Thần Y Thánh Thủ

Chương 798: Chó gà không tha



Bị Long Hạo Thiên nói như vậy, chưởng môn Võ Đang cúi đầu.

Trận chiến ấy Võ Đang rất tự hào, và tổn thất cũng lớn. Nhưng ít ra đánh lùi được sự tiến công của ma đạo, làm cho ma đạo hơn năm trăm năm sau cũng không thể khôi phục hoàn toàn.

Đó là lần kiêu ngạo nhất trong lịch sử của Võ Đang.

Thời gian năm trăm năm rồi cũng phai nhạt. Bây giờ Võ Đang nhớ lại vinh dự của lúc trước nhưng không thù hận ma đạo sâu đậm nữa, bằng không sao bọn họ có khả năng đứng chung một chỗ như vậy.

Nhưng bị Long Hạo Thiên đem những chuyện này nói ra trước mặt mọi người, bọn họ đều cảm thấy rất khó chịu.

- Câm mồm!

Môn chủ Ma Môn Đế Ngạo đột nhiên hét to một tiếng, âm thanh của gã quá to làm nhiều đệ tử trẻ tuổi bị chấn động mạnh. Trong năm người chỉ có Môn chủ Ma Môn có thực lực tứ tầng, những người khác có thực lực tam tầng hậu kỳ.

Ma Môn cùng các môn phái và gia tộc khác không giống nhau, trưởng lão không có quyền hạn lớn bằng Môn chủ, Môn chủ theo đế chế chung thân, hơn nữa phải là đệ tử kiệt xuất nhất mới có thể đảm nhiệm.

Đế Ngạo vẫn chưa tới sáu mươi tuổi, nhưng đã có tu vi tứ tầng trung kỳ, cấp bậc này y đạt được từ vài năm trước.

- Long Hạo Thiên, sao chỉ nói chuyện mấy trăm năm trước, sao không nói chuyện đã xảy ra trong một trăm năm nay? Chư vị đồng đạo, có ai chẳng biết Ma Môn và Chu gia từng tạo ra thành tích ở thời kỳ kháng chiến. Lúc đó chúng tôi đã cứu biết bao nhiêu đạo sĩ chính đạo?

Đế Ngạo lạnh lùng nói, mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn về phía Long Hạo Thiên.

Đế Ngạo nói không sai, từ hơn trăm năm trước, lúc ngăn cản ngoại xâm, Ma Môn và Chu gia không ngừng phái lực lượng ra bảo vệ quốc gia, người bọn họ phái ra thậm chí còn còn nhiều hơn so với chính đạo.

Thời kỳ kháng chiến bọn họ tung ra rất nhiều lực lượng, chiến đấu liều chết chống lại kẻ xâm lược, cứu rất nhiều người tu luyện nội kình.

Lúc đó, Ma Môn cùng các đại môn phái chính đạo, các gia tộc đã hợp tác cùng nhau.

Phải biết rằng, khi đó Ma Môn còn ở Nam Cương, thế lực xâm lược căn bản chưa đánh tới Nam Cương, chính bọn họ đã chủ động xuất kích, và cũng đã hy sinh rất lớn.

- Môn chủ Đế nói không sai, qua nhiều năm như vậy, chính đạo và ma đạo tuy rằng đạo bất đồng nhưng ở phương diện thị phi thị phi thì rất thống nhất!

Lý Văn Nhược gật đầu nói, xem như là cho bọn họ và Ma Môn một lý do tốt để hợp tác.

- Thị phi rõ ràng? Chẳng lẽ các người nhiều người như vậy lại không mời mà tới, cản ở trước cửa Long gia, thừa dịp Long gia nguy nan, mưu chiếm của cải của Long gia mà là thị phi rõ ràng?

Long Hạo Thiên cười nhạo một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lý Văn Nhược và Tộc trưởng Chu, Chu Văn.

