không muốn nhiệm vụ thất bại, tất nhiên sẽ có một trận chiến.

Sau khi tiến Mễ Tuyết, Long Phong tự lái xe rời khỏi biệt thự.

Hôm qua Trương Dương đã đồng ý với đám Truy Phong và Tia Chớp, hôm nay sẽ dẫn bọn chúng đi chơi, để chúng được chơi thoải mái một lần, hôm nay chỉ có thể đưa chúng ra ngoài thôi.

Tinh Huyết Đan phải nhanh chóng chuẩn bị, nhiệm vụ mua dược liệu rơi vào Long Phong.

Mua vật liệu phối chế Tinh Huyết Đan phải nhanh chóng, thời gian hoàn thành nhiệm vụ hạn trong 10 ngày, nhưng không ai biết rốt cuộc khi nào hắn sẽ gặp Sở Vân Thiên, mấy hôm nay hắn chỉ có thể cẩn thận không chút phân tâm, cho dù có ra khỏi nhà, cũng phải chuẩn bị cho tốt.

- Chít, chít, chít!

Trương Dương đem theo ba linh thú đi đến ngọn núi bên Tây Hồ, người ở đây rất ít, yên tĩnh, thích hợp cho ba đứa tự do chơi đùa, vừa đến nơi Vô Ảnh đã nhảy xuống vui vẻ kêu lên.

Ở đây, Truy Phong hứng chí hơn trước nhiều, không ngừng chạy khắp nơi trong núi.

Khu rừng này, bình thường ngựa căn bản không chạy nổi, nhưng nơi này không làm khó được Truy Phong.

Chơi cả một ngay, cho đến lúc về cũng chưa xảy ra chuyện gì, Trương Dương cũng thoáng thở ra, hắn thật sự sợ ngày đầu tiên đã gặp phải cao thủ ma đạo lợi hại.

Hôm nay thương thế của đám Truy Phong vẫn chưa khỏi hết, bản thân mình cũng chưa đạt được trạng thái đỉnh phong, lúc này mà gặp phải gã thì mình cũng chẳng có lợi gì.

Phụ liệu Huyết Tinh Đan cầ, Long Phong đã gom đầy đủ.

Huyết Tinh Đan không giống những linh dược khác. Chủ dược quan trọng nhất cua nó là tinh huyết linh thú, phụ dược chưa đủ năm cũng không sao, căn bản tất cả các năng lượng đều ẩn chứa trong tinh huyết.

Công phu cả một đêm, một lọ tinh huyết đã trở thành 15 viên Tinh Huyết Đan, màu của 15 viên Tinh Huyết Đan này đậm hơn so với Tinh Huyết Đan của Kim Quan Mãng, Linh Vượn. Màu càng đậm, chứng tỏ công hiệu càng tốt.

Tinh Huyết Đan mới ra lò, tiểu Vô Ảnh đã nhảy ra, rất mong chờ nhìn Trương Dương.

Mũi của nó rất thính, nó vừa ngửi đã biết Tinh Huyết Đan lần này tốt hơn nhiều so với những thứ nó đã ăn trước kia, nó tham ăn nên dĩ nhiên chạy nhanh một chút.

Phía sau nó là Tia Chớp và Truy Phong, chúng cũng trơ mắt nhìn Trương Dương.

- Không cần phải gấp gáp, đều có!

Đối diện với tốc độ nhanh chóng lại rất ham ăn của ba tên này, Trương Dương không kìm được lắc đầu.

Tuy nhiên đống Tinh Huyết Đan này đều là chế cho chúng, Tinh Huyết Đan của linh thú tầng bốn rất có lợi cho chúng, cũng có thể nâng cao lực chiến đấu của chúng đến mức cao nhất trong một thời gian ngắn.

Trương Dương vừa nói xong, liền đổ ra ba viên thuốc nhỏ màu đỏ tươi.

Vô Ảnh là đứa nhảy đến đầu tiên, cầm lấy một viên nhét vào miệng, chưa đến một lúc viên thuốc đã được nó ăn sạch sẽ. Sau đó lại đáng thương nhìn Trương Dương.

Đáng tiếc bộ dạng đáng thương nó cũng không tác dụng gì, một viên đã đủ giúp nó rồi, một lần ăn hai viên, sẽ thảm lắm.

Lãng phí linh dược, đây tuyệt đối là hành vi đáng xấu hổ không thể tha thứ

Ba đứa sau khi dùng linh dược xong đều đi ngủ, lúc Truy Phong ngủ trên mặt còn hiện một cỗ thỏa mãn.

Lúc đầu Tia Chớp và Vô Ảnh đã không lừa nó, những chuyện chúng nói đều có thực.

Trương Dương không chỉ giúp nó báo thù, còn cho nó ăn những viên thuốc nhỏ rất ngon, những viên thuốc này hoàn toàn có thể giúp nó tăng cường thực lực. Giờ nó cảm thấy, lựa chọn lúc đầu nó không hề sai lầm, hoặc có thể nói lựa chọn lần này rất chính xác.

