Thần Y Thánh Thủ

Chương 961: Đại viên mãn liên thủ đại viên mãn



Sự việc không ngoài dự liệu của trưởng lão Long Giang. Cuộc họp mặt hôm nay giữa các đại môn phái lân cận trên núi Côn Lôn đúng là "ám lưu dũng động"

Các môn phái nhỏ không có thực lực tự hợp lại, hình thành một tập hợp nhỏ, mà những tập hợp này thường có một hoặc vài vị có bản lĩnh hơn người, võ công cái thế thì liền trở thành một tập thể lớn, tự phân chia rõ ràng địa bàn của mình.

Những môn phái thực sự lớn mạnh, lại đóng quân tại những nơi gần nhất với bình nguyên Long Gia, cũng là nơi thuận tiện nhất cho việc tương trợ lẫn nhau.

Ma Môn và Chu Gia ở Nam Cương lúc này lại tập hợp cùng một chỗ. Hai thế lực lớn mạnh cùng quy tụ tại một địa bàn. Xem ra từ sau khi bị tổn thương nguyên khí tại Long Gia lần trước, Chu Gia và Ma Môn tạm thời đã bỏ qua thành kiến giữa đôi bên. Lần này lên núi Côn Lôn với mục đích đoạt bảo vật, hai bên đã hợp nhất với nhau cùng liên thủ

Sau khi hai nhà liên minh, trước mắt cũng xem như một thế lực lớn, đủ tư cách để lựa chọn cho mình nơi trú đóng cạnh bình nguyên Long Gia

Lần này phái Thiếu Lâm cũng khá nhanh nhạy, các hòa thượng từ rất sớm đã tới Côn Lôn. Nhưng từ sau khi họ đến núi Côn Lôn thì lại rất yên vị. Ngoài việc phái người đưa thư qua lại với bình nguyên Long Gia thì họ không có chút động tĩnh.

Các tăng nhân tuy thân không tại Thiếu Lâm Tự nhưng mỗi ngày sáng trưa tối tụng kinh niệm phật, chưa từng trễ nải việc luyện công

Người của Võ Đang thì hoàn toàn ngược lại, sau khi đến Côn Lôn thường xuyên có người tới cửa thăm viếng

Mối liên hệ giữa Lý Gia ở Thục Sơn và Hoa Gia ở Trường Bạch Sơn càng trở nên mật thiết hơn. Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên vô cùng ăn ý, thường xuyên gặp mặt cùng nhau luận bàn về việc sử dụng năng lượng thiên địa hoặc cùng nhau tranh luận một hồi

Trong hành trình đến Côn Lôn lần này, hai người đã có thể có sự tiến triển trong mối quan hệ cũng liên quan tới việc giao lưu này.

Điều khiến mọi người ngạc nhiên chính là lần này bình nguyên Long Gia lại có thể bế môn không tham gia, cũng cự tuyệt tất cả những môn phái có ý muốn bước vào bình nguyên Long Gia. Trong chuyện này càng đáng nói là Tây Bắc Triệu Gia,Tây Hạ Liễu Gia, có cả Đỗ Gia từ Công Kê Sơn ở Trung Nguyên cũng vì bản thân mà liên minh với Long Gia.

Mọi người đều hiểu đây là ý của thánh y danh tiếng Đại Viên Mãn Trương Bình Lỗ, nhưng không ai biết là vì sao.

Việc bình nguyên Long gia đoạt được địa thế tốt nhất, thực ra không phải chuyện bí mật gì đối với các đại môn phái thế gia. Bây giờ Trương Bình Lỗ lại trực tiếp cự tuyệt bọn họ tiến vào bình nguyên Long gia, khó tránh dẫn đến sự dị nghị từ các môn phái

Hơn thế nữa có một vài môn phái nói sau lưng rằng y thánh Trương gia ỷ vào địa thế của bình nguyên Long gia nên có mưu đồ độc chiếm bàn đào vạn năm sắp xuất thế. Cũng chỉ có vài ba môn phái không có đầu óc mới tin vào điều này.

Bởi vì dù bình nguyên Long Gia đã cho phép một số danh môn chính phái đi vào, nhưng cũng hoàn toàn chỉ là mưu tính riêng của họ

Những môn phái thực sự có sức tranh giành bàn đào vạn năm như Thiếu Lâm, Lý gia Thục Sơn lại chẳng màng đến chuyện này. Nguyên do bởi họ có tiến vào bình nguyên Long gia hay không cũng chẳng phải điều gì to tát.

Kẻ khác có thể không biết nhưng họ lại biết rõ rằng bàn đào vạn niên thực ra không phải xuất hiện ở một nơi cố định. Mà nó sẽ xuất hiện ở một nơi mơ hồ nào đó. Bình nguyên Long gia chỉ là nơi gần nhất với phạm vi hoạt động của bàn đào đó mà thôi Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Đợi đến khi bàn đào vạn niên thực sự hoàn thiện mới coi như nó ở tại bình nguyên Long gia. Cũng không thể xác định được vị trí chính xác của nó, như vậy có nghĩa là cơ hội của mọi người là như nhau.