Võ Đang cũng đành thế, Long gia và bọn họ chỉ hợp tác. Năm đó hợp tác cũng vì chính mình. Tình hình lúc đó khiến một vài nội kình thế gia và môn phái khác nhất định phải liên hợp lại mới có thể đánh đuổi được sự tiến công của ma đạo, nếu không thì đừng ai mong còn sống được.

Nhưng Lý gia và Hoa gia không thế, Long gia có ơn đối với bọn họ, bọn họ lại lộ liễu ép người như vậy, thực đáng giận.

Tộc trưởng Chu gia là Chu Văn ngẩng đầu, lớn tiếng nói:

- Nhiều lời cũng vô ích, Long Hạo Thiên, chúng tôi đưa ra ba yêu cầu, nếu các người nhận lời thì hôm nay sẽ tha cho người của Long được rời khỏi!

- Thả người của Long gia chúng tôi rời khỏi? Ha ha Chu Văn, ông nói xem ba yêu cầu là gì, để tôi nghe thử những gã cường đạo như các ông rốt cuộc muốn gì!

Long Hạo Thiên lớn tiếng cười, Chu Văn tức giận xanh cả mặt, Long Hạo Thiên đã lột hẳn mặt nạ của bọn họ xuống.

Nhưng nói gì thì nói, các người đã đến tận cửa nhà của người ta ức hiếp, còn muốn đánh muốn giết thì bảo người ta làm sao có thể nể mặt.

Nhịn cơn giận xuống, Chu Văn mới từ từ nói:

- Thứ nhất, để lại tất cả những thứ quý báu mà Long gia các người cất giữ. Thứ hai, để lại tất cả bí tịch của Long gia, bao gồm cả những thứ được truyền miệng. Thứ ba, để lại các đệ tử dưới ba mươi tuổi có nội kình cấp nhị tầng hậu kỳ trở lên, những người khác có thể rời khỏi và cho các người tự do chọn nơi để đi, tiếp tục sinh sống!

Chu Văn vừa mới nói xong ba điều, tất cả đệ tử Long gia đều mở to hai mắt căm tức nhìn gã.

Tất cả báu vật quý báu được cất giữ, điều này khác gì bảo Long gia phải bỏ lại tất cả của cải, tất cả bí tịch phải giao ra, thế thì Long gia có còn là Long gia không? Nhờ những bí tịch kia Long gia mới được sống yên ổn, tựa như Trương gia độc hữu linh dược, phương thuốc vậy.

Về yêu cầu thứ ba thì càng không có khả năng nhận lời.

Đệ tử dưới ba mươi tuổi, nội kình cấp nhị tầng hậu kỳ trở, đó đều là tương lai hy vọng của bọn họ. Những người này tuy có thực lực, nhưng dù sao cũng đã già, bọn họ cũng không phải là Đại viên mãn, không bao nhiêu năm nữa cũng phải xuống mồ, không có lực lượng trung gian này tiếp nhận thì một khi tất cả bọn họ đều không còn, Long gia cũng xong đời theo.

Độc, vô cùng độc, bọn chúng muốn hủy diệt Long gia hoàn toàn mới đưa ra yêu cầu như vậy.

- Vô sỉ!

Long Chính đang đứng bên cạnh Long Hạo Thiên cắn chặt răng, nếu không phải do Long Hạo Thiên không cho phép, y đã nhảy xuống một mình đấu với Chu Văn và giết chết gã.

- Ba điều này rất không tệ, xem ra chư vị cũng không phải muốn đuổi cùng giết tận đối với Long gia!

Long Hạo Thiên lại mỉm cười, chỉ có điều trong tiếng cười tràn đầy vẻ thê lương và bi phẫn, ba điều này nếu nhận lời, thì so với đuổi cùng giết tận cũng không kém nhau bao nhiêu.

- Long Phong, xem ý tứ của bọn họ thì muốn để anh lại rồi!

