La Tinh Uyên nhìn chằm chằm Ngô Bình: “Cậu có thể tha cho tôi một lần không? Tôi có đứa cháu một tuổi và mẹ già chín mươi, thật sự không thể chết”.
Ngô Bình nhìn ông ta: “Ông là quan lớn, tôi tất nhiên sẽ không giết ông sớm nhưng đắc tội tôi thì phải trả giá đắt! Anh Ngưu, phế tu vi ông ta đi!”
Thanh Ngưu gật đầu, nhấn một cái, La Tinh Uyên hét thảm, tu vi hoàn toàn mất hết, ông ta vừa sợ vừa giận, tạm thời ngất đi.
Một vị quan không có tu vi thì chỉ là con kiến trước mặt Ngô Bình, tất nhiên cũng không lo đối phương sẽ trả thù.
Bóng đen kia vội quỳ xuống, run rẩy nói: “Xin cậu tha mạng!”
Advertisement
Ngô Bình xua tay: “Đi đi!”
Sau đó cậu rời khỏi La phủ, quay lại biệt thự trên núi, chuẩn bị giúp Diệu Phù Thần Quân dùng phù thần, tạo ra đại trận Khốn Tiên.
“Diệu Phù Thần Quân, ông có thể ra ngoài không?”, Ngô Bình hỏi.
Advertisement
Diệu Phù Thần Quân: “Còn cần cậu giúp một việc, tìm giúp tôi một tờ giấy, vẽ tôi ra, sau đó tôi sẽ nhập vào bức hoạ!”
Ngô Bình gật đầu, cậu tìm giấy bút, dựa theo miêu tả của Diệu Phù Thần Quân, nhanh chóng vẽ ra hình ảnh một thanh niên mặc trường bào xanh, vẻ ngoài tuấn tú, không tới 30.
Sau đó cậu truyền bí lực vào trong bức hoạ.
Lúc này, hình xăm ba đầu sáu tay trên người cậu chợt trở nên sống động, tách khỏi thân, tiến vào trong tranh. Một giây sau, người trong bức tranh đột ngột sống lại, mắt chớp vài cái rồi bước ra khỏi tờ giấy, nhảy lên không trung rồi đáp đất.
Ngô Bình nhìn Diệu Phù Thần Quân nói: “Bắt đầu đi!”
Ngô Bình tìm cho Diệu Phù Thần Quân một nơi yên tĩnh nghiên cứu phù thần và đại trận Khốn Tiên. Cậu cũng không rảnh rỗi, vừa tu luyện Bí Anh Thần cung thứ nhất vừa ôn dưỡng Bí Anh Thần cung thứ hai.
Ôn dưỡng Bí Anh tiêu tốn không ít đan dược, may mà trước đó cậu từng về sư môn lấy không ít đồ tốt. Nhưng làm một thầy luyện đan, thứ đan dược bổ dưỡng nhất tất nhiên do chính mình tự luyện chế ra.
Vì vậy khi Ngô Bình tiến vào vườn thảo mộc, cậu ngắt dược liệu để chuẩn bị chế ra đan dược ôn dưỡng Bí Anh.
Qua một hồi cân nhắc, cậu quyết định thay đổi sang dùng vài loại đan dược trong ký ức rồi luyện chế.
Cậu muốn dùng ba loại đan dược, lần lượt là: Đại Sinh Mệnh Đan – hiệu quả của nó mạnh hơn Địa Tinh Hoả Đan một chút mà cũng có tác dụng của Địa Tinh Hoả Đan.
Đại Sinh Mệnh Đan có tác dụng chính là giúp nâng cái chất lượng sinh mệnh, tăng sức sống, tạm thời là thứ Bí Anh cần nhất.
Loại thứ hai là để dùng khi Bí Anh đạt tới trung kỳ, tên là Đại Ngũ Hành Thần Nguyên Đan, là đan dược luyện chế dựa trên Ngũ Hành Thần Nguyên Đan gốc.
Loại thứ ba là Tam Bảo Thần Đan, là đan dược hậu kỳ.
Ngô Bình dự tính, sau khi dùng xong ba loại này, Bí Anh của cậu sẽ trưởng thành Bí Thần, sau đó có thể tu luyện tới cảnh giới Trúc Cơ tầng ba kế tiếp tên Cắn nuốt.
Cắn nuốt là chỉ quá trình Bí Thần tự phát triển thông qua việc nuốt hay hấp thu Bí Thần của người khác, đồng thời còn hấp thu luôn thần thông và pháp thuật của đối phương.
Từ những gì Mộc Băng Thiền giải thích, cậu biết sự tranh đấu của tu sĩ Thánh Cổ Đại Lục tàn khốc hơn bên này rất nhiều, tu sĩ bên kia “ăn thịt người” theo đúng nghĩa đen. Hở ra là sẽ cắn nuốt thần hồn của người khác, hơn nữa là càng ăn càng mạnh. Điều này dẫn tới việc tu sĩ mạnh nhất của Thánh Cổ Đại Lục sẽ là kẻ giết nhiều người nhất, cắn nuốt nhiều tu sĩ nhất.
Cùng ngày, Ngô Bình đã luyện chế là được loại đan dược thứ nhất – Đại Sinh Mệnh Đan. Sau vài lô, cậu có thể luyện ra toàn Đại Sinh Mệnh Đan tuyệt phẩm.
Ăn một viên Đại Sinh Mệnh Đan, Bí Anh của Ngô Bình hiển nhiên thoải mái nằm vào trong Thần cung, dược lực không ngừng tiến vào bằng đường mũi.
Ngô Bình mỉm cười, cậu nhìn ra được là Bí Anh rất thích đan dược này.
Ba ngày kế tiếp, cậu đều tập trung luyện đan, cuối cùng cậu luyện được 100 viên Đại Sinh Mệnh Đan, 35 viên Ngũ Hành Thần Nguyên Đan và 24 viên Tam Bảo Thần Đan.
Ngô Bình vào khoang trò chơi rồi đăng nhập game thông qua data stream của khoang trò chơi.