Nhưng chỉ có những người bên cạnh anh mới biết. Tập đoàn Lăng Tiêu có ngày hôm nay, anh là người đã bỏ công lớn nhất. Hậu Thư Hạo ngày vào cũng vênh vênh váo váo khoe khoang mình là thiên tài mấy trăm năm mới có một. Nhưng ở trước mặt Lý Phong hắn có khác gì thằng đần đâu. Mọi chuyện mà bọn chúng định làm Lý Phong tính ra hết rồi. Sau khi Raven tiếp xúc với Lý Phong cô ta mới nhận ra điểm đáng gờm của anh. Bất cứ ai đối đầu với Lý Phong đều có kết cục cực kì bi thảm. Bởi vì sự sống chết của chúng nằm hết trong tay Lý Phong. Raven chào Lý Phong rồi nói: "Ông chủ, tôi đã làm theo những gì anh dặn, mọi chuyện đều ổn thỏa rồi". Không đợi Lý Phong nói gì, Hứa Mộc Tình đã nói: "Anh thế mà lại để Raven làm chân chạy vặt á". "Em bảo anh bao nhiêu lần rồi, giờ Raven là thư kí của em". "Anh đừng suốt ngày bắt cô ấy đi mua bánh rán, hoa quả, bánh nhân hẹ gì đó nữa". "Anh biết em không thích ăn rau hẹ mà". Rất nhiều chuyện Lý Phong làm Hứa Mộc Tình không biết. Nhất là mấu chuyện đối phó với nhà họ Hậu đều là giấu Hứa Mộc Tình làm. Đây cũng là điều mà Raven phục Lý Phong sát đất. Tất cả những chuyện đen tối bẩn thỉu đều do anh xử lí. Thứ anh cho Hứa Mộc Tình là một thế giới tươi đẹp xán lạn. "Ừ, được rồi, vậy lần sau chúng mình mua bánh bao 'chó không thèm' đi". Hứa Mộc Tình gật đầu theo bản năng, bánh bao "chó không thèm" đúng là rất ngon. Ơ, không đúng! Chương 412: Miệng thì nói không cần nhưng cơ thể lại rất thành thật. Hứa Mộc Tình vội ngẩng đầu nói: "Em bảo anh đứng có sai vặt cô ấy nữa, cô ấy còn biết bao nhiêu chuyện phải làm mà". Lý Phong cười hì hì nhìn Hứa Mộc Tình: "Thế bánh bao "chó không thèm" em có ăn không?" Hứa Mộc Tình lè lưỡi liếm môi theo bản năng. Nhưng vừa nhìn thấy nụ cười xấu xa của Lý Phong. Cô quay ngoắt đầu đi nói: "Em không ăn!" "À thế à, vậy giờ anh đi mua đây". Hứa Mộc Tình vội túm lấy tay Lý Phong: "Em bảo em không ăn rồi mà". Lý Phong không quay đầu nói: "Con gái toàn nói một đằng xằng một nẻo, miệng nói không ăn nhưng cơ thể lại rất thành thật". Thấy Lý Phong lững thững bước ra cửa, mặt Hứa Mộc Tình đỏ bừng. Hai tay cô ôm lấy đôi má đỏ ửng. Trong lòng thở dài: "Sao mà mình vô dụng quá, lúc nào cũng bị anh ấy trêu chọc". ... Cung thành, biệt uyển. Hậu Thụy Niên đứng trong sân nhỏ yên tĩnh. Cánh cửa trước mắt ông ta vẫn đóng chặt. Ông ta vừa nói ra tất cả những gì mình biết. Ông ta đang đợi chủ nhân trả lời. Một lúc sau cuối cùng tiếng nói của chủ nhân cũng vọng đến. "Ông nói mấy năm nay Lý Tấn vẫn luôn âm thầm phát triển ở Đông Hải?"