Trương Dương đột nhiên cười cười, nói khẽ với Long Phong nói câu. Chưa đến ba mươi tuổi, còn là tu vi tam tầng trung kỳ, tuyệt đối nằm ở đầu bảng danh sách liệt kê tên những người bỏ lại.

Long Phong bất đắc dĩ gật đầu, trong lòng của y cũng phẫn nộ vô hạn, đáng tiếc muốn giải phóng ra nhưng không được.

- Không có việc gì, cứ ở lại, chỉ cần bọn họ dám giữ chúng ta lại thì chúng ta cũng sẽ không đi!

Trương Dương cười ha hả, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia lạnh.

Những người này chỉ nhằm vào Long gia, bọn họ không ngờ lại muốn giữ Long Phong. Việc bỏ đệ tử ưu tú của Long gia lại thì sẽ như thế nào thì một thằng ngốc cũng có thể biết.

Ba điều này, cho dù Long Hạo Thiên nhận lời thì Trương Dương cũng không có khả năng nhận lời. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Long Phong lại gật đầu không nói gì, Trương Dương thì đứng thẳng người lên, trên mặt mỉm cười và vẫn đứng ở nơi đó.

Trên năm đài cao bằng gỗ, năm con người mười con mắt hiện tại đang chăm chú nhìn vào một người.

Năm người này tất nhiên đang chú ý Trương Dương, bọn họ dùng năng lượng tra xét và không phát hiện được Trương Dương trên người có hơi thở của Đại viên mãn, nhưng dùng ánh mắt nhìn thì lại có cảm giác hắn không giống mọi người.

Hơi thở của Đại viên mãn có thể ẩn dấu, nhưng thời điểm mặt đối mặt sẽ rất dễ dàng bị phát hiện.

Lúc trước Trương Bình Lỗ cũng dùng ánh mắt trực tiếp nhìn ra sự biến hóa của Trương Dương.

Quả nói không sai, Trương Dương đã thật sự đã tiến cấp trở thành Đại viên mãn.

- Long Hạo Thiên, chúng tôi cũng vì tốt cho các người, nhận lời ba điều này, các người rời khỏi Long gia bình nguyên, ít nhất có thể giữ được tính mạng!

Chu Văn lại nói, Long Hạo Thiên vẫn đứng ở cửa như cũ, vẫn nhìn bọn họ từ trên xuống dưới.

Trên khóe miệng của Long Hạo Thiên hiện lên nụ cười thản nhiên:

- Chu Văn, chính ông cũng đã nói, đây là Long gia bình nguyên của tôi, chúng tôi mới là chủ nhân, tôi thấy kẻ phải đi không phải là chúng tôi, mà là các người, hiện tại nếu các người rời khỏi, tôi sẽ để cho các người thoải mái mà đi, nếu chậm trể thêm một chút thì khó mà nói trước!

- Ông, được, hôm nay tôi chờ, diệt toàn gia các ông, chó gà cũng không tha!

Chu Văn lại lộ ra sự phẫn nộ. Lý Văn Nhược, Đế Ngạo đều tự thối lui về trận địa của chính mình.

Trước mặt ngũ đại thế lực lớn, mỗi bên một người tự đi ra, những người này tất cả đều là cường nhân tứ tầng, năm người đứng cùng nhau, nhìn nhau, thế là lập tức cùng phát ra nội kình.

Năm luồng nội kình hùng mạnh cùng nhằm về phía cửa lầu.

- Rầm rầm rầm!

Vài âm thanh vang dội, nội kình của năm người đều đánh ra ngoài, nhưng không đánh trúng bất cứ kẻ nào, giữa không trung hình như có một lực trong suốt ngăn cản nội kình của bọn họ.

Trương Dương ngẩng đầu, trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc.

Vừa rồi hắn cảm thấy rõ ràng sự dao động của trận pháp. Long gia đã khởi động đại trận pháp.

