Ngô Bình: “Nói vậy là người thuê cũng không biết chúng ta là ai à?”
“Ừ, hai bên giao dịch qua điện thoại nên không biết thân phận của nhau”, Đường Băng Vân nói: “Vì thế khi hành động, chúng ta phải giữ bí mật về thân phận, đừng để bị lộ”.
Ngô Bình gật đầu: “Ok!”
Advertisement
Lúc này, Đường Băng Vân mới chính thức giới thiệu Ngô Bình cho các thành viên khác. Ngoài King Kong, Hoa Hòng và Khả Ái ra thì hai người kia tên là Tàng Phong và Huyết Đao, họ đều là cao thủ cảnh giới Thần.
Hai người này rất lạnh lùng, không thích nói chuyện, Ngô Bình chỉ trò chuyện với Khả Ái là chính, chủ yếu để hỏi cách dùng súng bắn tỉa.
Khả Ái còn ít tuổi, nhưng lý lịch thì rất phong phú. Cô nàng là người Viêm Long, định cư ở Mỹ, khi bảy tuổi thì bố mẹ bị hai người da đen bắn chết. Khả Ái trở thành trẻ mồ côi và được một cặp vợ chồng Viêm Long nhận về nuôi.
Về sau, cô nàng mới biết đôi vợ chồng này là sát thủ nổi tiếng quốc tế, người đàn ông là Thiên Quỷ, người phụ nữ là Dạ Ma, tu vi đều ở cảnh giới Thần.
Từ nhỏ, Khả Ái đã được họ huấn luyện nên khi lên chín, cô nàng đã chính tay giết hai tên da đen để trả thù cho bố mẹ. Cô nàng có tài bắn tỉa, khi cô nàng 13 tuổi, đến bố nuôi cũng không dám đối diện với họng súng của Khải Ái trong phạm vi mười mét. Cô nàng có thể bắn chết cao thủ cảnh giới Tiên Thiên trong khoảng cách 13 mét, còn với khoảng cách trên 100 mét thì Khả Ái có thể dùng một loại đạn đặc biệt bắn trúng được cả cường giả cảnh giới Võ Vương.
Ngô Bình không ngờ Khả Ái lại có kinh nghiêm phong phú như vậy: “Khả Ái, ở độ tuổi của cô thì nên yêu đương, chứ không phải ra ngoài chém giết thế này”.
Cô nàng mỉm cười nói: “Em là một cỗ máy giết người, chứ không hợp với yêu đương đâu”.
Đường Băng Vân lạnh giọng nói: “Khả Ái không cần ai ở cạnh hết, cô ấy đủ mạnh rồi”.
Ngô Bình liếc nhìn Khả Ái rồi nắm tay cô nàng, bắt đầu chẩn mạch, Khả Ái trợn tròn mắt hỏi: “Em bị bệnh ạ?”
Ngô Bình chẩn mạch xong nói: “Có chút vấn đề, đại tràng của cô bị nhiễm sát khí rất nặng, có phải đến kỳ kinh nguyệt, cô đều đau bụng dữ dội không? Hơn nữa thi thoảng ngón trỏ lại giật giật?”
Khả Ái há hốc miệng: “Anh siêu thật đấy, đúng là em hay bị đau bụng kinh, ngón trỏ cũng hay bị giật, em còn đang lo sẽ ảnh hưởng đến việc bắn súng này”.
Ngô Bình: “Thế thì đúng rồi”.
Khả Ái: “Anh Ngô Bình, anh bảo em bị nhiễm sát niệm quá nặng là sao?”
Ngô Bình: “Là vấn đề về tâm lý, thật lòng cô không muốn giết người nên mới bị mâu thuẫn. Sợi kinh mạch cô cần dùng nhất trong lúc bắn súng về lâu về dài sẽ bị ảnh hưởng. Dù chỉ là một triệu chứng nhỏ, nhưng một khi phát tác cũng nghiêm trọng đấy, nhất là khi cô đi làm nhiệm vụ”.
Khả Ái thở dài nói: “Y thuật của anh đúng là cao siêu, đến nỗi lòng của em cũng đọc ra được”.
Đường Băng Vân nghe thấy thế thì hỏi: “Có cách xử lý không?”
Ngô Bình nói: “Có chứ, chỉ cần châm cứu rồi nghỉ ngơi một thời gian là được”.