Đám người Trương Dương cùng với tam đại linh thú đi vào bình nguyên Long gia không lâu, Thiếu Lâm Võ Đang và các đại môn phái khác cũng đã nắm được tin tức. Cái làm cho bọn họ phải dè chừng vẫn là chàng trai trẻ Trương Dương.

Hai vị đại viên mãn thánh y Trương gia mới chính là đối thủ chính của họ trong lần tranh đoạt bàn đào vạn niên lần này.

Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên sau khi đi cùng Trương Dương, trước khi về doanh địa của mình, hai vị đại viên mãn chưa về nhà vội mà vẫn ở cùng nhau.

- Lý huynh

- Hoa huynh

Cả hai im lặng một lát, rồi không hẹn mà cùng lên tiếng, xem ra, cả hai đang nghĩ về cùng một chuyện.

- Lý huynh, huynh lớn tuổi hơn, mời huynh nói trước

Hoa Phi Thiên khách khí nhường Lý Kiếm Nhất nói trước

Lý Kiếm Nhất không từ chối, khẽ gật đầu nhìn Hoa Phi Thiên:

- Hoa huynh, huynh thấy thế lực của Trương Dương hiện nay đã ở đến mức nào rồi?

Hoa Phi Thiên lắc đầu đáp:

- Sức mạnh hiện nay của Trương Dương đệ không thể nhìn thấu nữa rồi, nhưng chắc chắn so với lần gặp trước tại Long gia đã mạnh lên nhiều lần.

Lý Kiếm Nhất gật đầu tán đồng. Lần trước Trương Dương cùng lắm chỉ tứ tầng trung kỳ. Nhưng hiện nay theo như hắn nói thì hắn đã thực sự trở thành một đại viên mãn thực thụ.

Chớ thấy giữa hai người chỉ có chút xíu khác biệt, nhưng ở cấp độ như họ, một khác biệt nhỏ cũng đủ khiến cho lực lượng hai bên cách nhau cả thiên lí

- Hôm nay nếu như hai người chúng ta liên thủ đối phó Trương Dương, liệu có cơ hội thắng không?

Lý Kiếm Nhất lại hướng về Hoa Phi Thiên mà nói

Hoa Phi Thiên nhíu mày suy ngẫm hồi lâu, nét mặt ảm đạm, lắc đầu nói:

- Nếu là trước đây, chúng ta liên thủ toàn lực xuất kích đối phó Trương Dương thì sẽ thắng lợi tuyệt đối, tất nhiên đó chỉ là trong trường hợp sống còn. Nếu luận bàn một cách đơn thuần thì…với sự tinh diệu của thức thứ hai Phá Thiên kiếm pháp mà Trương Dương đã thi triển lần trước, chỉ e chúng ta chỉ nắm được bảy phần, không, là sáu phần thắng thôi.

Lý Kiếm Nhất gật đầu đồng ý, những gì Hoa Phi Thiên nói không sai chút nào. Nghe xong lời của Hoa Phi Thiên, anh tiếp lời:

- Nhưng hiện nay Hoa huynh có cho rằng lần này nếu chúng ta lần nữa liên thủ toàn lực đối phó Trương Dương, không thể bại, nhưng cũng tuyệt đối không thắng.

Hoa Phi Thiên thở dài, tâm đắc với câu nói của Lý Kiếm Nhất, đó cũng là nguyên nhân khiến anh cảm thấy u ám như thế

Hai người dường như đã quen thuộc với sự tiến bộ nhanh chóng hàng ngày của Trương Dương, cuộc nói chuyện vừa dứt, cả hai đều có vẻ hồn bay phách lạc

- Hoa huynh, lần này…không giống lần trước

Lý Kiếm Nhất do dự hồi lâu,bất ngờ cất tiếng, chỉ một câu nói mà Hoa Phi Thiên lập tức hiểu ngay ngụ ý trong lời Lý Kiếm Nhất

Anh khẽ gật đầu:

- Không sai, lần này chính xác là không hề giống lần trước.

Cuộc nói chuyện có đôi chỗ mơ hồ khó hiểu, nhưng cả hai đều rất rõ cái không giống trong lời nói của đối phương là ám chỉ điều gì.

- Xem ra, lần này chúng ta không thể không liên thủ rồi, chúng ta cũng không cần phải trở mặt với Trương Dương, nhưng tuyệt đối không thể để cho hắn có được bàn đào vạn niên.

Khóe miệng Lý Kiếm Nhất mang theo vẻ bất đắc dĩ, lần này anh ta không nói là kết đồng minh mà là liên thủ.