Đại trận này của Long gia quả nhiên danh bất hư truyền, có thể ngăn cản cường nhân tứ tầng công kích, so với trận pháp của gia tộc khác mạnh hơn nhiều, điều này làm cho các thế lực bên dưới đỏ mắt vô cùng.

- Đúng là có một cái mai rù, nhưng các người nghĩ dựa vào cái mai rùa này thì các người có thể được bảo hộ sao?

Đế Ngạo hừ lạnh một tiếng, các thế lực lớn phía trước lại có người đứng ra, họ đều là cường nhân tứ tầng. Hoa gia chỉ có một trưởng lão cấp tứ tầng đến còn Võ Đang thì tới hai người.

Mười người, mười cường nhân tứ tầng.

Tất cả cùng hướng về phía cửa mà dùng nội kình công kích hùng mạnh, trong nhất thời bỗng nổ vang không ngừng, một tầng năng lượng mà mắt thường có thể thấy được bắt đầu dao động và hiện ra giữa không trung.

Người bên trong năm đài gỗ người đã chuyển hướng chú ý từ trên người Trương Dương sang hướng khác, nhìn về phía những tầng năng lượng này.

Đây mới đúng là năng lượng thiên địa, khó trách đại trận của Long gia nổi danh như vậy, không ngờ có thể dẫn phát được đại trận của năng lượng thiên địa, trận pháp như vậy bình thường sẽ khó mà phá giải.

Mười người không ngừng oanh tạc, Lý gia và Chu gia không ngừng có người đi ra quan sát cẩn thận.

Đây là trận pháp cao thủ, nhìn xem có thể phá giải đại trận của Long gia hay không.

Trên lầu, Trương Dương cũng không ngừng quan sát, hắn ở có cảm ngộ sâu nhất đối với trận pháp trong đó.

Đây là một bộ trận pháp có đại hình rất phức tạp, trận pháp như vậy trước mắt hắn căn bản không có khả năng bố trí được. Người bố trí trận pháp này năm đó nhất định là truyền nhân chân chính của kỳ môn độn giáp, hơn nữa đó còn là cao thủ nữa.

Trận pháp này bao gồm rất nhiều thứ bên trong, kỳ lạ nhất là có thể lợi dụng trận thế để dẫn phát năng lượng thiên địa, mượn dùng xu thế của năng lượng thiên địa bảo hộ ngườ bên trong trận pháp.

Lúc này bọn họ tiến công bất quá chỉ là một tầng năng lượng tạo thành vòng bảo hộ, đó chỉ là tầng thứ nhất, chỉ tầng này thôi đã chặn được sự tiến công cùng lúc của mười cường nhân có nội kình tứ tầng rồi.

Bộ trận pháp này thật không đơn giản, khó trách họ tin rằng đến Đại viên mãn cũng có thể bị vây chặt.

- Tộc trưởng, đại trưởng lão, tam trưởng lão nói như vậy sẽ tiêu hao sức lực rất lớn, tầng phòng ngự thứ nhất này chỉ sợ chống đỡ không được bao lâu!

Một đệ tử từ sau chạy tới, lên lầu, nhìn Long Hạo Thiên và đại trưởng lão Long Dịch nhỏ giọng nói.

Đây đúng là kỳ môn trận pháp, nhưng để duy trì phải tiêu hao rất nhiều năng lượng, tầng năng lượng bảo hộ bên ngoài có thể chống đỡ được cường nhân tứ tầng tiến công nhưng cũng không có nghĩa là không có hạn chế.

Cho dù là Đại viên mãn tập trung năng lượng tạo ra vòng bảo hộ thì cũng không có khả năng vô sự trước sự tiến công không ngừng của một cường nhân tứ tầng, mười cường nhân tứ tầng tiến công, thì tầng bảo hộ thứ nhất tan biến là chuyện sớm hay muộn thôi.