Lò thứ năm, cậu điều chỉnh nhẹ đan trận, kết quả phẩm chất của đan dược đã được nâng cao rất nhiều, đạt đến trung thượng phẩm.
Cậu tiếp tục cải tiến lò thứ sáu, tiếp tục điều chỉnh, cuối cùng luyện được bốn viên Phi Long Bảo Tương đan thượng phẩm.
Tám giờ tối, Nghiêm Lãnh Thạch và Liễu Kim Long về đến Hoàng Long sơn trang, trên người họ đều có mùi máu, sát khí trong ánh mắt vẫn chưa tắt hẳn.
“Cậu chủ, đã xử lý xong mấy gia tộc đó, những thuộc hạ trước đây phản bội chúng ta cũng đã bị trừ khử hết”. Nghiêm Lãnh Thạch nói: “Chắc chắn sau này sẽ không có chuyện tương tự như thế xảy ra nữa”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng, hỏi: “Trung Châu phản ứng thế nào?”
Liễu Kim Long: “Những người vốn chỉ muốn hóng chuyện đều tỏ thái độ tốt vì sợ bị vạ lây”.
Advertisement
Nghiêm Lãnh Thạch: “Qua hành động lần này, các thế lực lớn nhỏ ở Trung Châu sẽ không còn ai dám đắc tội với nhà họ Ngô nữa”.
Ông ta nói xong thì lấy ra một danh sách, nói: “Cậu chủ, sau khi mấy nhà đó bị tiêu diệt, tất cả tài sản đều được viết ở đây”.
Ngô Bình không thèm nhìn, nói: “Xung hết vào Qũy Từ Thiện, ông tự xử lý”.
“Vâng”.
Advertisement
Cậu lấy ra hai viên Phi Long Bảo Tương đan trung thượng phẩm đưa cho hai người họ, mỗi người một viên rồi nói: “Loại đan dược này có thể thay đổi khí chất và cuộc sống của hai người, thử đi”.
Hai người họ vui mừng đưa hai tay ra nhận đan dược rồi hỏi khi nào được uống, Ngô Bình bảo họ uống ngay, sau đó qua phòng bên cạnh ngồi thiền điều hòa hơi thở.
Ngô Bình cũng chưa có được cái nhìn trực quan về tác dụng của loại đan dược này, vừa hay nhân cơ hội quan sát thử.
Mấy hôm nay Ngô Bình đều ở nhà nên đã luyện được một số đan dược cho bố mẹ và Hàn Băng Nghiên, giúp họ tăng cường sức khỏe và chống lão hóa.
“Anh Bình, mấy ngày nay Đào Thành tìm anh mãi nhưng không liên lạc được với anh”.
“Cậu ấy tìm anh làm gì?”, Ngô Bình hỏi, cậu đã không liên lạc với cậu em này một thời gian rồi, cũng không biết tình hình gần đây của cậu ta thế nào.
“Cậu ấy không nói, nhưng có vẻ rất gấp”.
Ngô Bình “hừm” một tiếng, nói: “Nhất định tên nhóc này lại gây họa nữa rồi, nếu không thì cậu ấy sẽ nhớ đến anh chắc?”
Ngô Bình vừa dứt lời thì điện thoại liền reo, Đào Thành đang gọi đến.
Cậu vừa bắt máy thì Đào Thành ở đầu kia đã reo lên: “Đại ca, cuối cùng cũng gọi được cho anh rồi”.
Ngô Bình: “Có chuyện gì?”
Đào Thành thở dài: “Đại ca, em mới quen bạn gái, cô ấy đến từ tiên giới. Mấy ngày trước cô ấy phát hiện mình đã có thai và quyết định sinh con”.
“Khoan đã”. Ngô Bình vội hỏi: “Cậu nói bạn gái cậu có thai rồi sao?”
Đào Thành: “Đúng thế, em cũng rất đau đầu, dù sao thì em cũng mới mười tám, không dám nói chuyện này với bố mẹ”.
Ngô Bình: “Vậy cậu tìm tôi làm gì?”
Đào Thành: “Bố mẹ bạn gái em không đồng ý, anh trai cô ấy đã từ tiên giới chạy đến, tìm giết em khắp nơi. Lần trước suýt chút em đã bị anh ta đánh chết. Bạn gái em cũng đã bị đưa đi rồi”.
Ngô Bình: “Bạn gái cậu có thân phận thế nào?”
Đào Thành: “Bố mẹ cô ấy là tông chủ Thiên Nhạch Tông, tông môn nhị phẩm.
Ngô Bình: “Nghĩa là cậu đã làm bụng con gái của tông chủ to lên rồi?”
Đào Thành cười hehe: “Đại ca, đừng nói khó nghe như thế, gì mà làm cho to, hai đứa em yêu nhau thật lòng”.
Ngô Bình: “Như nhau cả thôi”.
Đào Thành: “Đại ca, bây giờ em không còn chỗ nào trốn nữa, anh vợ em quyết tâm muốn giết chết em. Anh cứu em với”.
Ngô Bình: “Tôi đang ở Hoàng Long Sơn Trang, cậu đến đây đi”.