Từ Quý Phi cười nói: “Bước thứ nhất là chú phải nắm được giới võ lâm ở Vân Đỉnh. Theo anh được biết thì ở đó có một thế lực thần bí, đến Liễu Trọng Hiên cũng không dám vớ vẩn, nếu chú chiếm được nơi đó thì chắc chắn tất cả mọi người sẽ nể phục”.
Ngô Bình: “Vân Đỉnh là quê em, chắc chắn em sẽ làm rồi”.
Advertisement “Xử lý Vân Đỉnh xong thì có thể thuận thế lên tỉnh luôn, có uy của hai thành phố, thêm hỗ trợ của nhà họ Từ nữa thì mọi người trong giới cứ phải gọi là tới công chuyện với chú”.
Nói đến đây, Từ Quý Phi chợt lạnh mặt: “Bước thứ ba là giải quyết Liễu Trọng Hiên, ông ta phải chọn giữa khuất phục và biến khỏi nơi này”.
Ngô Bình: “Anh ba, nhất định phải trở mặt với nhau ư?”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Chỉ có người thực lực bình bình mới phải sống trong thoả thuận, khi bên nào chèn ép được bên kia thì sẽ sẽ xảy ra tranh chấp và chiếm đoạt ngay”.
Ngô Bình thở dài nói: “Khi nào đến lúc đó hãy hay”.
Từ Quý Phi: “Nói vậy là chú đồng ý rồi hả?”
Ngô Bình gật đầu: “Em biết vị trí này khó mà ngồi được, nhưng nếu có nhà họ Từ giúp sức thì em không có lý do nào để từ chối cả”.
Từ Quý Phi bật cười: “Tốt, chuyện này coi như xong. Chú mau về Vân Đỉnh rồi lên kế hoạch đi”.
Ngô Bình: “Anh ba, có chuyện này em muốn nói với anh, em vừa giải độc cho Đoàn Long đấy”.
Từ Quý Phi: “Đoàn Long nào cơ?”
Ngô Bình kể vắn tắt lại chuyện về đội Thiên Long và Thiên Thần cho Từ Quý Phi nghe, ông ấy biến sắc mặt nói: “Tên này ra tay ác thật!”
Ngô Bình thở dài: “Anh ba cũng thấy vậy à?”
Từ Quý Phi cười lạnh nói: “Nếu anh đoán không nhầm thì người của đội Thiên Thần và cả mấy người châu Âu kia đều chết dưới tay của Đoàn Long đấy. Dù không phải đích thân hắn ra tay, nhưng chắc chắn có lên kế hoạch”.
Ngô Bình gật đầu: “Em cũng đoán vậy, lý do là em phát hiện dù Đoàn Long bị trúng độc cương thi, nhưng tim vẫn được bảo vệ. Chính xác mà nói thì anh ta hoàn toàn có thể đẩy chất độc ra ngoài được, chứ không cần mất tiền nhờ em chữa cho làm gì”.
Từ Quý Phi nhăn mặt nói: “Nếu đúng là Đoàn Long thì kiểu gì hắn cũng tìm cách giết chú”.
“Diệt em để diệt khẩu ư?”, Ngô Bình ngạc nhiên, trước đó anh đã thấy hơi lo rồi, giờ kế hoạch bị Từ Quý Phi vạch trần, anh nghe mà toát mồ hôi.
Từ Quý Phi: “Chẳng! Ngoài chú ra, còn ai trên đời này nghi ngờ hắn nữa?”
Ngô Bình: “Anh ta biết thân phận của em rồi mà, chẳng lẽ không sợ người của sư phụ em trả thủ sao?”
Từ Quý Phi: "cho nên nhất định hắn sẽ khử chú một cách kín kẽ, hơn nữa hắn sẽ không đích thân ra tay đâu."
Ngô Bình nghiến răng nói: "Miễn không phải là tu sĩ cảnh giới Võ vương thì em cân được hết."
Từ Quý Phi lắc đầu: "Kệ đi, chuyện gì tới sẽ tới, có lo cũng không được, chú cứ chuẩn bị sẵn tâm lý đi."
Ngô Bình rầu rĩ, sao số anh đen vậy chứ, cứ tưởng kiếm được một món hời, ai dè lại bị cao thủ Võ thần tính kế.