Thần Y Trở Lại

Chương 338: “Anh nghĩ rằng anh là ai?



Hạng Tư Thành không quay đầu cũng biết người có thể gây ra tiếng động đó là ai, không phải là người đàn ông vừa nãy, tuy tiếng động vang lên phía sau không lớn,nhưng với cao thủ như Hạng Tư Thành, đối phương chỉ là một tiểu quỷ không cần quan tâm.

Huống hồ người đột nhiên xuất hiện mà không có lý do nào chỉ có một người.

“Được rồi, ra đi!”, Hạng Tư Thành không quay đầu nói.

Advertisement

“Anh đứng ở đây làm gì?”, cô ta thấy đối phương phát hiện ra hành tung của mình, liền không vui, đối phương đã phát hiện ra mình, cô ta đành phải trả lời, và bước ra từ trong bóng tối.

Người này buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, không nhìn rõ khuôn mặt, từ giọng nói có thể đoán ra, đây là một bóng hình mảnh mai của cô gái, eo thon nhỏ dưới lớp áo đi đêm.

Đôi chân thon và có lực, nhẹ nhàng bước đến phía sau Hạng Tư Thành, chính là Mạnh Tử Ngâm!

“Sao cô lại đến đây!”, Hạng Tư Thành hỏi.

“Vừa nãy thấy anh không có ở nhà, cho nên tôi đi tìm xung quanh, quả nhiên tìm được anh”, Mạnh Tử Ngâm trả lời.

“Cơ hội báo thù đến rồi!”, Hạng Tư Thành nói.

“Anh nói là?”, Mạnh Tử Ngâm như nghĩ đến điều gì, ngạc nhiên nói.

“Nhưng chuyện này tôi cần cô phối hợp, cho nên mấy ngày này cô đừng đi lung tung, cứ đi theo tôi”, Hạng Tư Thành nói.

Số người trên danh sách không phải số ít, hơn nữa họ đều là người nước ngoài, chắc chắn sẽ đến đây theo đoàn thể, nếu một người chết, thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ, tất cả mọi người sẽ đề phòng.

Hạng Tư Thành không nghi ngờ về võ công của mình, nhưng còn ám sát, anh thực sự không tinh thông lắm, nếu khi hành động phối hợp với vũ khí mà Mạnh Tử Ngâm cung cấp, thì sẽ khác.

“Anh nghĩ rằng anh là ai? Sao tôi phải đi theo anh!”, Mạnh Tử Ngâm nghe Hạng Tư Thành nói, lại hừ một tiếng, bĩu môi nói, hai bàn tay chống vào eo thon của cô ta.

Hạng Tư Thành cười trong lòng, nghĩ lại lần đầu tiên anh và Mạnh Tử Ngâm gặp nhau, đối phương còn không quen thân lắm, lúc đó, cô ta còn vẫn còn đề phòng Hạng Tư Thành, hai người nói chuyện cũng vô cùng cẩn thận.

Nhưng bây giờ Mạnh Tử Ngâm thể hiện dáng vẻ cô bé dễ thương trước mặt mình, khiến Hạng Tư Thành cảm thấy rất được an ủi, ít nhất bây giờ cô gái này cũng coi mình là bạn.

“Như vậy xem ra, chỉ có tôi thực hiện nhiệm vụ, chuyện báo thù, cô tự làm đi!”, Hạng Tư Thành giật lông mày, nói.

Đương nhiên Hạng Tư Thành biết, Mạnh Tử Ngâm chỉ đùa với anh, cho nên anh mới cố ý nói vậy.

“Anh!”

Mạnh Tử Ngâm thấy Hạng Tư Thành không mắc bẫy mình, liền lật mặt, con mắt đen láy trừng nhìn anh, trong lúc nói còn dùng cánh tay của mình huých Hạng Tư Thành.

“Được rồi, hôm nay tôi sắp xếp chỗ ở cho cô, ngày mai chúng ta bàn bạc kế hoạch hành động cụ thể”, Hạng Tư Thành nhếch nhẹ khóe miệng, không tiếp tục đùa cô ta nữa.

“Ồ!”, thấy Hạng Tư Thành không tiếp lời, Mạnh Tử Ngâm đáp lại một tiếng.

Sau đó hai người xuống núi, đi một đoạn đường rất dài mới nhìn thấy taxi, hai người lên taxi rồi đến một khách sạn.

Mạnh Tử Ngâm ở lại khách sạn, Hạng Tư Thành cũng ra về.

Sáng sớm ngày hôm sau khi Hạng Tư Thành ngủ dậy, liền nói với Vân Tịnh Nhã, hai ngày này anh việc phải ra ngoài, bảo cô ở trong nhà, không được đi ra ngoài.

Vân Tịnh Nhã nghe và làm theo lời của Hạng Tư Thành, cô biết mấy ngày này Hạng Tư Thành có việc cần làm, dù sao cô cũng có mặt trong buổi gặp mặt bí mật đó, vì vậy cô thông minh lanh lợi cũng có thể đoán ra Hạng Tư Thành phải làm một vài việc đặc biệt.

Hạng Tư Thành sắp xếp ổn thỏa mọi việc của nhà họ Diệp xong, sau đó bắt một chiếc taxi đi đến khách sạn Mạnh Tử Ngâm ở tối qua.

Anh đến khách sạn, gõ cửa, Mạnh Tử Ngâm mở vửa, khoảnh khắc mở cửa, cả người Hạng Tư Thành thộn ra ở đó.

Hôm qua khi anh đưa Mạnh Tử Ngâm đến đây, mọi thứ vẫn ngăn nắp gọn gàng, không ngờ sáng sớm đến, cả căn phòng bừa bãi, vô cùng lộn xộn, rất nhiều đồ chất đống ở dưới đất, thậm chí còn không có chỗ đặt chân.

“Cô làm gì vậy?”



— QUẢNG CÁO —