"Ừm, tốt lắm, mạnh lên chút". Là giọng Lý Phong. Nghe giống như anh đang làm chuyện gì sung sướng lắm. Âu Dương Diểu Diểu và Hứa Mộc Tình liếc mắt nhìn nhau. Hứa Mộc Tình đột nhiên cười. Âu Dương Diểu Diểu ngơ ngác nhìn Hứa Mộc Tình cười. "Chị Tình cười gì thế?" "Rõ ràng anh Phong ở trong văn phòng mà nghe giọng lạ thế". Hứa Mộc Tình cười nói: "Mở cửa ra là biết ngay thôi". "Chị Tình, thế không hay lắm đâu. Chị tự mở đi". Âu Dương Diểu Diểu vừa dứt lời thì bên trong truyền đến tiếng kêu của người khác. Là giọng Hứa Hạo Nhiên. Giọng Hứa Hạo Nhiên lại cao vút. "Ư! Anh rể ơi sướng quá đi". "Sướng muốn chết!" "Từ trước đến nay em không biết tư thế này lại sướng đến thế". Âu Dương Diểu Diểu nghe thế thì há hốc mồm. Giọng của Hứa Hạo Nhiêu nghe lạ quá. Cùng với giọng nói của Lý Phong, hai người giống như đang làm gì mờ ám ấy. "Ư! Ư! Ư!" "Đừng mà anh rể, đừng mà! Em không chịu được nữa, da đầu run lên rồi". "Lên rồi! Lên rồi!" Eo ơi! Âu Dương Diểu Diểu cảm thấy toàn thân nổi da gà. Cô ấy đột nhiên đẩy của phòng ra. Cửa văn phòng vừa mở ra, Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu liếc mắt một cái đã thấy Raven rồi. Raven trong văn phòng của Lý Phong. Nhưng cô ta vẫn như mọi khi, đứng im một chỗ. Mà tình huống cũng không giống như Âu Dương Diểu Diểu nghĩ. Lúc này Hứa Hạo Nhiên đang ngồi trên sô pha. Lý Phong đứng phía sau. Tay Lý Phong như mang theo sự mê hoặc bóp vai Hứa Hạo Nhiên. Anh đang mát xa cho Hứa Hạo Nhiên. Vừa thấy Âu Dương Diểu Diểu và Hứa Mộc Tình, Hứa Hạo Nhiên nhiệt tình mời gọi: "Chị à mau đến đây". "Anh rể mát xa thích lắm". Nói xong cậu ta đứng lên, ấn Hứa Mộc Tình xuống chỗ mình vừa ngồi. Hứa Mộc Tình vừa ngồi xuống, tay Lý Phong đã đặt lên vai cô "Buổi sáng Raven đã mát xa cho chị rồi.", Hứa Mộc Tình lúng túng nói. "Chị, nếu chị đến rồi thì thử để anh rể mát xa cho đi". Nói xong Hứa Hạo Nhiên trừng mắt với Lý Phong. Cậu ta lập tức kéo Âu Dương Diểu Diểu ra ngoài. Raven cũng đi theo. Hứa Mộc Tình nhìn văn phòng trống hốc trống hoác chả hiểu gì. Đến giờ cô mới nhận ra. Cả ba người này là cùng một giuộc! Lý Phong cúi đầu ghé sát bên tai Hứa Mộc Tình, hơi thở nóng rực phả vào tai cô, nói nhỏ. "Vợ ơi, vừa nãy em có ghen không?" Hứa Mốc Tình hơi ngửa đầu: "Em không phải người nhỏ nhen thế đâu". "Em chỉ mát xa thôi mà, anh đuổi ba người bọn họ đi làm gì?" Lý Phong cười thần bí. "Em sẽ biết nhanh thôi". Chương 414: Cái anh ấy dùng là mánh khóe, cái cậu dùng là lưu manh đùa giỡn Sau đó tay anh như mang theo sự mê hoặc bóp vai cô.