Suy nghĩ của nó thay đổi, kết quả trực tiếp nhất là độ trung thành lại tăng thêm mấy điểm, đã được hơn 70 điểm rồi, Trương Dương cũng có thể cảm ứng được vài suy nghĩ của nó.

- Trương Dương, thực sự là cậu không về?

Trong tửu điếm, Chu Đạo Kỳ cầm tài liệu Trương Dương đưa, có chút kích động hỏi.

Ông đã đợi hơn hai ngày, cuối cùng Trương Dương cũng đã đưa tư liệu tới, có những tư liệu này, hai đề tài Trương Dương nói trước đây đã có thể đồng thời bắt đầu rồi.

Đây chính là hai đề tài y học rất quan trọng, Trương Dương đã có sẵn thành quả trong tay, điều nay có nghĩa là họ có thể nhanh chóng nộp đơn xin, sau khi nộp đơn thành cong, viện y đại học Trường Kinh sẽ có hai đề tài cấp quốc tế.

Trong lịch sử đại học Trường Kinh, đây là lần đầu tiên.

Vinh dự này khiến ông mỗi lần nghĩ đến đều kích động, mấy ngày nay chẳng có lòng dạ đâu mà đi chơi với người khác, cứ ở đây đợi Trương Dương, sau khi có được tài liệu trong tay, cuối cùng mới coi như thả lỏng được tâm tình.

Tính thực dụng và tính chân thực của tư liệu Chu Đạo Kỳ không chút hoài nghi, những thành tích trước đây Trương Dương làm được đã khiến ông không thể nào nghi ngờ hắn nữa rồi.

- Ngài cứ về trước đi, chuyện hai đề tài này ngài tự sắp xếp là được, một thời gian nữa tôi sẽ về!

Trương Dương mỉm cười gật đầu, hắn còn có nhiệm vụ, sau khi phối chế thành công Tinh Huyết Đan, hắn đã chữa khỏi hoàn toàn thương thế cho Truy Phong, Tia Chớp, Long Phong cũng đã dùng Tinh Huyết Đan, giờ họ đều đã có trạng thái tốt nhất rồi.

Lúc này hắn đã không lo lắng gặp phải Sở Vân Thiên nữa, ngược lại còn có chút mong chờ, sớm gặp để nhanh chóng giải quyết gã này.

- Được rồi, tôi về trước, dù bên kia đã chuẩn bị xong nhưng không về tôi cũng không yên tâm! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Chu Đạo Kỳ gật đầu, chuyện lần này rất quan trọng, ông phải tự về sắp xếp.

Lúc này không hoàn toàn không phát hiện Trương Dương có ý phủ tay, khi tiếp nhận chuyện này, ông cũng biết là phải cực khổ một thời gian rất dài, người phụ trách chẳng hỏi gì cả, chỉ có thể do ông tự thu xếp chuyện này thôi.

Cũng may Vương Quốc Hải không có ở đây, có Vương Quốc Hải ở đây, chắc chắn sẽ vạch trần mục đích của Trương Dương.

Nói không chừng ông ta còn tố khổ một phen, sau khi Trương Dương phủi tay, người mệt nhất là ông ta.

- Reng reng reng!

Đang nói, điện thoại của Trương Dương vang lên, nói với Chu Đạo Kỳ một tiếng, Trương Dương bèn bước sang một bên nghe điện thoại.

Là điện thoại Hoàng Tĩnh gọi tớ, Hoàng Tĩnh có lẽ đã đem đồ đến, kiếm pháp chỉ có cao thủ tầng bốn mới có thể tu luyện của Hoàng gia thật sự khiến Trương Dương hiếu kỳ, so với mật văn tầng năm kia còn hiếu kỳ hơn.

Chuyện tầng năm Trương Dương biết rất nhiều, đối với mấy mật văn do các thế gia nhỏ lưu giữ thì cũng chẳng đáng coi trọng lắm.

- Trương tiên sinh, ngài ở đâu?

Vừa nghe máy, giọng vội vàng của Hoàng Tĩnh vang lên, trong giọng nói còn mang đầy vẻ sợ hãi.

- Tôi ở khách sạn đợi mọi người!

Trương Dương khẽ nhướn mày, giọng Hoàng Tĩnh rất lạ, khiến hắn có một dự cảm không tốt.

- Trương tiên sinh, tôi lập tức tới tìm ngài, mọi chuyện đợi gặp hẵng nói.

Hoàng Tĩnh nói xong thì cúp máy, chưa đến một lúc sau đã xuất hiện trước mặt Trương Dương, lúc thấy Trương Dương, trên mặt cô vẫn còn tia sợ hãi, trán còn đổ mồ hôi, sau khi thấy Trương Dương trong lòng mới thoáng bình tĩnh 1 chút.