Thần Y Trở Lại

Chương 444: “Việc gì cũng nghe theo sư thúc tổ hết!”



Ngô Bình: “Đó đều là biểu hiện tiêu biểu của thiên mạch, là do trong người anh có hai hệ thống mạch, trong đó có một hệ thống gần đây mới được hoàn thiện”.

Diệp Huyền hỏi: “Sư thúc tổ, tại sao ông nội lại không biết việc đệ tử có hai loại kinh mạch?”

Advertisement Ngô Bình: “Chưa chắc ông nội anh đã biết nhiều hơn tôi, thậm chí đại sư huynh còn không biết thiên mạch là gì cho nên mới nghĩ kinh mạch của anh dị dạng, không phù hợp để tu luyện”.

Diệp Huyền nghe vậy thì vô cùng phấn chấn: “Sư thúc tổ có thể dạy đệ tử võ công được không?”

“Được”, Ngô Bình mỉm cười đáp: “Ngoan ngoãn ở lại huyện Minh Dương đi. Nếu nghe lời thì tôi sẽ truyền cho tuyệt học võ công”.

Ngô Huyền gật đầu như gà mổ thóc: “Việc gì cũng nghe theo sư thúc tổ hết!”

Ngô Bình nghe anh ta cứ luôn miệng gọi mình là sư thúc tổ thì cảm thấy hơi ngại nên nói: “Sau này không cần gọi sư thúc tổ nữa, cứ gọi tên tôi là được rồi”.

Diệp Huyền vội vã xua tay: “Không được, không được, nếu ông nội mà biết thì sẽ đánh đệ tử cho xem. Thế này đi, sau này đệ tử gọi ngắn gọn là “tiền bối” thôi có được không?”

Ngô Bình nghĩ lại thì thấy cách xưng hô này nghe còn lọt tai hơn nên gật đầu đồng ý.

Diệp Huyền cười hi hi, nói: “Tiền bối, chúng ta tới đó rồi lập tức luyện công được không? Đệ tử bảo đảm sẽ chăm chỉ khổ luyện, quyết không lười biếng!”

Ngô Bình “ừm” một tiếng: “Vẫn còn vài tiếng mới đến nơi, anh nghỉ ngơi chút đi”.



Khi tới huyện Minh Dương thì trời đã tối. Chiếc xe đi vào biệt thự Đông Hồ số một, Ngô Bình bố trí phòng ở cho Diệp Huyền.

Diệp Huyền ngồi trên xe cả nửa ngày trời nhưng vẫn không thấy mệt. Vừa mới tới nơi đã đòi Ngô Bình truyền dạy kungfu.

Ngô Bình học được rất nhiều phương pháp tu luyện ở trên phiến ngọc. Anh quyết định trước tiên sẽ dạy Đoàn Thể Thuật cho Diệp Huyền để anh ta có nền tảng vững chắc để luyện võ.

Nội dung mà Ngô Bình dạy cũng không khó, là Đoàn Thể Thuật trung cấp, sau đó anh bảo Diệp Huyền luyện tập. Thế nhưng chưa được bao lâu thì Diệp Huyền đã kêu oai oái vì có vài động tác quá khó, phải kéo giãn gân cốt mà quá trình kéo giãn này đương nhiên là đau thấu trời.

Ngô Bình mặc kệ Diệp Huyền kêu than, vẫn bắt anh ta luyện hết lần này đến lần khác, đến tận khi anh hài lòng mới thôi.

Sau khi dạy xong mấy động tác, Ngô Bình bảo Diệp Huyền tiếp tục luyện tập còn mình thì về nhà.

Lúc đó là hơn mười giờ đêm, Ngô Mi đã ngủ còn Trương Lệ đang xem TV.

Thấy con trai về, Trương Lệ vui mừng khôn xiết, lập tức đi nấu vài món ngon cho anh.

Hoàng Tử Cường và Cương Tử cũng tới gặp anh. Hoàng Tử Cường hiện tại tu vi đã tiến bộ nhiều, đã luyện thành cương khí. Đó hoàn toàn là nhờ có phương pháp hít thở mà Ngô Bình chỉ dạy, phương pháp đó giúp cải tạo cơ thể. Nếu không thì Hoàng Tử Cường e rằng cả đời cũng không đạt tới tu vi như hiện tại.

"Tử Cường, ở nhà có chuyện gì không?", Ngô Bình hỏi.

Hoàng Tử Cường gật đầu đáp: "Cậu chủ, mọi việc đều bình thường. Đúng rồi, biệt thự xây trên nhà cũ đã bắt đầu khởi công, mai cậu đi xem xem."