Giữa hai từ liên minh và liên thủ thực ra lại có một sự khác biệt rất lớn. Ví dụ như lần trước ở bình nguyên Long gia, năm thế lực lớn mặc dù liên minh với nhau nhưng khi Đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương xuất trận, chẳng có ai ra tay tương trợ đối phó Trương Dương.

Nhưng liên thủ lại hoàn toàn khác,nếu như lần này ở bình nguyên Long gia lựa chọn liên thủ, khi xuất chiến với Trương Dương không thể chỉ có một mình Đế Vạn Phương

Bọn họ đều là các Đại viên mãn, có sự kiêu ngạo của Đại viên mãn, đương nhiên không thể liên thủ đi đối phó với một người, hơn nữa lần này họ cũng chỉ là bị ép đến bước đường đó, không thể không liên thủ lại.

Không còn cách nào khác. Ai bảo sau khi Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên tình cờ gặp Trương Dương lại phát hiện ra một lần nữa hắn có sự đột phá, sức mạnh tăng vọt, không liên thủ thì không thể được.

Hoa Phi Thiên cũng hiểu rõ liên thủ là giải pháp khả thi duy nhất bởi vậy đồng tình mà nói:

- Đúng vậy, lần này chỉ có liên thủ lại chúng ta mới có thể ngăn cản y thánh Trương gia có được bàn đào vạn niên. Nếu như y thánh Trương gia đoạt được bàn đào vạn niên thì…Đến lúc đó chỉ e cả huynh và ta không còn chỗ đứng trong giang hồ nữa.

Nói xong, dường như Hoa Phi Thiên đã hạ quyết tâm, bèn quay sang Lý Kiếm Nhất :

- Nhưng lần này chỉ có ta và huynh liên thủ thì không đủ, chúng ta cần phải liên thủ với Đại viên mãn Thiếu Lâm Tự Thích Minh đại sư và Đại viên mãn Võ Đang, ngăn cản 2 vị đại viên mãn y thánh Trương gia đoạt được bàn đào vạn niên, đó mới chính là kế sách vẹn toàn.

Lý Kiếm Nhất ngẫm nghĩ lát sau nói:

- Đại viên mãn Võ Đang thì không vấn đề , nhưng Thiếu Lâm Thích Minh đại sư có vẻ như sẽ không liên thủ cùng chúng ta.

- Không sao, tôi tin với sự mê hoặc của bàn đào vạn niên thì Thiếu Lâm Thích Minh Đại sư khó mà từ chối. Hơn nữa nếu quả thật họ không quan tâm thì cũng sẽ không quản ngàn dặm xa xôi từ Thiếu Lâm Tự đến đây. Hoa Phi Thiên có lòng tin sẽ thuyết phục được Thiếu Lâm Thích Minh đại sư.

Mọi người ai cũng muốn có được bàn đào vạn niên, cùng chung một mục đích, nếu bọn họ không liên thủ thì cái bàn đào vạn niên kia chắc chắn sẽ thuộc về kẻ mạnh nhất là y thánh Trương gia, còn họ sẽ chẳng có chút cơ hội nào hết.

Hơn nữa, không giống lần trước, khi mà mọi người liên minh lại là nhằm vào gia sản Long Gia, lần này là vì tranh đoạt bảo vật của đất trời. Đến lúc đó mỗi người có dịp tự thể hiện bản lĩnh của mình.

Mọi người đều là các đại viên mãn, đều là người thủ hộ của các gia tộc, đều có những lo lắng của riêng mình, cũng không tới mức liều mạng nên Thiếu Lâm Thích Minh đại sư không có lý do gì khước từ đề nghị liên thủ.

Đến lúc đó, mấy người Đại viên mãn có thực lực ngang nhau bọn họ sẽ chia nhau bàn đào vạn niên xuất thế đã chín, nó còn mạnh hơn cả bàn đào vạn niên luân lạc tới tay y thánh Trương gia. Huống hồ, bọn họ nếu như đạt được bàn đào vạn niên đó sẽ trở thành đệ nhất

Rất nhanh chóng, hai người Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên đã âm thầm mời đại sư Thích Minh của Thiếu Lâm Tự và Đại Viên Mãn của Võ Đang cùng đến gặp mặt.

Lần gặp mặt này chỉ có bốn người bọn họ, thậm chí bọn họ thảo luận những gì, thương lượng những gì cũng chẳng ai hay biết

Bốn vị đại viên mãn sau khi chia tay, sự bế tắc bất lực trên mặt Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên cũng tiêu tan, thay vào đó là nét mặt đầy vui mừng, đến nỗi Võ Đang đại viên mãn sau khi về đến Võ Đang vẫn còn vẻ tươi cười trên mặt

Chỉ có đại sư Thích Minh của Thiếu Lâm Tự là không hề tỏ ra phấn chấn, nét mặt sầm lại, sau khi quay trở lại doanh địa của mình, liền nhốt mình trong lều, gõ mõ niệm phật cả đêm.